Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 138

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Yến Trăn lập tức thấy tủi thân: "Mẹ, mẹ chỉ mua quần áo cho hai em gái, con đã nói gì đâu, giờ mẹ còn đánh con?”

Bà Yến cười tủm tỉm: "Con là con trai, mẹ làm sao mua quần áo cho con được? Muốn có đồ mới thì tự đi mà mua."

"Có phải mẹ không cho tiền đâu, lớn từng này rồi, sao cứ có chuyện gì là lại gọi mẹ thế?”

Yến Trăn lẩm bẩm trong bụng: "Con không gọi mẹ thì gọi em gái chứ sao..."

Vừa nói, bà vừa không quên quay video cho hai cô con gái, không kìm được mà cảm thán một câu: " Đúng là có con gái vẫn thích hơn, xinh đẹp thật đấy."

Nói rồi, bà liếc sang cậu con trai đang nằm ườn trên sofa, vẻ mặt không giấu nổi sự chê bai: "Bao giờ con mới chịu sửa soạn bản thân đi hả? Nhìn hai em gái con kìa, xinh xắn biết bao, rồi nhìn lại con xem, vẫn mặc cái áo đồng phục từ mấy năm trước... Chậc."

Yến Trăn lại chẳng thèm để những lời đó vào tai, quay sang nhìn Yến Thù: "Thù Thù, có muốn ra ngoại ô xem pháo hoa không?”

Yến Thù liếc anh ấy một cái, thẳng thừng từ chối: "Không muốn."

Yến Trăn: "Hả?"

Ánh mắt Yến Thù quét từ đầu đến chân Yến Trăn rồi lại dừng trên đầu anh: "Tối nay em với chị đi đón năm mới với bạn học rồi. Tóc anh còn chưa cắt, bù xù lộn xộn, em không đi với anh đâu."

Người không biết còn tưởng em dắt ông bố già ở nhà đi chơi ấy.

Tim Yến Trăn đau nhói. Ba người phụ nữ trong nhà này chắc chắn là cố ý nói xấu mình. Giờ phút này, anh ấy bắt đầu nhớ người bố hiền từ, luôn yêu thương mình hiện đang ở nước ngoài.

Ra khỏi nhà họ Yến, hai chị em trong bộ đồ giống hệt nhau, quấn mình kín mít ấm áp.

Yến Thù líu ríu theo sau Yến Thanh, bất giác nhảy chân sáo, đuổi theo cái bóng của chị phía trước, thỉnh thoảng lại khúc khích cười.

Cho đến khi cô bé nhìn thấy người ở phía xa, nụ cười chợt tắt ngúm.

Anh em nhà họ Đỗ đang đứng đó. Một người trong số họ, Đỗ Phong Thanh, dựa vào thân xe, ánh mắt chạm đến Yến Thanh, khóe môi khẽ nhếch lên đầy ẩn ý.

Còn Đỗ Hằng Thanh thì vẫy tay về phía hai người, nhiệt tình gọi: "Bên này, bên này!"

Yến Thù lập tức xị mặt, bĩu môi, cứ tưởng tối nay chỉ có mình đi cùng chị gái: "Chị ơi, sao mình lại đi cùng họ ạ?”

"Tài xế nhà mình nghỉ phép về quê rồi, ở đây khó gọi xe lắm." Yến Thanh kiên nhẫn giải thích.

Khu nhà họ Yến là khu biệt thự cao cấp, muốn bắt taxi cũng phải ra tận ngoài cổng khu dân cư. Hơn nữa, người ở đây không giàu thì cũng sang, nhà nào cũng có tài xế riêng, nên hiếm có taxi nào chạy vào đây đón khách.

Nhà Anh Hứa lại ở xa, không thể trễ giờ được.

Ban đầu Yến Thanh chỉ hỏi Đỗ Hằng Thanh có bằng lái không, kết quả là cậu ấy không có nhưng anh trai Đỗ Phong Thanh lại nói có thể lái xe đưa họ đi.

Tuy nhiên, Yến Thanh không ngờ cả hai anh em đều đến.

Yến Thù miễn cưỡng lên xe, suốt đường đi cứ nắm c.h.ặ.t t.a.y Yến Thanh, đề phòng bị cái tên gian xảo nào đó lừa ngồi ghế phụ lái.

Vì trên xe không chỉ có một mình Yến Thanh, lần này Đỗ Phong Thanh không nói nhiều mấy lời duyên phận vớ vẩn nữa. Khi đến nhà Anh Hứa, anh ta đã về tới nơi.

Căn nhà gần mười ngày không có người ở dường như phủ một lớp bụi mờ, trong đêm tối càng thêm âm u, lạnh lẽo đến rợn người.

Anh Hứa làm theo lời Yến Thanh, mấy ngày nay đã lần lượt chuyển những bức tranh trang trí trong nhà ra ngoài sân.

Vừa đặt chân vào căn nhà, một cảm giác ngột ngạt đến khó thở lập tức ập đến, đè nặng lồng n.g.ự.c mọi người như một tảng đá khổng lồ, khiến ai nấy đều cảm thấy sắp nghẹt thở.

Yến Thanh hiểu rõ. Những vật phẩm trấn áp tà khí vốn được đặt trong nhà đã bị dời đi, khiến đám "đồ bẩn thỉu" kia, cảm nhận được hơi người sống không còn, giờ lại có cơ hội lén lút mò ra. Cô bật đèn, nhanh chóng rút những lá bùa vàng từ trong túi ra, dán chặt lên bốn góc phòng khách và các cánh cửa, miệng lẩm bẩm niệm chú, xua đuổi tà khí trong nhà. Anh Hứa đứng nép vào một góc khuất, thở hổn hển nhìn quanh. Yến Thù cùng những người khác nín thở, lặng lẽ quan sát mọi hành động của cô.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 138