Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 499

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Tuy nhiên, không thiếu những kẻ thấy cô gái mồ côi một mình mà nảy lòng tham chiếm đoạt tài sản, dùng đủ mọi cách, thậm chí còn làm giả di chúc của người đã khuất.

Nếu nhà họ Tô nảy sinh ý đồ chiếm đoạt tài sản này, không hiểu rõ các vấn đề pháp lý liên quan, họ sẽ cho rằng cháu gái mồ côi không có ai bảo bọc, sau này c.h.ế.t đi, tài sản sẽ là của họ hết. Trong trường hợp này, nếu An Dạng kết hôn thì làm sao gia đình này còn có cơ hội?

Trong xe yên lặng một lúc lâu, giọng An Dạng mới vang lên: "Họ biết tôi mua nhà, mua xe ở trung tâm thành phố, còn quyên góp một số tiền cho viện phúc lợi."

Yến Thanh và Yến Thù nhìn nhau, trong lòng đã có phỏng đoán.

Một người dựa trên hiểu biết về bản chất con người, một người dựa trên sự quen thuộc với các vụ việc trước đây.

Dù sao nhà ở trung tâm Hải Thành cũng phải bốn đến năm vạn tệ một mét vuông, từ khả năng mua nhà mua xe này cũng có thể biết được phần nào. Dù không biết những thứ khác, riêng căn biệt thự trung tâm thành phố này thôi cũng đã đủ sức hấp dẫn khó cưỡng rồi.

Khoảng hơn nửa tiếng sau, ba người cuối cùng cũng đến nhà của An Dạng ở Hải Thành. Căn nhà rộng hơn một trăm mét vuông, còn có cả một khoảng vườn nhỏ, tính cả trang trí nội thất, căn biệt thự này, Yến Thù nhẩm tính trong đầu, ít nhất cũng phải bảy triệu tệ.

"Cậu mợ chị cũng sống ở gần đây à?" Yến Thù tò mò hỏi.

An Dạng lắc đầu: "Họ ở bên khu phố cổ kia, cách đây khá xa, lái xe cũng mất gần một tiếng."

Ba người vừa bước vào nhà, đứng trong phòng khách thì đúng lúc này, chuông điện thoại của An Dạng vang lên. Cô lấy điện thoại từ trong túi ra, màn hình điện thoại nhấp nháy hiện lên...

Người gọi đến: [Cậu]

Cô nhíu mày bắt máy, theo ám hiệu của Yến Thanh, cô bật loa ngoài. Trong điện thoại, giọng một người đàn ông trung niên vang lên... "Tiểu Dạng à, Tiểu Yên không về Hải Thành cùng cháu sao?”

Giọng Tô Bạc vang lên, Yến Thanh và Yến Thù đều nghe rõ mồn một. An Dạng nhíu mày đáp: "Dạ không ạ, con bé có bạn bè bên đó nên không về cùng cháu."

Đầu dây bên kia, Tô Bạc lại nói: "Vậy à... Thế tối nay cháu qua ăn bữa cơm nhé, cậu bảo mợ xào thêm mấy món."

Một lúc sau, cuộc gọi mới kết thúc.

"Cậu của chị có vẻ quan tâm chị thật đấy." Yến Thù trầm ngâm nói. Rõ ràng con gái ruột không về nhà cũng chẳng hề sốt sắng, lại sốt sắng gọi cháu gái ngoại về ăn cơm, còn dặn mợ xào thêm mấy món.

An Dạng chỉ cười nhạt, không nói gì. Đúng là quan tâm nhưng cô luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

Đúng lúc này, Yến Thanh đột nhiên hỏi: "Chị có nói với ông ấy hôm nay mấy giờ về không?”

An Dạng lắc đầu: "...Không, chỉ nói là mấy ngày này về thôi."

"Vậy sao cậu của chị biết chị đã về đến Hải Thành rồi?" Yến Thanh hỏi tiếp.

Yến Thù cũng nhìn sang An Dạng. Phải đấy, sao vừa mới đặt chân vào nhà mà điện thoại đã gọi tới, lại còn hỏi thăm Tô Yên, lẽ nào đã biết cô đã về Hải Thành rồi?

An Dạng cũng sững người. Lúc này cô mới nhớ ra trước đây cũng từng có mấy lần tình huống tương tự nhưng vì không nghĩ nhiều nên chỉ cho là trùng hợp. Giờ ngẫm lại, liệu có quá nhiều sự trùng hợp như vậy không?

Sắc mặt cô lập tức trở nên khó coi, vội vàng nhìn quanh bốn phía, lòng dấy lên nghi ngờ. Chẳng lẽ căn nhà này của mình bị lắp đặt thiết bị theo dõi hay sao?

Nếu không thì tại sao cậu lại có thể biết rõ động tĩnh của mình đến vậy?

Ánh mắt cầu cứu của cô hướng về phía Yến Thanh và Yến Thù.

Không lâu sau, Yến Thanh bắt đầu đi lại quanh nhà kiểm tra, còn Yến Thù thì kín đáo rà soát xem có camera ẩn nào xung quanh không. Cô dùng phần mềm chuyên dụng quét mạng một lượt, và lập tức phát hiện ngoài các thiết bị cố định trong nhà còn tồn tại một thiết bị lạ không rõ nguồn gốc.

Căn nhà rộng lớn, việc rà soát quả thực tốn rất nhiều thời gian. Sau hơn một tiếng đồng hồ miệt mài, cả ba đã tìm thấy hai chiếc camera quay lén siêu nhỏ được giấu kín trong phòng khách và phòng làm việc.

Khi cảnh sát đến, An Dạng co rúm người lại trên ghế sofa, cảm giác như m.á.u huyết toàn thân đang chảy ngược dòng. Cô chỉ thấy toàn thân lạnh buốt, run rẩy, từng giọt mồ hôi lạnh túa ra ướt đẫm lòng bàn tay.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 499