Bác sĩ mĩ nhân hại chếc bệnh nhân của tôi

Chương 1

Chương trước
Chương sau
Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Vì tạo sự nổi tiếng, bác sĩ mĩ nhân vừa du học trở về đã ngăn cản tôi cứu chữa một người qua đường đang lên cơn đau thắt ngực.

Cô ta giật châm của tôi, đẩy tôi sang một bên, lớn tiếng chỉ trích, “Bác sĩ Đông y đều là đám lừa đảo, đừng hòng coi thường mạng người trước mặt tôi!”

Tôi cố gắng giải thích, lại bị chồng chưa cưới ngăn lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô ta dùng phương pháp sai lầm ép tim người gặp nạn, tới khi bệnh nhân ngừng thở.

Thấy vậy, bác sĩ mĩ nhân sợ hãi bỏ chạy, còn không quên đổ hết tội lỗi lên đầu tôi, “Đều do ả lang băm Đông y kia châm cứu loạn, mới khiến một người đang sống sờ sờ thành ra như vậy.”

Mà người chồng chưa cưới được mệnh danh là thiên tài Ngoại khoa của tôi cũng đứng về phía cô ta, không tiếc hắt nước bẩn vào tôi trên internet, [Ngay cả chứng chỉ hành nghề cũng không có lại dám tự ý động vào bệnh nhân, cô ấy phải gánh vác trách nhiệm của mình.]

Tôi bị mọi người mắng chửi, lại bị người nhà bệnh nhân trả thù đến chết, còn cô bác sĩ kia nhờ sự kiện này mà được ca ngợi thành bác sĩ xinh đẹp thiện tâm đức độ.

Mở mắt ra lần nữa, tôi trở lại ngày mà người qua đường lên cơn đau thắt n.g.ự.c ngã xuống đất.

1

“Cút ngay! Chỉ là một tên Đông y lang băm, cũng dám đứng đây diễu võ giương oai?!”

Tôi mở lớn hai mắt, chỉ thấy trước mặt là một đám lộn xộn, xung quanh vây không ít người.

Mà đứng ở giữa, chính là bác sĩ mĩ nhân tâm địa rắn rết đời trước đã hại c.h.ế.t tôi, Trương Dao.

Giờ phút này, cô ta đang ngồi cạnh bệnh nhân, thẹn thùng nhìn thẳng vào camera của người qua đường, “Chào mọi người. Tôi là bác sĩ vừa du học trở về, Trương Dao. Không ngờ hôm nay trên đường đi làm lại gặp được một dì hôn mê bất tỉnh. Châm này là do một lang băm Đông y châm, mọi người nhìn xem, cô ta châm xong, bệnh nhân chẳng có chút phản ứng nào cả. Thời điểm này vẫn là cần đến những bác sĩ du học trở về như tôi. Cảm ơn quà tặng của anh Vương, mọi người vui lòng chú ý đến livestream của anh ấy nhé.”

Nói xong, cô ta giơ tay muốn rút cây châm tôi vừa châm xuống.

Nhìn thấy màn này, tôi cảm thấy đầu óc trống rỗng, quát lớn, “Cô dừng tay cho tôi!”

Trương Dao bị tiếng quát của tôi làm cho giật mình, nhân dịp cô ta hoảng hốt quay đầu lại, tôi liền xô cô ta ra.

Trương Dao bị tôi đẩy sang một bên, lập tức hét ầm lên, “Cô dám đẩy tôi?! Cô có biết tôi là ai không?!”

Tôi cười lạnh trong lòng.

Cô là ai?

Đương nhiên là tôi biết.

Trương Dao, giữa chúng ta chính là thù sâu như biển!

Thấy bảo bối Trương Dao của mình bị đẩy ngã ra đất, bạn bè của cô ta bắt đầu chỉ trỏ tôi, hùng hổ lớn tiếng:

“Cô là cái thứ gì, dám khoa chân múa tay trước mặt nữ thần y học của chúng tôi?!”

