Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 359

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Nghe tiếng, Cao Lăng ngẩng đầu nhìn sang, và bắt gặp những gương mặt quen thuộc: Tô Triệt, Hà Nhu và một vị đàn anh trong hội sinh viên của Cao Lăng, Ngải Hiền.

Yến Thanh ngước mắt nhìn thoáng qua rồi nhanh chóng rũ mắt xuống, gắp một miếng rau xanh, có vẻ là đang rất đói.

Vừa nhìn thấy Yến Thanh, Hà Nhu đột nhiên siết chặt túi xách. Sao đi đâu cũng đụng phải cô ta vậy chứ!

Hồi Tết, cô ta thấy bài đăng trên mạng xã hội của Yến Thù, Tô Triệt đã lì xì cho hai chị em nhà họ, kể cả Yến Thanh cũng được nhận...

Chẳng phải anh ta rất ghét Yến Thanh sao?

Tô Triệt liếc nhìn Yến Thanh vài lượt, thật không ngờ cô ấy lại thích những món bình dân thế này.

Trước đây nghe Yến Thù nói Yến Thanh khá kén ăn, có nhiều thứ chẳng thèm đụng đũa, đặc biệt là mấy món lẩu.

Cao Lăng không muốn chạm mặt Tô Triệt và Hà Nhu nhưng vị đàn anh Ngải Hiền đã từng hướng dẫn cô ấy từ đầu năm học, và đã giúp đỡ cô rất nhiều.

"Đàn anh, trùng hợp quá, anh cũng đến ăn lẩu ạ?" Cao Lăng tươi cười rạng rỡ, nụ cười tràn đầy thiện ý.

Ngải Hiền gật đầu, ánh mắt anh ta lướt qua hai cô gái ngồi cạnh Cao Lăng, cười nói: "Em không giới thiệu cho anh biết với sao?”

Khi ánh mắt dừng lại ở Yến Thanh, anh ta không khỏi kinh ngạc xen lẫn một chút ngưỡng mộ.

Gái đẹp thì anh đã gặp không ít, nhưng người vừa có khí chất vừa sở hữu nhan sắc xuất chúng như cô gái này thì quả thực hiếm có.

Trước đó, anh có nghe nói Cao Lăng có một cô bạn cùng phòng cực kỳ xinh đẹp, thậm chí còn được mệnh danh là hoa khôi của khoa Luật. Nghe đâu cô ấy còn từng có tin đồn hẹn hò với một đàn anh nổi tiếng, ưu tú khóa trên cũng của khoa Luật.

Thậm chí nhiều kẻ tưởng "hoa đã có chủ" vẫn bất chấp "vác cuốc" xông vào định "đào tường", nhưng kết quả chỉ là tự rước họa vào thân.

Hồi đó, mấy tin đồn kiểu này cứ bay vào tai anh không ngớt, nhưng anh chẳng để tâm, còn thấy thật hoang đường, một cô gái dù có xinh đẹp đến mấy cũng đâu thể gây náo động đến vậy.

Nhưng giờ đây, chính Ngải Hiền khi gặp rồi mới cảm nhận rõ ràng, bởi vì ngay cả anh cũng đang cảm thấy thôi thúc muốn "đào tường" mất rồi.

Cao Lăng vội nuốt trôi viên thịt nóng hổi trong miệng rồi mới giới thiệu: "Đây là hai bạn cùng phòng của em, Yến Thanh, Trương Tiêu. Tụi em đều là sinh viên khoa Luật."

"Còn đây là đàn anh Ngải Hiền, người trong hội sinh viên của em."

Ngải Hiền cười: "Nghe danh sinh viên khoa Luật Yến Thanh đã lâu, hôm nay cuối cùng cũng được diện kiến. Thảo nào trong trường có lắm người theo đuổi em đến vậy, nếu là anh thì anh cũng không ngần ngại. Em thực sự rất xinh đẹp."

Lời khen nghe chân thành làm sao.

Lời này vừa thốt ra, không khí bàn ăn lập tức trở nên khác lạ, sắc mặt mọi người cũng biến đổi.

Viên thịt trong đũa Cao Lăng vừa cắn "bộp" một tiếng, lập tức rơi ngược vào bát của cô nàng.

Yến Thanh ngẩng đầu liếc nhìn Ngải Hiền. Đối phương đã nhìn cô chằm chằm từ lúc nào không hay, đôi mắt cười híp lại, khiến cô bất giác liên tưởng đến một người khác.

Cảm nhận được Ngải Hiền không có ác ý, Yến Thanh khẽ gật đầu: "Cảm ơn anh."

Cao Lăng không kìm được mà hỏi ngay: "Đàn anh, anh định theo đuổi Yến Thanh à? Câu nói vừa rồi của anh nghe rõ mồn một ý đồ "tán tỉnh" Yến Thanh đấy."

Tô Triệt đứng cạnh đó, khẽ nhíu mày. Chẳng hiểu sao, nghe những lời Ngải Hiền vừa nói, trong lòng cậu ta lại dâng lên một cảm giác khó chịu mơ hồ.

Hà Nhu ở bên cạnh, lòng chợt dấy lên cảm giác chua xót. Chẳng phải cô ta nghe đồn vị Phó Chủ tịch Hội sinh viên này luôn xem nhẹ ngoại hình, còn thường xuyên mỉa mai những kẻ chỉ biết trọng sắc đẹp đó sao? Thế mà bây giờ, khi gặp Yến Thanh, anh ta lại không ngớt lời khen ngợi vẻ đẹp của cô ấy.

Hừ, đúng là đàn ông!

Ngải Hiền vẫn cười, tự tin đáp: "Nếu đàn em cho anh cơ hội, anh chắc chắn sẽ theo đuổi."

Khi nói ra câu này, ánh mắt anh vẫn không rời khỏi Yến Thanh. Tuy miệng đáp lời Cao Lăng, nhưng rõ ràng tất cả sự chú ý của anh đều đổ dồn về cô.

Dù trở thành tâm điểm của cuộc nói chuyện, Yến Thanh vẫn điềm nhiên nhúng lẩu, hít hà làn khói thơm nghi ngút. Thậm chí, cô còn thầm nghĩ rằng, trước đây không thưởng thức món này đúng là đã bỏ lỡ quá nhiều điều tuyệt vời.

Chuyến đi Vân Thành này, xem ra không hề uổng phí.

Cao Lăng, người hiểu Yến Thanh hơn ai hết, mỉm cười tinh quái: "Thôi đi anh ơi, bạn cùng phòng của em đã có 'hoa đã có chủ' rồi."

Ngải Hiền khẽ cong đuôi mắt, ra vẻ tiếc nuối: "Vậy thì tiếc thật đấy."

Lời nói nghe như có chút thất vọng, nhưng trong đáy mắt anh ta lại chẳng hề gợn lên dù chỉ một chút tiếc nuối nào.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 359