Vì thư viện mở cửa suốt 24/24, vào khoảng một giờ sáng hôm đó, lúc Cao Lăng và Trương Tiêu ra ngoài mua đồ ăn khuya đã bị Thái Mẫn cách đó không xa để ý.
Thái Mẫn đã theo dõi hai cô gái khá lâu. Khi tiến lại gần hơn, một nguồn năng lượng dồi dào không ngừng thôi thúc hắn; rõ ràng chỉ là thể xác người phàm, sao trên người lại có linh khí khổng lồ hội tụ đến thế!
Vốn đã im ắng một tháng để luyện hóa hết những thứ thu thập được mấy hôm trước, đêm nay ra ngoài lại có thêm một "thu hoạch" bất ngờ khác.
Tạm thời chưa thu phục được con nhóc Yến Thanh kia, vậy thì lấy hai cô gái này để thay thế cũng không tệ. Hắn l.i.ế.m môi trên, ngón tay kẹp lá bùa, lầm rầm trong miệng, định mê hoặc hai người phía trước, dẫn họ đến chỗ vắng vẻ để dễ bề ra tay.
Nhưng lá bùa đó lại bị một lớp chắn bí ẩn trên người hai cô gái phía trước chặn lại!
Thái Mẫn cảm thấy khí huyết trong người cuộn trào, luồng khí tức quen thuộc này... chính là con nhóc c.h.ế.t tiệt đó.
Cao Lăng và Trương Tiêu phía trước hoàn toàn không hay biết mình bị theo dõi suốt quãng đường. Hai cô vẫn vô tư ăn xiên nướng trong tay, miệng thì tiếc nuối vì Yến Thanh không có ở đây, nếu không ba người còn có thể mua nhiều đồ ăn hơn nữa.
Cùng lúc đó, trong ký túc xá, Yến Thanh vốn đang ngủ say bỗng cảm nhận được sự biến động. Trong chiếc túi đeo màu trắng đặt cạnh giường, tiếng chuông vang lên dồn dập!
Yến Thanh đột ngột mở mắt... Cao Lăng và Trương Tiêu đang gặp nguy hiểm.
Lúc này Thái Mẫn đang ôm ngực, đợi luồng khí huyết cuồn cuộn trong người dần lắng xuống, sắc mặt cũng sa sầm lại. Ánh mắt u ám gắt gao nhìn hai người phía trước, không thu phục được Yến Thanh, hôm nay hắn nhất định phải bắt cho bằng được hai đứa này, cho con nhóc c.h.ế.t tiệt kia một bài học nhớ đời!
Hắn tăng tốc bước chân đi theo hai cô, chỉ đợi đến chỗ vắng người hơn là sẽ ra tay. Giờ đã là rạng sáng, người đi đường thưa thớt, phải đi một đoạn khá dài mới thấy lác đác vài người.
Thái Mẫn vươn móng vuốt vô hình ra...
Nhưng tay hắn vừa chạm vào vai Cao Lăng liền bị một luồng sức mạnh đánh trúng lưng, một cảm giác bỏng rát lan khắp lưng!
Hắn vừa rụt tay lại, Cao Lăng đã quay đầu, sững sờ: "... Thanh Thanh?”
Chỉ thấy phía sau Thái Mẫn không biết từ lúc nào đã xuất hiện một người đàn ông mặc áo choàng trắng, mặt mày trắng bệch.
Mà cách đó chỉ vài mét không xa, Yến Thanh đang đứng đó, tay trái treo chùm chuông kia, lòng bàn tay phải vung ra dừng lại giữa không trung, như thể vừa đánh ra thứ gì đó.
Sự xuất hiện của Yến Thanh khiến Cao Lăng và Trương Tiêu không khỏi bất ngờ, và khoảnh khắc người đàn ông áo choàng trắng trước mặt quay người lại càng làm cả hai c.h.ế.t lặng.
Phần áo sau lưng của gã đàn ông đó như bị cháy sém, một mảng lớn vết đen dính chặt vào lưng, để lại một vùng da thịt be bét máu.
Trương Tiêu cảnh giác hơn, vội kéo Cao Lăng lùi lại hai bước, nhanh chóng đi vòng qua người đàn ông đó, chạy nhanh tới bên cạnh Yến Thanh.
Lưng vừa bỏng vừa đau, Thái Mẫn nhìn con mồi béo bở sắp tóm được lại vuột khỏi tay. Hắn nhìn chằm chằm Yến Thanh, cười lạnh một tiếng: "Người tu đạo, hành động này của cô không khôn ngoan đâu."
Nghe vậy, Yến Thanh dĩ nhiên hiểu ý Thái Mẫn nhưng tay vẫn lắc chuông, không hề cho gã đàn ông cơ hội thở dốc. Gần như ngay khoảnh khắc tiếng chuông trong trẻo vang lên, Thái Mẫn đang bị thương liền bỏ chạy.
Hắn biết rõ lúc này mà đụng độ con nhóc c.h.ế.t tiệt này thì chẳng được lợi lộc gì, lỡ như cô ta lại có thêm người giúp đỡ... Thứ trong tay đối phương trông không phải vật tầm thường.
Cao Lăng và Trương Tiêu ngơ ngác nhìn Yến Thanh, mãi đến khi gã đàn ông chạy mất, cả hai vẫn chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra, chỉ có trực giác mách bảo gã đàn ông vừa rồi không phải người tốt. Dù sao thì nửa đêm nửa hôm lẳng lặng đi theo sau hai cô gái, ai biết được có ý đồ gì?
Chỉ không biết Yến Thanh đã làm gì người đó mà hắn lại bỏ chạy nhanh như vậy.
"Thanh Thanh, trễ thế này rồi, sao cậu lại ở đây?" Cao Lăng hỏi.