“Cô tốt nhất nên ngoan ngoãn xin lỗi Dao Dao, sau đó thành thật quỳ gối nhìn cô ấy cứu người, nếu không chúng tôi sẽ khiến cô đẹp mặt!”

“Một ả lang băm mà thôi, còn tưởng mình thật sự có bản lĩnh cải tử hoàn sinh sao?!”

Bọn họ càng mắng càng hăng, nhưng lúc này tôi không có tâm trạng để ý đến những lời sủa loạn đó, ngẩng đầu nhìn những người vây quanh, “Mọi người tản ra một chút, để không khí cho bệnh nhân thở! Ai có thiết bị thông minh mời bật liên, trong quá trình tôi chữa bệnh cứu người nếu xảy ra vấn đề gì, ít nhất mọi người cũng có chứng cứ cho bệnh nhân!”

Mấy người tôi chỉ đều mang vẻ mặt mong chờ ăn dưa, vừa nghe thấy vậy liền lập tức giơ điện thoại lên hướng thẳng về phía chúng tôi.

Tôi nhẹ nhàng thở ra một hơi, vén áo bệnh nhân lên, sau đó rút ra một cây châm, cẩn thận tìm huyệt Cự Khuyết, thả lỏng hô hấp, điều chỉnh trạng thái.

Bởi vì tình huống diễn ra quá đột ngột, tôi không có những dụng cụ khác, chỉ có thể tạm thời châm cứu phong huyệt, trích huyết để cứu tỉnh dì ấy, tạm thời giúp dì ấy thoát khỏi tình huống nguy hiểm.

Trị liệu sau đó sẽ đơn giản hơn rất nhiều, một thang thuốc Đông y chỉ hết mấy chục đồng, sau khi uống vài đợt, đảm bảo sẽ trị khỏi bệnh.

Nghĩ đến đây, tâm trạng phức tạp sau khi sống lại của tôi dần dần bình ổn trở lại.

Nhưng khi tôi thở phào nhẹ nhõm chuẩn bị hạ châm, một lực rất mạnh quét đến gạt tôi ngã sấp xuống đất.

Tôi kinh hoảng ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy chồng chưa cưới Tiêu Thanh Sơn đang lạnh lùng nhìn xuống tôi, hung hăng chất vấn, “Đỗ Từ, sao cô dám bắt nạt Dao Dao như vậy?!”

2

Có kinh nghiệm từ đời trước, tôi đã biết Tiêu Thanh Sơn và Trương Dao sớm dan díu với nhau.

Nhưng với một cú đạp bất ngờ như vậy, vẫn khiến cho lửa giận trong lòng tôi bùng lên dữ dội.

Đời trước, Trương Dao mắng tôi là lang băm lừa đảo, bảo Tiêu Thanh Sơn giữ chặt tôi lại, hắn cũng thật sự nghe lời cô ta, sống c.h.ế.t ngăn tôi ở bên ngoài đám người.

Trương Dao chẳng qua chỉ là một bác sĩ vừa mới ra trường chưa hề có kinh nghiệm thực tiễn, nhưng Tiêu Thanh Sơn đã là bác sĩ trưởng khoa kinh nghiệm lâm sàng phong phú, lại trơ mắt nhìn cô ta dùng biện pháp sai lầm hại c.h.ế.t bệnh nhân!

Bọn họ thân là bác sĩ, lại rắp tâm hãm hại bệnh nhân, coi thường sinh mạng như cỏ rác!

Nghĩ đến đây, tôi tức đến mức toàn thân run rẩy, đứng dậy trừng mắt nhìn Tiêu Thanh Sơn, “Đây không phải là lúc anh bảo vệ tình nhân của mình! Cút ra!”

Thấy tôi đứng dậy, Tiêu Thanh Sơn chẳng những không chột dạ, còn ngang nhiên che chắn trước người Trương Dao, “Đỗ Từ, tôi biết cô thích tôi, cũng biết hai chúng ta có hôn ước, nhưng đây không phải lí do để cô tổn thương Dao Dao! Cô ấy muốn chữa bệnh cứu người, cô không có tư cách tranh giành với cô ấy!”

