Bác sĩ mĩ nhân hại chếc bệnh nhân của tôi

Chương 3

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

5

Nhân vật chính của vụ việc, bệnh nhân vốn đang hôn mê rốt cuộc cũng tỉnh lại.

Tôi vô cùng vui vẻ, chỉ thiếu điều khóc lên thành tiếng.

Kiếp trước, dì ấy gặp tôi, đáng lí ra không nên cạn mệnh như vậy, nhưng do bị mấy người Trương Dao ngăn cản, cứ thế đánh mất sinh mạng vô ích!

Trong đầu Trương Dao chỉ quan tâm đến chuyện tương tác với fan, để chứng tỏ năng lực của mình, cô ta dùng sức ép từng nhát thật mạnh, cuối cùng lại khiến bệnh nhân bị gãy xương sườn.

Cô ta không những không phát hiện ra, còn vì thấy lượng người xem khả quan, còn nũng nịu đòi fan tặng quà.

Tới khi tôi phát hiện miệng bệnh nhân trào m.á.u tươi, Trương Dao lập tức tắt livestream, cùng bạn bè bỏ chạy trối chết, để lại cho tôi cục diện rối rắm.

Khi ấy tôi đang luống cuống ấn huyệt tạm thời cầm m.á.u cho bệnh nhân, lại bị cảnh sát cưỡng chế dẫn đi.

Còn về bệnh nhân, trên đường đến bệnh viện đã không còn hơi thở.

Nghĩ đến tiếc nuối kiếp trước, tôi tạm thời bỏ qua đôi còng trước mắt, cao giọng dặn dò dì ấy, “Dì đừng vội đứng dậy, ngồi nghỉ ngơi khoảng mười phút trước đã. Cảm thấy chóng mặt cũng là bình thường, dì vốn đã có bệnh thiếu m.á.u rồi, ban nãy cháu còn trích chút máu, sau hôm nay trở về nhất định phải bồi bổ thêm. Hơn nữa, từ giờ dì không được uống rượu và cà phê, sức khỏe của dì không cho phép…”

Tôi còn chưa nói hết, Trương Dao đã kéo bệnh nhân đứng dậy, “Đừng cố tỏ ra bản thân quan trọng nữa, ngoan ngoãn đi theo cảnh sát đi! Bệnh nhân được tôi cứu tỉnh, tôi sẽ phụ trách điều trị!”

Dứt lời, cô ta hướng camera về phía dì ấy, “Mọi người mau nhìn xem, qua cấp cứu của tôi, bệnh nhân đã ổn định rồi!”

Mọi người vây quanh đều nghi hoặc:

“Khoan đã, ban nãy Trương Dao bị đẩy sang một bên, còn chưa chạm vào bệnh nhân, sao bây giờ lại nói mình cứu tỉnh người ta rồi?!”

“Tranh công cũng không đến mức trắng trợn đến vậy chứ?! Tuy cô là bác sĩ chính quy, nhưng thế này thì thật vô sỉ!”

Sắc mặt Trương Dao lập tức sầm xuống, tức giận trợn mắt nhìn mọi người, “Đó là vì các người không nhìn thấy, ban nãy tôi ngồi xuống cạnh bệnh nhân đã cho dì ấy uống thuốc cấp cứu nên dì ấy mới có thể tỉnh lại!”

Nói xong, cô ta đắc ý nhìn bệnh nhân, “Có phải bây giờ dì cảm thấy đỡ hơn rất nhiều rồi đúng không? Mọi người ở đây đều tận mắt chứng kiến, chính tôi đã cứu dì!”

Tôi không nhìn được dáng vẻ vô sỉ của Trương Dao, lên tiếng ngắt lời cô ta, “ Tôi đã nói rồi, đừng để bệnh nhân đứng dậy quá nhanh! Cô không phải đang cứu người mà là hại người!”

Trương Dao không quan tâm, càng thêm khinh thường tôi, “Dù sao cũng không phải cô cứu, cô còn giả bộ cái gì?!”

Bạn bè của Trương Dao cũng bênh vực:

“Dao Dao đúng là xinh đẹp thiện lương, tất cả chúng tôi đều thấy, chính cô sẽ cứu tỉnh bệnh nhân này!”

“Không hổ là sinh viên du học, giỏi hơn thứ lang băm này nhiều!”

Bọn họ còn chưa nịnh bợ xong, bệnh nhân vừa mới tỉnh lại đã lâm vào trạng thái hôn mê.

Trương Dao bị dọa sợ tới mức nhảy lùi lại, vội vàng buông tay để mặc bệnh nhân ngã xuống đất, xanh mặt nhìn về phía tôi, “Đỗ Từ, có phải cô đã bày trò gì không?! Vì sao bệnh nhân lại ngất rồi?!”

Tôi nhìn cô ta cuống quýt như tên hề, bất đắc dĩ thở dài, “ Tôi đã nói rồi, phải nghỉ ngơi ít nhất mười phút mới được đứng dậy, xin hỏi vị bác sĩ du học thiện lương xinh đẹp này, thính lực của cô có vấn đề đúng không?”

Trương Dao căm hận nhìn tôi trừng trừng, “Đừng tưởng tôi không biết, nhất định là cô đã cố ý giở trò, để tôi mất mặt trước các fan!”

Tôi lười tranh luận cùng người vô lí như cô ta, nhìn sang hai cảnh sát đang giữ chặt tôi, “Đồng chí cảnh sát, hai anh muốn dẫn tôi đi điều tra, tôi không phản đối, nhưng có thể tạm thời để tôi cứu người trước không? Các anh cũng thấy rồi đấy, tình huống của bệnh nhân hiện tại không khả quan lắm đâu!”

