Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 254

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

"Cậu đi hỏi chắc chắn sẽ khác, biết đâu anh ấy đang theo đuổi cậu thì sao..."

Bạn cùng phòng: "Nếu chuyện đó của anh ấy mà có vấn đề thật thì sau này cậu chịu thiệt đủ đường đó, chi bằng bây giờ hỏi rõ ràng cho rồi, để sau này mình không phải chịu thiệt, phải không nào?”

Giờ trên diễn đàn cũng rần rần bàn tán chuyện này.

Bảo là tiếc cho một người đẹp như cô, ở bên Đỗ Phong Thanh thì phí hoài quá.

Hai cô bạn cứ thay nhau hỏi dồn Yến Thanh.

Bình thường hai người họ rất quan tâm chăm sóc Yến Thanh, còn giúp giới thiệu khách xem bói. Bị hỏi dồn nửa ngày, Yến Thanh bó tay, đành phải thú thật: “Thật ra trước đây tớ có hỏi rồi..."

Nhìn ánh mắt sáng rỡ gần như phát sáng của hai người trước mặt, Yến Thanh khẽ ho một tiếng: "Anh ấy nói... chuyện đó của anh ấy thực sự rất ổn!"

"Phụt" một tiếng, cả tầng ký túc xá rộ lên tiếng cười.

"Anh Đỗ cũng thẳng tính quá chừng!"

"Ha ha ha ha, lại có người tự bóc phốt chuyện đó về mình."

"Thanh Thanh, lúc đó cậu không bật cười à?"

"Tớ không tài nào tưởng tượng ra được vẻ mặt của anh Đỗ lúc nói câu đó ha ha ha ha..."

Yến Thanh nhìn đám bạn cùng phòng đang cười như nắc nẻ, cầm quần áo vào phòng tắm, ngẫm nghĩ một lát, cô tự nhủ mình cũng đâu có tung tin đồn thất thiệt đâu, dù sao thì thế này cũng coi như là đính chính giúp Đỗ Phong Thanh rồi còn gì?

Lúc này, tại văn phòng luật sư, Đỗ Phong Thanh vừa sắp xếp xong tài liệu liền hắt hơi liên tục mấy bận.

Buổi tối, Yến Thanh mặc một bộ cánh thoải mái. Cô nhìn định vị mà đối phương gửi qua điện thoại, tới nơi cô mới phát hiện ra đó là một quán bar.

Nhìn ánh đèn neon nhấp nháy bên ngoài quán, cô khẽ nhíu mày. Đúng lúc này, tin nhắn của đối phương liền gửi đến, hỏi cô đã tới chưa. Do dự một hồi, Yến Thanh vẫn quyết định đẩy cửa bước vào.

Ai ngờ, vừa mới bước vào, còn chưa tìm được người, cô đã nghe thấy tiếng hò hét ầm ĩ. Một đám thanh niên nam nữ liền đồng thanh gọi với về phía cô: "Bên này, bên này!"

"Kiều thiếu, em đã bảo là cô ta kiểu gì cũng tới mà." Một cô gái đắc ý tắt màn hình điện thoại, tiện tay gom gọn xấp tiền trăm trên bàn.

Với kiểu người vừa học siêu giỏi lại đang túng thiếu, phải bươn chải làm thêm như Yến Thanh, chỉ cần có cơ hội kiếm tiền là cô sẽ có mặt ngay tắp lự.

Kiều Lỗi, kẻ cầm đầu nhóm, ngồi giữa đám đông, chiếc khuyên tai đính sapphire xanh lấp lánh trên dái tai đặc biệt bắt mắt. Thấy cô, hắn cười khẩy đứng dậy: "Yến Thanh, quả nhiên là mỹ nhân, đúng như lời đồn thổi nha.”

Hắn huých nhẹ tên con trai bên cạnh, người kia vội vàng đứng dậy nhường ghế.

"Ngồi đây đi." Kiều Lỗi nhếch mép cười khẩy: "Mấy bữa trước hẹn cậu mãi không chịu ra, xem ra vẫn phải dùng đúng chiêu mới hiệu quả."

Ánh mắt Yến Thanh tức khắc trầm hẳn xuống. Đám người này rõ ràng không phải thật sự tìm cô đến xem bói. Cô đã bị gài bẫy rồi.

"Làm quen chút nhé, tôi là Kiều Lỗi." Hắn chìa tay về phía Yến Thanh, ánh mắt hắn săm soi cô từ đầu tới chân, không hề che giấu sự dâm tà.

1_Yến Thanh khẽ mím chặt môi, cố nén lại thôi thúc muốn móc mắt tên khốn trước mặt, trầm giọng hỏi: "Có ai muốn xem bói không? Nếu không thì tôi đi đây."

Mấy cô gái bên cạnh thấy vậy liền vội vàng kéo Yến Thanh, o bế cô ngồi xuống cạnh Kiều Lỗi: "Sao lại không có chứ, bọn em đều muốn xem bói cả mà. Cậu cứ ngồi xuống từ từ xem giúp bọn em nhé."

Mỗi người rút ra một tờ một trăm ngàn đặt lên bàn, cười tủm tỉm thúc giục Yến Thanh xem cho họ.

Yến Thanh vừa xem xong cho một cô gái tóc mái bằng, nhận tiền xong thì nghe thấy Kiều Lỗi bên cạnh cười khẩy, gọi tên cô: "Yến Thanh." Hắn rót một ly rượu đầy đặt cạnh tay Yến Thanh, giọng điệu khinh khỉnh ra mặt: "Xem ra cậu đúng là mê tiền nhỉ."

Vừa nói, tay hắn định đặt lên mu bàn tay Yến Thanh nhưng cô đã nhanh chóng rụt về né tránh.

"Nghe đồn cậu là bạn gái của thiếu gia nhà họ Đỗ à? Tay đó keo kiệt có tiếng, chắc ngày thường chẳng bao giờ cho cậu đồng tiền nào tiêu đâu nhỉ?"

Nghe vậy, Yến Thanh lúc này mới ngước mắt liếc hắn một cái sắc lẻm: "Thì sao nào?"

Kiều Lỗi cười khẩy, coi như Yến Thanh ngầm thừa nhận chuyện Đỗ Phong Thanh keo kiệt không cho cô tiền, hắn vênh váo nói: " Tôi họ Kiều, nhà họ Kiều cậu biết chứ? Tập đoàn ô tô lớn nhất Vân Thành là của nhà tôi đấy. Tôi khá là ưng cậu."

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 254