Tôi bị lí lẽ hùng hồn của hắn làm cho bật cười, “Tiêu Thanh Sơn, Trương Dao, hai người các người mở miệng ra là nói muốn cứu người, vậy các người biết dì ấy bị bệnh gì không?”

Tiêu Thanh Sơn thản nhiên nhìn lướt qua bệnh nhân đang nằm trên mặt đất, cười nhạo với tôi, “Môi xanh tím, vừa nhìn đã biết là bệnh tim bẩm sinh tái phát. Dao Dao, em mau ép tim cho bệnh nhân đi, giống như trước đây anh dạy em là được.”

Nghe hắn nói vậy, mọi người xung quanh đều cúi xuống quan sát bệnh nhân, xôn xao bàn tán:

“Môi đúng là tím thật, xem ra là bệnh tim bẩm sinh rồi.”

“Hai bác sĩ đều đang cứu người, cô gái này làm loạn gì không biết?”

“Tội nghiệp dì ấy, vốn dĩ có thể nhanh chóng cứu chữa, bây giờ lại đột nhiên trúng một châm vô cớ.”

Tôi nghe tiếng mọi người nghị luận, không hề hoảng hốt, lớn tiếng phản bác, “Môi xanh là bởi vì khí huyết hư tổn nghiêm trọng, liên quan đến việc ăn chay trường của bệnh nhân. Còn tím…” Trước mặt mọi người, tôi cúi xuống, đầu ngón tay quệt qua môi bệnh nhân, sau đó giơ cao lên cho mọi người thấy, “Bởi vì bệnh nhân theo đuổi trend thời trang hiện đại, dùng son môi tím, nhưng đã bị trôi mất một phần, nên mới nhìn giống vừa xanh vừa tím.”

Nhìn thấy vệt son tím trên ngón tay tôi, mọi người xung quanh ngẩn ra, sau đó cười vang, “Thì ra là như vậy! Hai bác sĩ này đúng là thùng rỗng kêu to, ngay cả bệnh nhân trang điểm cũng không phân biệt được!”

Giữa những tiếng cười nhạo báng châm chọc, sắc mặt Trương Dao trở nên xanh mét, “Vậy cô nói xem, dì ấy bị bệnh gì?!”

Tôi bước lên mấy bước, nhìn thẳng vào mắt cô ta, “Bệnh nhân có vẻ như vừa từ phòng điều hòa đi ra, bây giờ là giữa trưa, chênh lệch nhiệt độ quá lớn nên bị sốc nhiệt, dẫn đến hội chứng vành cấp. Bởi vì dì ấy thiếu luyện tập thể dục thể thao, lại ăn chay để duy trì vóc dáng, thể chất vốn đã không tốt, lại thêm khí huyết ứ trệ, dẫn đến hôn mê!”

Thấy tôi nói có lí, mọi người xung quanh lập tức rào rào ủng hộ:

“Nói rất hay, nhà tôi cũng có người từng bị đau n.g.ự.c dữ dội như vậy, nghe không sai chút nào!”

“Cô gái này tuổi không lớn, năng lực lại không nhỏ nha! Nhìn một cái đã phát hiện ra nhiều chi tiết như vậy, bảo sao nhắc nhở chúng ta quay video lại, không hề hoảng hốt chút nào.”

“ Đúng đúng, hai bác sĩ này còn nói cái gì mà bệnh tim bẩm sinh. Nếu thật như vậy, nhất định dì ấy phải có dự phòng từ trước, sao lại để cho bệnh tình tái phát bất ngờ như vậy?!”

Mọi người bàn tán mỗi lúc một lớn, tôi cũng từng bước tiến tới trước mặt Trương Dao, “Chưa nhìn ra bệnh đã vội vã hại người, bây giờ bị phát hiện rồi, còn không mau cút?!”

Bác sĩ mĩ nhân hại chếc bệnh nhân của tôi

Chương 1

Chương trước
Chương sau