Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 329

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Người xưa vẫn nói, ai nỡ nặng lời với người có lòng, huống hồ đây lại là khách quý mang quà đến tận cửa. Bà Yến cười hiền đáp: "Sáng nay tôi cứ thấy lòng bồn chồn lạ, linh tính mách bảo chắc chắn có khách quý. Ngẫm đi ngẫm lại, quả nhiên là gia đình mình rồi.”

Nghe lời bà, cả nhà họ Tô đều bật cười vui vẻ, rồi cùng những người trong Yến gia bước vào nhà.

Trên đường vào nhà, Tô Triệt bất ngờ rút một tay ra khỏi túi áo khoác, lấy ra hai phong bao lì xì đỏ tươi, đưa một cái cho Yến Thù: "Thù Thù, chúc mừng năm mới."

Yến Thù liếc mắt nhìn phong bao lì xì trong tay anh, thuận miệng hỏi một câu: "Hà Nhu đã nhận được lì xì của anh chưa?"

Tô Triệt khẽ sững người, rồi theo phản xạ buột miệng đáp: "Chưa."

Nghe vậy, Yến Thù mới chịu nhận lấy phong bao, gương mặt rạng rỡ nở nụ cười: "Thế thì được rồi. Chúc mừng năm mới!"

Lúc này, Tô Triệt mới đưa phong bao lì xì còn lại trong tay cho Yến Thanh: "Chúc mừng năm mới."

Yến Thanh thoáng giật mình, không hề nghĩ Tô Triệt sẽ lì xì cho mình. Cô biết rất rõ, Tô Triệt trước giờ vốn chẳng ưa gì cô, thậm chí năm ngoái còn bày tỏ thái độ ác ý ra mặt.

Phong bao lì xì nằm gọn trong tay anh chàng, khiến Yến Thanh thực sự hơi lưỡng lự không dám nhận. Trong mắt cô, việc này chẳng khác nào "chuột chúc Tết mèo."

Thấy Yến Thanh vẫn chần chừ mãi, Tô Triệt thoáng vẻ khó xử. Anh chợt nhớ lại vụ việc kinh hoàng ở lễ kỷ niệm thành lập trường năm ngoái. Nếu Yến Thanh không kịp thời đẩy anh ra, để t.h.i t.h.ể Đào Oánh Thái rơi trúng, anh không dám tưởng tượng mình sẽ ra sao.

Lúc đó vì quá hoảng loạn, anh chưa kịp nói lời cảm ơn cô. Sau này dù có gặp lại vài lần, nhưng cũng chẳng có dịp nào thích hợp để nhắc lại chuyện cũ.

Lần này, anh muốn nhân phong bao lì xì này để bày tỏ lòng biết ơn chân thành.

"Chuyện ở lễ kỷ niệm năm ngoái, cảm ơn cô."

Anh vừa dứt lời, Yến Thanh lập tức hiểu ra ý nghĩa ẩn sâu trong phong bao lì xì này. Cô liền nhận lấy, nhẹ giọng nói: "Khách sáo quá rồi."

Bà Tô đứng bên cạnh, chứng kiến toàn bộ cảnh tượng, vẻ mặt bà hiện rõ sự hài lòng. Con trai cuối cùng cũng chịu giảng hòa với cô gái nhà họ Yến, điều này khiến bà an tâm phần nào.

Quả nhiên, Yến Thanh này trông thật tuyệt vời! Tính tình điềm đạm, dung mạo xinh đẹp, nghe nói còn là sinh viên xuất sắc chuyên ngành luật, cuối năm ngoái còn giật được học bổng nữa chứ. Sau này nếu về làm dâu nhà họ Tô, chắc chắn cô sẽ giúp ích được rất nhiều việc.

Vừa nhìn đã thấy cô gái này có tiền đồ sáng lạn, làm sao có thể so sánh với cái cô Hà Nhu kia, người mà trong mắt bà Tô chỉ biết ham hố danh vọng phù phiếm, suốt ngày chăm chăm vào tiền nhà họ Tô. Cũng không hiểu thằng con mình nghĩ gì mà đến giờ vẫn còn vương vấn với cô nàng đó.

Mỗi lần bà ấy nhắc đến chuyện này, con trai lại bảo chỉ coi người ta như em gái.

Em gái này em gái nọ, bà ấy thật không tài nào hiểu nổi, sao đàn ông trên đời cứ thích nhận em gái nuôi bên ngoài thế nhỉ?

Chồng bà ấy hồi trẻ cũng y như vậy, nói thế nào cũng không nghe, nói nhiều còn tỏ thái độ khó chịu. Mấy cô "em gái" đó, cô nào cô nấy õng à õng eo, làm màu làm mè, hồi đó suýt nữa thì bà ấy đã tức đến mức đòi ly hôn.

Chuyện con dâu này, nếu thằng con dám dẫn mấy đứa không đứng đắn như cô Hà Nhu về nhà, bà ấy nhất định sẽ đánh gãy chân nó.

Nghĩ đoạn, bà Tô liền cố tình đi chậm lại vài bước, tiến sát đến bên cạnh Yến Thanh, thân mật nắm lấy tay cô, đoạn cười nói với bà Yến đang đi phía trước: " Tôi thấy Thanh Nhi càng lớn càng giống chị Yến rồi đấy, thật xinh đẹp."

"Làm gì có, vẫn như trước thôi."

Mặc dù con gái được khen, bà Yến cũng vui trong lòng nhưng ai cũng đâu phải kẻ ngốc, đều nhìn ra hành động này của bà Tô rõ ràng là đang cố kéo gần quan hệ với con gái bà, chỉ mong sau này Thanh Nhi sẽ trở thành con dâu nhà mình.

Suốt một năm qua, vợ chồng bà Yến đâu có ít lần để ý đến động tĩnh của Tô Triệt tại Vân Đại. Chàng trai này quả thực chẳng biết điều, đến giờ vẫn còn vương vấn với cái cô Hà Nhu kia.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 329