Hai cảnh sát tôi nhìn anh anh nhìn tôi, nhất thời không biết nên làm sao.

6

Hai người họ đều đã nhận ra, việc bệnh nhân có thể tỉnh lại có liên quan đến tôi.

Nhưng bọn họ là người chấp hành luật pháp, cũng không yên tâm để một thầy thuốc Đông y chưa có chứng chỉ hành nghề như tôi cứu người.

Tôi đoán được lo lắng của họ, ngữ khí nghiêm trọng, “ Tôi sẽ không châm cứu, chỉ ấn huyệt cho bệnh nhân mà thôi, trong vòng ba phút nhất định có thể khiến dì ấy tỉnh lại. Mạng người quan trọng, chờ tới khi dì ấy qua cơn nguy kịch, các người dẫn tôi đi cũng không muộn.”

Nhận được hứa hẹn của tôi, rốt cuộc cảnh sát cũng tháo còng tay.

Tôi ngồi xuống bên cạnh bệnh nhân, một tay bóp hổ khẩu, một tay ấn nhân trung của dì ấy.

Không đến mấy phút, bệnh nhân tỉnh lại lần nữa.

Tôi nhìn dáng vẻ yếu ớt của dì ấy, không chờ dì ấy lên tiếng đã mở miệng, “Đừng lo, dì không sao đâu, chẳng qua bởi vì hôm nay quá nóng mà thôi. Cháu tên là Đỗ Từ, dì có thể đến ngoại thành hỏi thăm về nhà họ Đỗ, những người xung quanh đó sẽ chỉ đường cho dì, dì lấy hai thang thuốc về, uống hết là có thể khỏi. Không cần vội vàng, cháu đã bắt mạch cho dì rồi, sức khỏe của dì không có vấn đề gì đâu!”

Dì ấy kinh ngạc gật đầu, tôi nhẹ nhàng thở ra một hơi, “Như vậy nhé, bây giờ dì đừng vội đứng lên, nhờ mọi người mua giúp một hộp sữa, uống xong dì sẽ khá hơn nhiều.”

Bệnh nhân dường như bị tình huống bất ngờ hôm nay dọa hoảng hốt, thật lâu vẫn không nói lên lời.

Trương Dao nhân cơ hội tiến lên, hung hăng đẩy tôi ra, “Dì ơi, đừng nghe cô ta nói vậy, cô ta chỉ là một kẻ lang băm, tình huống của dì rất nguy hiểm, có nguy cơ đến tính mạng, phải lập tức đến bệnh viện kiểm tra tổng quát! Mau gọi cho người thân của dì đi, để họ đến bệnh viện kí tên và nộp tiền tạm ứng!”

Nghe cô ta nói xong, bệnh nhân vừa khôi phục chút hồng hào đã trắng bệch khuôn mặt.

Tôi cũng bị sự ngu xuẩn của Trương Dao làm cho khó thở, tức giận vung tay cho cô ta một tát, “Quy tắc của bệnh viện, có nhất thiết phải nói khó nghe như vậy trước mặt bệnh nhân không? Dì ấy đã trên dưới sáu mươi tuổi rồi, gặp phải chuyện này sẽ rất lo lắng, cô còn muốn nhấn đi nhấn lại, có phải dọa cho bệnh nhân ngất thêm lần nữa cô mới vừa lòng không?!”

Trương Dao ôm má, nhìn tôi không thể tin tưởng, “Đỗ Từ, cô! Vì cướp đi công lao cứu người mà cô dám đánh tôi trước mặt cảnh sát?! Nếu không tống cô vào tù, tôi sẽ không mang họ Trương!”

Cảnh sát ở bên cạnh cũng vô cùng bất đắc dĩ, “Cô là Trương Dao đúng không? Cô là bác sĩ, lại công khai bệnh tình nguy kịch trước mặt bệnh nhân như vậy? Người ta vừa tỉnh lại, cũng lớn tuổi rồi, chẳng may bị cô dọa đến phát bệnh thì sao?”

Những người đứng xem cũng to nhỏ nghị luận:

“ Đúng đấy, cô gái tên Trương Dao này tự xưng là bác sĩ chính quy, sao lại chẳng có chút y đức nào vậy? Mở miệng ra không phải đe dọa cũng là đòi tiền!”

“Người ta hơn sáu mươi rồi … Khoan khoan, dì này cùng lắm cũng chỉ bốn mươi mới phải chứ?”

Trương Dao còn đang bặm môi, nghe mọi người nói vậy liền cười lạnh với tôi một tiếng, “Ngay cả tuổi của bệnh nhân cô còn chẳng nhận ra, lấy đâu ra dũng khí mà tranh công của tôi?”

Tôi để để ý đến cô ta, chỉ chăm chú nhìn về phía bệnh nhân.

Bệnh nhân đối diện với ánh mắt của tôi, chậm rãi lên tiếng, “Cô gái nói không sai, năm tay tôi đã sáu mươi ba tuổi rồi.”

Mọi người ồ lên kinh ngạc.

Không trách được họ, bởi vì dì ấy chăm sóc da rất tốt, lại chú trọng đến vóc dáng nên thường xuyên khống chế ẩm thực, vì thế nhìn qua rất trẻ, căn bản không thấy được dấu vết của năm tháng.

Chẳng qua, từ nhỏ tôi đã ngâm mình trong những lí thuyết trung y, biết không thể chỉ dựa vào bề ngoài của bệnh nhân để tính tuổi, nên mới có thể đoán đúng tuổi của dì ấy.

Bác sĩ mĩ nhân hại chếc bệnh nhân của tôi

Chương 3