Bác sĩ mĩ nhân hại chếc bệnh nhân của tôi

Chương 5 - End

Chương trước
Chương sau
Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

9

Trương Dao cắn răng, “Thì sao chứ? Bà dì kia chẳng qua là diễn viên cô thông đồng từ trước mà thôi! Hai người các người cố ý gây chuyện, lại bị tôi phát hiện vạch trần, cô xấu hổ quá nên mới muốn hại tôi!”

Tôi coi như hiểu được, trong mắt Trương Dao, tất cả những bệnh nhân được tôi chữa bệnh đều là lừa đảo.

Nhưng chuyện tới giờ, tôi cũng không có chứng cứ nào để có thể thanh minh cho mình.

Thấy tôi không trả lời, fan của Trương Dao trong livestream lập tức ùa lên bảo vệ nữ thần:

[Cô ta không nói gì tức là thừa nhận rồi!]

[Đông y mà đòi so với Tây y, đúng là mạnh miệng nói càn! Mau cút đi!]

Đúng lúc này, lại thêm một người nữa xin kết nối.

Tôi không biết người tới là địch hay bạn, lưỡng lự một chút, vẫn lựa chọn đồng ý.

Không ngờ, dì bệnh nhân hôm trước lại xuất hiện trên livestream.

Thấy tôi đồng ý kết nối, dì ấy lập tức tươi cười, “Tiểu Từ, là tôi, hôm trước chính cháu đã cứu tôi.”

Trương Dao nhìn thấy dì ấy, càng thêm tức giận, “Mọi người nhìn xem, nếu không phải bọn họ thông đồng từ trước, sao bà dì này lại có thể xuất hiện đúng lúc như vậy?! Này dì, Đỗ Từ trả dì bao nhiêu tiền mà khiến dì tận tâm diễn kịch với cô ta như vậy?!”

Nghe cô ta nói, sắc mặt dì ấy lập tức sầm xuống, “Khi ấy tuy tôi không còn tỉnh táo, nhưng ý thức vẫn còn! Trương Dao, cô năm lần bảy lượt ngăn cản Tiểu Từ cứu tôi, bây giờ còn ba hoa bịa chuyện, cô tưởng luật pháp trên đời đều để làm cảnh hay sao?!”

Trương Dao thấy dì ấy tức giận cũng không hề hoảng hốt, “Xem ra Đỗ Từ đã cho dì rất nhiều tiền, dì mới bênh vực cô ta mù quáng như vậy! Nhưng tôi khuyên dì một câu, già mà tạo nghiệp, coi chừng trời phạt!”

Fan của Trương Dao thấy tình thế biến chuyển, bắt đầu quay sang công kích luôn cả dì ấy.

Đúng lúc này, đằng sau dì bệnh nhân xuất hiện một người đàn ông, anh nhẹ nhàng hỏi dì, “Mẹ, hôm nay mẹ thế nào rồi? Chúng ta đến nhà họ Đỗ cảm ơn chứ?”

Dì ấy mỉm cười với mọi người, sau đó quay sang nói chuyện với người đàn ông, “Con trai, nếu mẹ không nhầm thì con chính là người giàu nhất thành phố đúng không? Thế nhưng lại có vài người có mắt không tròng, vì bôi đen cô gái tốt bụng đã cứu mẹ nên mắng mẹ thấy tiền mờ mắt, già mà tạo nghiệp, sẽ bị trời phạt.”

Người đàn ông nghi hoặc nhìn về màn hình máy tính.

Lúc này rất nhiều người đã nhận ra anh, bọn họ lập tức kích động đến phát điên:

[Đây chính là Tổng Giám đốc Vương! Anh ấy là người giàu nhất thành phố chúng ta, vậy thì mẹ anh ấy sao có thể vì tiền diễn kịch được?!]

[Trương Dao, có bệnh thì đi chữa, đừng chạy lung tung ra đường bịa chuyện vớ vẩn!]

[Tức là, những gì Đỗ Từ nói đều là sự thật? Cô ấy đánh Trương Dao là bởi vì tình huống cấp bách, vội vàng cứu người?]

[Trời ạ, tôi thật không dám nghĩ đến, nếu dì ấy chỉ là một người bình thường, Đỗ Từ phải có bao nhiêu cái miệng mới có thể minh oan được?]

Sắc mặt Trương Dao lúc này đã cắt không còn giọt máu, cô ta sững sờ vài giây, sau đó vội vàng ngắt kết nối.

Phòng livestream chỉ còn tôi và dì Vương, dì Vương mỉm cười thân thiện với tôi, “ Tôi nghe lời cháu, mấy hôm nay vẫn luôn nghỉ ngơi ở nhà, cũng uống thuốc đầy đủ, hiện tại sức khỏe đã khá hơn nhiều rồi. Tôi nhất định sẽ tới tận nhà cảm ơn cháu.”

