Bài đăng này vừa xuất hiện, không ít người đã đoán ra mỹ nhân lạnh lùng kia chính là Yến Thanh.
Ở Vân Thành, ai mà chẳng biết nhà họ Tô và nhà họ Yến có quan hệ vô cùng tốt đẹp. Nhưng vì Yến Thanh hiếm khi xuất hiện tại các buổi tiệc giao thiệp thương mại, thường chỉ có Yến Thù tham dự, nên rất ít người biết Yến Thanh thực ra là con gái nhà họ Yến.
Lần này có người tiết lộ, thân phận của cô đương nhiên cũng bị một vài người biết chuyện tung ra, kéo theo đó là tin tức về hôn ước với Tô Triệt cũng lan truyền khắp nơi. Cộng đồng mạng trên diễn đàn lập tức dậy sóng. Ai cũng không ngờ rằng hai người trông có vẻ chẳng mấy liên quan gì đến nhau này lại có hôn ước!
Cao Lăng đọc mà há hốc mồm ngạc nhiên, quay phắt sang nhìn Yến Thanh. Lúc này, Yến Thanh đang miệt mài ôn bài, tay cầm bút gạch chân những chỗ quan trọng, vì kỳ thi cuối kỳ đã sắp đến gần.
"Thanh Thanh… cậu và Tô Triệt thật sự có hôn ước sao?”
Giọng điệu của Cao Lăng nghe có chút phức tạp, khó nói thành lời.
Nghe vậy, ngòi bút của Yến Thanh khựng lại trên giấy một lúc, vệt mực đen hơi loang nhẹ trên trang vở: "Có lẽ vậy."
Chính cô cũng không rõ lắm, dù sao cô cũng là người được nhà họ Yến nhận về giữa chừng. Nếu thật sự tính hôn ước, lẽ ra phải là của Yến Thù. Nhưng xem ra Yến Thù cũng chẳng mấy thích Tô Triệt, đằng nào hai nhà rồi cũng sẽ hủy hôn ước thôi, hôn ước tính cho ai cũng không còn quan trọng.
Nghe Yến Thanh nói thế, Cao Lăng lập tức không bình tĩnh nổi nữa: "Thanh Thanh, cái tên Tô Triệt đó chẳng phải hạng tử tế gì đâu! Vừa mù quáng lại vừa thiếu tư cách, cậu tuyệt đối đừng gả cho anh ta đấy!"
"Ở bên người đàn ông như vậy sẽ bất hạnh lắm, đúng là xui xẻo tám đời!"
Cao Lăng vừa nói vừa liệt kê "phẩm chất ưu tú" của Tô Triệt, chỉ thiếu nước viết thành danh sách dán lên trán Yến Thanh.
Trương Tiêu bên cạnh cũng không nhịn được mà hùa theo: " Đúng đó, cậu ta dây dưa không dứt với bao nhiêu nữ sinh trong trường, chuyện với đàn chị Đào ngày trước chẳng phải là minh chứng rõ ràng nhất sao?”
"Thanh Thanh, cậu phải suy nghĩ cho kỹ, đừng tự đẩy mình vào chỗ chết. Tên Tô Triệt này thật sự không phải người tốt đâu."
Trên diễn đàn có biết bao nhiêu chuyện về hai người họ, mãi đến khi Đào Ứng Thải qua đời, những lời bàn tán này mới lắng xuống.
Nhưng những lời đồn đại về Tô Triệt với các nữ sinh khác vẫn tiếp tục không ngừng. Không có một Đào Ứng Thải thì vẫn còn vô số Đào Ứng Thải khác.
Trong số đó, Hà Nhu là người ồn ào nhất, luôn tìm cách gây chú ý. Vốn tưởng Thanh Thanh và Tô Triệt không liên quan gì, Hà Nhu có bày trò gì thì cũng mặc kệ, chỉ xem cô ta như một vai hề đang nhảy nhót mà thôi.
Nhưng bây giờ biết Tô Triệt và Thanh Thanh lại có hôn ước, cả hai đều sốt sắng hẳn lên, chỉ sợ Yến Thanh đột nhiên nhìn nhầm người, hủy hoại cả nửa đời sau của mình.
Nghe Cao Lăng và Trương Tiêu dặn dò như hai bà mẹ già, Yến Thanh không khỏi bật cười.
"Hôn ước sắp được hủy bỏ rồi," cô nói.
Nhà họ Yến và nhà họ Tô vốn không có duyên phận vợ chồng, vài chục năm sau mối quan hệ hai nhà cũng sẽ ngày càng xa cách thôi. Nghe Yến Thanh nói vậy, Cao Lăng và Trương Tiêu mới yên tâm.
Tuy nhiên, tối hôm đó, trên diễn đàn lại có người đăng bài.
Độc Hành Nguyệt Lượng: [Hai người họ sắp hủy hôn rồi, Yến Thanh là đứa con gái được nhà họ Yến tìm về từ chốn thôn quê nghèo khó mấy năm trước thôi, nhà họ Tô căn bản không coi trọng loại tính cách nhút nhát, chẳng thể hòa nhập vào giới thượng lưu đó đâu, hiểu chưa?]
Lời này vừa đăng, diễn đàn lại dậy sóng với đủ loại bàn tán. Trương Tiêu lướt diễn đàn, nhìn sang Cao Lăng hỏi: "Lăng Lăng này, tớ nhớ ID diễn đàn của cậu không phải là Độc Hành Nguyệt Lượng đúng không?”
Cao Lăng lắc đầu: "Không phải, sao thế?"
Trương Tiêu nhíu mày nói: “Trên diễn đàn có người nói quen Thanh Thanh và Tô Triệt, bảo hai người họ sắp hủy hôn rồi."
"Giờ trên diễn đàn đang cãi nhau ầm ĩ, còn nói Thanh Thanh là được gia đình tìm về từ dưới quê..."
Còn nói nhà họ Tô coi thường Yến Thanh.