Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 53

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Nghe vậy, nụ cười trên môi Yến Thanh càng thêm rạng rỡ: "Xem ra, trong lòng chú út cũng có người ngày đêm mong nhớ muốn gặp lại."

Yến Tu Văn khẽ mím chặt môi, im lặng không nói, trong đầu lại chợt hiện lên những thông tin anh vừa tìm hiểu được tại đại học Vân Thành hôm nay.

Thông tin về Tống Ngữ biết được qua các bạn học khác và giáo viên phụ trách của cô ấy, khác biệt một trời một vực với Tống Ngữ trong lời kể của Vương Trâm.

Điều đó khiến anh ta không ngừng cảm thấy, chuyện này không hề đơn giản như những gì thể hiện bên ngoài.

Nhưng hiện giờ, ngay cả t.h.i t.h.ể của Vương Trâm vẫn chưa tìm thấy, việc muốn điều tra triệt để là vô cùng khó khăn.

Anh ta khẽ lên tiếng hỏi: "Thi thể của Vương Trâm kia, cô có cách nào tìm được không?”

"Hơi khó, nhưng tôi có thể thử xem sao." Yến Thanh khẽ nhướng mày, nhìn Yến Tu Văn: "Sao thế, vụ án đang gặp trở ngại à?"

Theo lẽ thường, một vụ án không nên được thảo luận với người ngoài, nhưng Yến Thanh đã tham gia ngay từ đầu nên Yến Tu Văn cũng không còn câu nệ những quy tắc đó nữa.

"Hiện trường vụ án có dấu vết dọn dẹp rất kỹ lưỡng, không tìm thấy bất kỳ bằng chứng nào liên quan đến Tống Ngữ. Tống Ngữ, người bị tình nghi mà chúng tôi tìm hiểu được ở trường hôm nay, hoàn toàn khác biệt với Tống Ngữ trong lời khai của Vương Trâm lúc đó."

Vì thế, trong lòng Yến Tu Văn luôn có cảm giác bất an, như có điều gì đó không ổn.

Một người luôn chuyên tâm vào việc học hành, lại có thể vì chuyện tình cảm mà suy nghĩ nông cạn, dẫn đến hành vi g.i.ế.c người?

Yến Tu Văn: "Cô nghĩ sao?"

Khóe miệng Yến Thanh khẽ cong lên: "Từ trước đến nay có ai dám đảm bảo những vong hồn không biết nói dối đâu, có đúng không nào?”

Yến Tu Văn hơi sững người.

Yến Thanh lại nói: "Chỉ vì những lời đó đều do nạn nhân nói ra nên một cách phản xạ, các chú sẽ mặc định nghĩ rằng, lời từ chính miệng người c.h.ế.t nói ra sẽ không thể nào là giả dối."

" Nhưng nếu ngay từ đầu, lời của Vương Trâm đã chứa đựng yếu tố bịa đặt, thì bản thân Tống Ngữ là người như thế nào, và liệu có thực sự liên quan đến vụ g.i.ế.c người hay không, đều trở nên khó mà xác định."

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Muốn hiểu một người, không bao giờ chỉ nghe từ miệng một người khác, mà phải dùng chính mắt mình để nhìn.

Tai nghe là ảo, mắt thấy mới là thật.

Yến Tu Văn khẽ gật đầu, quả đúng là như vậy, vì lời nói là từ miệng nạn nhân nên trong quá trình phá án, họ đã vô thức mặc định coi Tống Ngữ là hung thủ, lấy điều đó làm phương hướng chính cho cuộc điều tra. Phá án tối kỵ nhất là để định kiến cảm tính dẫn dắt. Và họ, đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng.

Yến Thanh cười: "Chú út, hôm đó tôi dẫn hồn người đã khuất ra, chỉ là để cung cấp cho các chú danh tính của người đó, giúp các chú có một hướng điều tra ban đầu, chứ không thể đảm bảo tính chân thật hay dối trá trong lời người đã khuất nói."

Những lời này của Yến Thanh quả thực như một gáo nước lạnh dội thẳng, khiến người ta bừng tỉnh. Chỉ là, những lời lẽ ấy hoàn toàn không giống với những gì một cô bé khoảng mười bảy tuổi có thể thốt ra.

Ánh mắt Yến Tu Văn lập tức trở nên sâu sắc hơn, mang theo vẻ dò xét khác hẳn mọi ngày: "Cảm ơn."

Yến Thanh khẽ cong môi: "Dịch vụ hậu mãi thôi mà, khách sáo."

Chỉ với một ngọn đèn vàng ấm áp được bật sáng, ánh sáng trong căn bếp trở nên dịu nhẹ, m.ô.n.g lung, khiến mọi vật và cả con người cũng trở nên huyền ảo, khó nắm bắt.

Có lẽ vì đang ở nhà nên cô khá thoải mái, cô chỉ khoác lên mình chiếc áo hai dây nhỏ màu mơ và quần short đơn giản. Ánh đèn vàng ấm áp khẽ chiếu lên người Yến Thanh, càng làm nổi bật làn da vốn trắng hơn tuyết của cô trở nên mịn màng, mượt mà đến không tưởng.

Lớp vải mỏng tang không giấu nổi đường cong mê hoặc.

Yến Tu Văn khẽ cụp mắt, không nhìn Yến Thanh thêm nữa.

Đúng lúc này, tiếng "ting" quen thuộc vang lên, sữa đã hâm nóng xong.

Yến Thanh đứng dậy bước tới, vừa định cầm cốc lên thì một bàn tay từ phía sau bất ngờ vươn tới, nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay cô.

Cô quay đầu, bắt gặp ánh mắt Yến Tu Văn ở cự ly gần. Đôi mắt sâu thẳm ấy như một xoáy nước, kéo người ta chìm dần vào vẻ bí ẩn khôn lường.

Bàn tay anh rộng và ấm. Khoảng cách gần đến lạ, Yến Thanh như cảm nhận được hơi ấm tỏa ra từ lồng n.g.ự.c anh phía sau, một thứ nhiệt độ nóng bỏng khó lòng bỏ qua.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 53