Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 294

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Người đang nằm trong đó là người thân duy nhất còn sót lại của cậu trên đời này.

Nước mắt cậu cứ thế tuôn rơi không ngừng, dù đã lấy mu bàn tay quẹt vội nhưng vẫn không tài nào ngăn được chúng tuôn chảy.

Người bạn sinh viên chịu trách nhiệm trao tiền cho Dịch Nhàn, nhìn người bạn học thường ngày vốn năng động, tràn đầy sức sống giờ lại thành ra bộ dạng này cũng không kìm được mà thấy cay cay mắt.

Lúc này, trong ký túc xá, Yến Thanh đang tắm, chuông điện thoại để bên ngoài bỗng reo vang.

Cao Lăng: "Thanh Thanh, điện thoại cậu reo kìa."

Giọng Yến Thanh từ trong phòng tắm vọng ra: "Xem giúp tớ ai gọi với."

Cao Lăng lúc này mới đi tới, cầm điện thoại lên: "Một người lưu tên là Thù Thù."

Cao Lăng vừa mới cầm điện thoại lên thì chuông ngừng reo, thay vào đó là một tin nhắn hiện trên màn hình.

[Thông báo từ Ngân hàng: Tài khoản tiết kiệm 8888 của quý khách đã chuyển khoản trực tuyến 100.000 Nhân dân tệ vào ngày 7 tháng 12 cho người nhận Viên Viên. Chi tiết vui lòng gọi 95555-1.]

Cao Lăng lập tức trợn tròn mắt, ngón tay chọc chọc vào màn hình, đếm mấy số không trên đó: "Một, mười, trăm, nghìn, vạn, mười vạn!" Cô ấy nhớ tài khoản nhận tiền này là của Phùng Viên Viên, chủ tịch hội sinh viên, tiền mọi người quyên góp giúp Dịch Nhàn lần này chính là chuyển vào tài khoản đó.

Trời đất ơi! Trong ký túc xá của mình lại có một phú bà ngầm, âm thầm, kín đáo đã quyên góp hẳn một trăm nghìn tệ.

Cô ấy và Trương Tiêu cũng chỉ quyên góp có mấy trăm tệ. Lúc diễn đàn công bố danh sách quyên góp, nhìn thấy khoản ẩn danh mười vạn tệ kia, bọn họ đều tưởng là lãnh đạo hay giáo viên nào đó trong trường, còn đoán già đoán non một hồi xem ai là người có khả năng nhất.

Kết quả người đó lại ở ngay trong ký túc xá của mình. Lúc Yến Thanh dùng mũ trùm tóc khô quấn tóc đi ra, cô lấy điện thoại từ tay Cao Lăng, tiện tay gọi lại cho Yến Thù.

Nghe thấy giọng nói ngọt ngào mềm mại của Yến Thù truyền đến, khóe môi cô bất giác cong lên một nụ cười: "Thù Thù, sao vậy?"

Yến Thù vừa tập luyện xong, xem tin tức trên mạng, lo lắng Yến Thanh đang ở Vân Đại bị ảnh hưởng nên vội gọi điện tới: "Chị ở Vân Đại không sao chứ, em xem tin tức trên mạng, ồn ào lắm."

Yến Thanh cười cười: "Không sao, em vừa tập xong à?"

Khóe mắt Yến Thù cong cong: "Ừm, đầu tháng sau được nghỉ rồi, chắc chắn nghỉ sớm hơn trường chị, đến lúc đó em qua tìm chị." Yến Thanh: "Được."

Cuộc điện thoại ngắn ngủi rất nhanh đã kết thúc. Yến Thanh phát hiện Cao Lăng đã nhìn chăm chằm mình ít nhất gần mười phút đồng hồ rồi, ánh mắt nhìn cô khác hẳn mọi ngày.

Cô đặt điện thoại xuống, hỏi: "Sao thế?"

Cao Lăng ngập ngừng muốn nói, đi vòng quanh Yến Thanh, không nhịn được đưa tay sờ lên bộ đồ ngủ trên người Yến Thanh: "Bộ đồ ngủ này không phải là lụa thật đấy chứ?"

Yến Thanh: "?"

Cao Lăng cảm nhận không rõ chất liệu, lại không nhịn được hỏi tiếp: "Hiệu gì thế... có phải loại đặt may cao cấp riêng không?" Yến Thanh: "?"

Trương Tiêu bên cạnh vốn đang xem phim, nghe Cao Lăng nói vậy liền quay đầu nhìn sang, chỉ thấy Cao Lăng đã ngồi xổm xuống, sờ đôi dép lê của Yến Thanh.

Cao Lăng: "Đôi dép này bao nhiêu tiền?"

Yến Thanh chớp chớp mắt: "8 tệ."

Mua ở gánh hàng rong ngoài cổng trường hồi khai giảng đó.

Cao Lăng thoáng chốc nghẹn ngào: "Cùng đi dép lê 8 tệ, tại sao cậu lại giàu như thế, còn tớ lại nghèo thế này."

Cô ấy vẫn luôn cho rằng Yến Thanh cố gắng làm thêm kiếm tiền như vậy, ngày đêm không nghỉ xem bói rồi lại xem phong thủy cho người ta, những tưởng cô hẳn là rất nghèo, không có tiền tiêu vặt, nhà có lẽ cũng có chút tiền nhưng có thể không coi trọng đứa con gái này, không cho tiền tiêu nên mới độc lập và nghị lực như thế.

Vì giữ ấn tượng như vậy, cô ấy và Trương Tiêu đều rất ít khi nhắc đến chuyện tiền nong, hàng hiệu trước mặt Yến Thanh, ngay cả lúc lấy cơm ở nhà ăn, thấy Yến Thanh chỉ lấy rau, còn cố tình lấy thêm hai phần thịt để chia cho cô.

Rốt cuộc, người thực sự nghèo khó chỉ có cô ấy và Trương Tiêu.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 294