Yến Thù nghe vậy thì đứng hình mất mấy giây. Giờ nghệ sĩ ai cũng nhiệt tình như vậy à?
Cô bé mỉm cười xua tay: "Không cần đâu ạ, bọn mình ở gần đây thôi, gọi xe về là được rồi."
Người quản lý ngồi trong xe nãy giờ vẫn im lặng, lúc này bỗng lên tiếng: "Lên đi hai em, nếu gần thì tiện đường đưa hai em về luôn. Hai cô bé xinh đẹp thế này ở ngoài đường quả thực không an toàn đâu."
Nghe chất giọng dịu dàng ấm áp, Yến Thù lập tức tò mò ngó vào trong xe, chỉ thấy một người phụ nữ tóc dài xoăn lượn sóng đang mỉm cười thân thiện chào cô.
Chị ấy toát lên vẻ chín chắn, điềm đạm, rõ ràng lớn hơn cô bé khoảng bảy, tám tuổi. Nét mặt còn có vài phần tương đồng với Tạ Cảnh Thần đang ngồi cạnh.
Tạ Cảnh Thần lại lên tiếng: "Lên xe đi, trên xe rộng rãi đủ chỗ mà. Hai cậu cứ nhắn biển số xe cho người nhà là được."
Anh chàng cứ nghĩ hai người từ chối vì lo ngại không an toàn nên mới nói thêm câu đó.
Người ta đã nhiệt tình đến mức này, nếu còn từ chối thì quả thực hơi bất lịch sự.
Yến Thù đành kéo Yến Thanh cùng lên xe, hai chị em ngồi gọn gàng vào hàng ghế sau.
Suốt quãng đường, chị quản lý ngồi cạnh Tạ Cảnh Thần ở phía trước thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn hai chị em. Ban đầu chị ấy nhìn Yến Thù, sau đó lại chuyển sang Yến Thanh. Cuối cùng, chị không nhịn được nữa, bèn hỏi Yến Thanh: "Em gái nhỏ, em có ước mơ trở thành một ngôi sao không?”
Yến Thanh chỉ khẽ nhướn mày: "..."
Câu hỏi vừa dứt lời, tất cả ánh mắt trong xe đều đồng loạt đổ dồn về phía hai chị em.
Tạ Cảnh Thần lập tức gọi giật mình: “Chị!”
Tạ Cảnh Du hoàn toàn lơ đẹp cái thằng em trai mình, rút từ trong túi xách ra một tấm danh thiếp, đưa cho Yến Thanh, mỉm cười nói: "Chào em, chị là Tạ Cảnh Du. Chị thấy tiềm năng của em rất tốt, mọi mặt đều vô cùng phù hợp. Không biết em có hứng thú gia nhập giới giải trí không?”
Cô gái trước mắt này không chỉ sở hữu nhan sắc động lòng người mà khí chất còn thuộc hàng đỉnh của chóp. Khí chất như vậy trong giới giải trí hiện giờ gần như là độc nhất vô nhị. Nếu ký được cô gái này, chỉ cần đầu tư tài nguyên một cách bài bản, chắc chắn sẽ phất lên nhanh chóng!
Đến cả cái thằng em trai chẳng có chí tiến thủ này mà cô còn lăng xê thành bạn trai quốc dân được, thì cô gái này mọi mặt đều có vẻ xuất sắc hơn nhiều. Tạo thêm một nữ thần quốc dân nữa chẳng phải dễ như trở bàn tay sao?
Nghe vậy, Yến Thù vẫn nhìn chằm chằm vào tấm danh thiếp nhưng vẻ mặt lại vô cùng điềm tĩnh.
Nếu chị gái mình trở thành ngôi sao, mình sẽ là em gái của ngôi sao, nghĩ thôi đã thấy hay ho biết bao rồi. Thấy Yến Thanh không mấy hứng thú với lời đề nghị của mình, Tạ Cảnh Du cũng không vội, mỉm cười nói: "Em không cần từ chối chị ngay đâu. Với tiềm năng của em, muốn nổi tiếng không khó, về mặt kiếm tiền thì càng không thành vấn đề lớn."
"Hơn nữa có chị đây, em chỉ cần tập trung vào chuyên môn thôi, tài nguyên công ty tuyệt đối sẽ cung cấp đầy đủ."
"Tuyệt đối sẽ không có mấy cái vụ quy tắc ngầm lùm xùm đâu."
"Em cứ suy nghĩ kỹ đi, rồi trả lời chị sau nhé." Tạ Cảnh Du nói xong, nháy mắt với Yến Thanh một cái đầy ẩn ý.
Nghe thấy hai chữ "kiếm tiền", Yến Thanh khẽ nhướng mày, người hơi nghiêng về phía trước, nhận lấy tấm danh thiếp từ tay Tạ Cảnh Du, mỉm cười nói: "Dạ, em sẽ cân nhắc ạ."
Tạ Cảnh Thần ngồi cạnh đưa tay đỡ trán, chỉ sợ sự vồ vập của chị gái sẽ gây ấn tượng xấu cho hai chị em Yến Thanh. May mà khi cậu ấy quay lại nhìn, không thấy vẻ khó xử trên mặt họ, trong lòng mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Tin nhắn của Tạ Cảnh Du hiện lên trên màn hình điện thoại.
Tạ Cảnh Du: [Sợ chị phá hỏng chuyện tốt của cậu à?]
Tạ Cảnh Thần: [Chị đừng nói bậy.]
Tạ Cảnh Du: [Mắt cậu sắp dán chặt vào người ta rồi kia kìa, chị nói bậy chỗ nào?]
Tạ Cảnh Thần không trả lời nữa. Tạ Cảnh Du thấy phản ứng của em trai, mỉm cười đầy ẩn ý trêu chọc.
Xe chạy đến con đường gần khu biệt thự hạng sang, gặp đèn đỏ nên phải dừng lại.
Khu vực này vốn đã vắng vẻ vào ban đêm, lúc này xung quanh lại càng không có mấy chiếc xe qua lại.