Nói xong, dì ấy cũng offline, để lại tôi cùng mấy chục vạn người theo dõi livestream sửng sốt yên lặng.

Không bao lâu sau, dì Vương thật sự tới nhà cảm ơn, không những mang theo rất nhiều vị thuốc Đông y quý giá, còn kiên trì nhận tôi làm con gái nuôi.

Dưới tác động của dì Vương, bệnh viện tư nhân của cha Tiêu Thanh Sơn nhanh chóng phải đóng cửa.

Mà Trương Dao vốn dựa vào Tiêu Thanh Sơn, cũng lập tức trở thành thất nghiệp.

10

Không lâu sau đó, dì Vương tổ chức một bữa tiệc nhận thân trong khách sạn lớn nhất thành phố.

Để thể hiện sự coi trọng đối với tôi, cho dù là chó đi ngang qua khách sạn cũng được thưởng một cái đùi gà.

Đối mặt với trường hợp như vậy, tôi không khỏi có chút xấu hổ, sau khi được giới thiệu với mọi người liền nhanh chóng trốn ở một góc tự ăn uống.

Đúng lúc này, sau lưng tôi truyền đến một tiếng động lạ.

Tôi quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Tiêu Thanh Sơn và Trương Dao một trái một phải song song mà đứng, vẻ mặt hung thần ác sát, trong tay lăm lăm hai con d.a.o sắc bén.

Thấy tôi phát hiện, Trương Dao căm hận nhìn tôi chằm chằm, “Đỗ Từ, lẽ ra tôi mới là con nuôi của gia tộc giàu nhất, tất cả là tại cô! Nếu không phải vì cô cướp đi công lao của tôi, hiện tại người được người người ngưỡng mộ là tôi mới đúng!”

Tôi nhìn dáng vẻ điên cuồng của cô ta, không rõ trong lòng là tư vị gì.

Đời trước, cô ta quả thật đã có được cơ hội cứu chữa người bệnh.

Nhưng cô ta đã làm gì? Cô ta hại c.h.ế.t người ta!

Tôi nhìn cô ta chăm chú, “Đừng phạm thêm sai lầm nữa, không làm bác sĩ thì còn rất nhiều nghề khác. Với năng lực của cô, làm sale cho siêu thị nhất định sẽ được top Một doanh thu hàng tháng đấy. Dù sao cô cũng rất giỏi trong việc dát vàng lên mặt, hạ thấp người khác mà.”

Tiêu Thanh Sơn cũng hung ác nhìn tôi, “Trương Dao đắc tội cô, nhưng tôi chưa hề làm gì, vì sao cô phải hại bệnh viện nhà tôi phải đóng cửa?!”

Tôi bất đắc dĩ thở dài, “Bác sĩ trong bệnh viện nhà anh thu nhận hối lộ, mua bằng bán cấp, tất cả đều là phạm pháp, chẳng lẽ không nên đóng cửa sao?”

Tiêu Thanh Sơn càng thêm tức giận, “Chẳng qua cô muốn trả thù tôi bỏ rơi cô lựa chọn Trương Dao! Tôi đồng ý đính hôn với cô là vì ông nội cô cầu xin ông nội tôi, đó là hẹn ước của tổ tiên, ham muốn trèo cao của nhà cô mà thôi!”

“Vừa hay, tôi cũng không thích anh, thậm chí còn cảm thấy anh thật ghê tởm nữa! Tra nam tiện nữ trời sinh một cặp, hai người nhớ giữ chặt nhau, đừng ra ngoài gây họa cho xã hội!”

Không biết những lời này đã chọc trúng dây thần kinh nào của bọn họ, cả hai phát điên lên xông về phía tôi, “Đỗ Từ, chúng tôi như hôm nay đều do cô làm hại! Cô phải trả giá!”

Tôi vội vàng xoay người bỏ chạy.

Đúng là hai tên điên, ban đầu vì muốn nổi tiếng mà coi thường mạng người, bây giờ thấy tôi may mắn liền ghen tị phát cuồng.

Tôi sẽ không ngu ngốc mà dây dưa với bọn họ.

Chẳng bao lâu sau, hai người bọn họ bị bảo vệ bắt giữ đè xuống đất, sau đó, dưới nhân mạch của mẹ nuôi tôi, cả hai đều mang theo tội danh g.i.ế.c người không thành mà bị tống vào tù.

Với thế lực của nhà họ Vương, bọn họ đừng mong có thể ra tù dễ dàng.

Mà tôi, sau tiệc nhận thân, đã nhanh chóng tạm biệt người nhà, mang theo bộ châm, ra ngoài học nghiệp.

Tôi vẫn còn trẻ, cần phải rèn luyện thêm nhiều.

Hơn nữa, tôi biết, tôi còn có trách nhiệm truyền tải tinh thần Đông y trong những chuyến đi của mình.

HOÀN

Bác sĩ mĩ nhân hại chếc bệnh nhân của tôi

Chương 5 - End

Chương trước
Chương sau