Nhưng Đỗ Phong Thanh lại theo phản xạ lùi ngay một bước, hai hàng lông mày nhíu chặt, lộ rõ vẻ khó chịu. Anh trầm giọng gọi: "Đỗ Hằng Thanh!"
Đỗ Hằng Thanh đang hí hoáy với máy chơi game trên lầu nghe thấy giọng này, lập tức giật mình, thầm kêu không ổn, vội vã chạy xuống: "Sao anh lại về rồi?"
Chẳng phải anh bảo dạo này rất bận, sẽ không về nhà sao?
Đỗ Phong Thanh nhìn thẳng Đỗ Hằng Thanh, đôi môi mỏng hơi mím lại, lạnh lùng hỏi: "Bạn gái cậu đấy à?"
Đỗ Hằng Thanh vội lắc đầu lia lịa giải thích: "Không phải, chỉ là bạn bè bình thường thôi ạ." Sắc mặt Đỗ Phong Thanh lập tức tối sầm. Lúc này trước mặt người phụ nữ xa lạ, anh không tiện bộc lộ sự tức giận, cần giữ thể diện cho em trai mình: "Lên phòng sách với tôi."
Khí thế quanh người anh bỗng trở nên nặng nề đến nghẹt thở, vẻ mặt khó chịu tột độ.
Đỗ Hằng Thanh liếc nhanh Tô Yên một cái trấn an rồi vội vã đi theo sau Đỗ Phong Thanh lên lầu.
Ánh mắt Tô Yên dõi theo sát hai người cho đến khi họ khuất vào phòng sách, vẫn không thể giấu nổi vẻ kinh ngạc xen lẫn ngưỡng mộ dâng trào trong lòng.
Đỗ Hằng Thanh trông cũng được thôi, chủ yếu là ngốc nghếch nhưng lại có quá nhiều tiền. Nhưng nếu đã có người vừa đẹp trai hơn, vừa giàu có hơn thì chắc chắn phải chọn người đó rồi!
Gia tộc họ Đỗ giàu có đến nhường này, nếu thừa kế gia sản thì chắc chắn cũng đến lượt con trai cả trước tiên.
Tô Yên lập tức sáng bừng một kế hoạch trong đầu. Cô ta nhớ Đỗ Hằng Thanh từng kể người anh trai này vẫn còn độc thân. Đây rõ ràng là cơ hội trời ban có một không hai, có đổi đời được hay không là nhờ cả vào lần này.
Nhưng cũng không thể cắt đứt hoàn toàn với Đỗ Hằng Thanh được. Lỡ như không "cua" được anh trai cậu ấy thì Đỗ Hằng Thanh cũng tạm chấp nhận, dù sao cũng ngốc nghếch nhưng lại lắm tiền, sau này không lo thiếu thốn chi tiêu.
Lúc này trong phòng sách, giọng nói lạnh lùng mang theo sự tức giận ngầm của Đỗ Phong Thanh vang lên: "Ai đã cho phép cậu dẫn phụ nữ về nhà vậy?"
Tuổi còn nhỏ mà đã học đòi dẫn cái kiểu phụ nữ không phải bạn gái về nhà, học cái thói hư hỏng này là sao?
Phụ nữ đàng hoàng, ai lại chịu về nhà với một người đàn ông trưởng thành không phải bạn trai mình chứ?
Đỗ Hằng Thanh đâu thể ngờ lại đụng mặt Đỗ Phong Thanh ngay lúc này. Thẳng thắn mà nói, căn biệt thự này là của Đỗ Phong Thanh, quy tắc do anh đặt ra, và điều tối quan trọng nhất chính là không được dẫn phụ nữ về nhà.
Nhưng nếu không phải Tô Yên năn nỉ ỉ ôi mãi, cậu ấy cũng đâu đến mức phải đưa cô ta về đây. Cậu cứ nghĩ Đỗ Phong Thanh mấy hôm nay bận tối mắt, sẽ không về nhà đâu.
"Cô ấy đến Vân Thành vài hôm, không có chỗ ở. Em nghĩ mấy ngày nay anh không có nhà nên mới cho cô ấy tạm trú vài hôm... Anh yên tâm, em tuyệt đối sẽ quản lý cô ấy chặt chẽ, không để cô ấy bén mảng đến khu vực của anh dù chỉ nửa bước!"
Thấy sắc mặt Đỗ Phong Thanh càng lúc càng khó coi, lại nhớ tới cái tính khó chịu khó chiều của ông anh này, Đỗ Hằng Thanh lập tức đảm bảo chắc nịch.
"Chỉ tối nay thôi. Sáng mai, lập tức đuổi cô ta ra khỏi nhà cho tôi." Đôi môi mỏng của Đỗ Phong Thanh mím chặt, không cho cậu em trai trước mặt bất kỳ cơ hội thương lượng nào.
Nếu không phải trời đã tối muộn, việc đuổi một cô gái ra ngoài đường sẽ rất nguy hiểm, thì có lẽ anh đã đuổi cô ta đi ngay lập tức rồi.
Đỗ Hằng Thanh bất lực đến cùng cực, nghiến răng đáp: "Được, ngày mai em nhất định sẽ đưa cô ấy rời khỏi đây!"
Lúc này, dưới phòng khách nhà họ Đỗ, Tô Yên lướt nhẹ tay trên chiếc sofa êm ái, tận hưởng cảm giác khoan khoái khi ngắm nhìn màn hình TV cỡ lớn trước mặt.
Theo mặt bằng ở Vân Thành, căn biệt thự ba tầng này ít nhất cũng phải đáng giá mấy chục triệu tệ. Nếu có thể trở thành bà chủ ở đây, xem sau này đám bạn học cũ còn ai dám coi thường mình nữa, có khi còn phải mặt dày đến nhờ vả mình ấy chứ!
Đúng lúc này, Đỗ Hằng Thanh đi tới, nói: "Tô Yên, ngày mai tôi tìm khách sạn cho cậu ở nhé. Cậu định ở lại Vân Thành mấy ngày?"
Nghe những lời này, Tô Yên ngẩn người...
"Sao phải ra khách sạn làm gì? Ở đây tốt mà, đi khách sạn vừa phiền vừa tốn tiền."
Sợ Đỗ Hằng Thanh thật sự tìm khách sạn cho mình, Tô Yên vội vàng lên tiếng. Mấy ngày này cô ta nhất định phải ở lại đây. Biệt thự sang trọng thế này, lại có đầu bếp riêng nấu ăn, không ở thì quá phí. Quan trọng nhất là phải "lửa gần rơm, mới mong có ngày bén được."