Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 75

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Yến Thanh: "Gì cơ?"

Vốn dĩ định ra ngoài một mình, Yến Thanh đành ngậm ngùi chấp nhận kéo theo cái đuôi nhỏ.

Cả nhà họ Yến và nhà họ Đỗ đều ở cùng một khu chung cư cao cấp. Hai cô gái chỉ mất vỏn vẹn năm phút đi bộ để đến nhà Đỗ Hằng Thanh. Chuông cửa vừa reo, cậu đã vội vàng ra mở cửa. Trước mặt họ là một Đỗ Hằng Thanh mắt đỏ hoe, tóc tai bù xù, dáng vẻ bơ phờ, thiếu sức sống đến thảm hại.

Vừa nhìn thấy Yến Thanh, cậu liền xúc động đến mức nước mắt chực trào.

"Yến Thanh huhuhu... Cuối cùng cậu cũng đến rồi..."

Cánh cửa mở toang, hai chị em bước vào. Ngay lập tức, họ thấy Lý Hạ — giờ đã là một hồn ma — đang ngả ngớn trên chiếc sofa sang trọng của nhà họ Đỗ, vắt chân chữ ngũ một cách thoải mái như thể đây là nhà mình, mắt dán vào màn hình TV đang chiếu phim.

Cái vẻ tùy tiện còn hơn cả lúc còn sống! Quả thật, sống trên đời đủ lâu thì chuyện lạ gì cũng có thể thấy.

Đỗ Hằng Thanh chỉ tay về phía Lý Hạ, giọng đầy bất lực nói với Yến Thanh: "Từ tối qua đến giờ nó cứ lì lợm ở nhà tôi không chịu đi, không cho tôi ngủ một phút nào, tôi sắp bị nó quấy rầy đến c.h.ế.t rồi. Cậu mau ra tay làm phép trục xuất nó đi giúp tôi!"

Nghe vậy, Lý Hạ lập tức ngoái đầu nhìn sang. Vừa thấy hai cô gái xinh đẹp đã gặp hôm qua, hắn liền kích động tột độ, bay thẳng từ ghế sofa về phía họ!

Ồ, hai mỹ nhân bé nhỏ! Hắn tà mị nghĩ thầm. Nên cởi đồ bên trên trước hay bên dưới trước đây nhỉ...

Trong tích tắc, một luồng hàn quang lạnh lẽo chợt lóe lên, toàn bộ " thân thể" của hắn bị đánh bật ngược ra, ngã sõng soài xuống sàn.

Yến Thanh lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn: "Đã c.h.ế.t rồi mà đầu óc vẫn còn vương vấn những suy nghĩ lệch lạc như thế sao?"

Đỗ Hằng Thanh lập tức sững sờ, ngây dại nhìn Yến Thanh. Cậu ấy ngầu thật sự!

Yến Thù nhìn bộ dạng thê thảm của Lý Hạ, cô nàng làm mặt quỷ ra vẻ ghét bỏ: "Ai bảo lúc còn sống không chịu làm người lương thiện, giờ c.h.ế.t rồi, đúng là đáng đời!"

Lý Hạ lồm cồm bò dậy từ dưới sàn, đầu óc vẫn còn quay cuồng choáng váng, nhưng đã không dám bén mảng lại gần Yến Thanh nữa.

Hắn thừa biết người phụ nữ này không hề dễ chọc. Càng không thể hiểu nổi, rốt cuộc thằng ngốc Đỗ Hằng Thanh này đã quen được một người lợi hại như vậy từ xó xỉnh nào.

Lý Hạ lơ lửng bay về phía sofa, nằm ườn ra, giọng điệu thản nhiên: "Tao sẽ không đi đâu hết, bọn mày cứ mơ đi."

Đỗ Hằng Thanh vừa hả giận được một lát, nghe vậy lập tức cuống quýt: "Yến Thanh, cậu mau giúp tôi xử lý nó đi! Cho nó hồn bay phách lạc cũng được, hay tan biến thành tro bụi cũng được, miễn là đừng để nó làm phiền tôi ngủ nữa. Nghe giọng nó mà tai tôi muốn đóng kén luôn rồi! Phiền c.h.ế.t đi được chứ!"

Hai người và một con ma có mặt ở đó nghe vậy, ánh mắt đồng loạt hướng về phía Đỗ Hằng Thanh.

Yến Thù ôm lấy Yến Thanh, khẽ cảm thán: "Hôm qua còn là anh em tốt, bạn bè chí cốt, hôm nay đã muốn người ta hồn bay phách lạc rồi..."

Đúng là tình anh em cao su.

Đỗ Hằng Thanh: "Việc này làm được không?"

Yến Thanh giơ tay, xòe năm ngón: "Có tiền là làm được tất."

Lý Hạ vốn đang ung dung tự tại, nghe đến đây lập tức hoảng hồn, bay vụt khỏi ghế sofa: "Đỗ Hằng Thanh! Tao là anh em của mày đấy! Sao mày nỡ lòng đối xử với tao như thế chứ!"

Đỗ Hằng Thanh vừa tức vừa gấp: "Anh em á? Lúc mày cắm sừng tao, đào góc tường nhà tao thì sao không nhớ chúng ta là anh em đi!”

Một câu nói chứa đựng quá nhiều thông tin.

Ánh mắt Yến Thù nhìn Đỗ Hằng Thanh lập tức biến thành vẻ đồng cảm sâu sắc: "Không sao, hắn ta cũng cắm sừng cả Hứa Minh nữa rồi."

Ý là, cậu không phải người duy nhất bị cắm sừng đâu.

Yến Thanh lấy từ trong túi ra mã QR thu tiền mà Yến Thù đã in trước đó, đưa cho Đỗ Hằng Thanh: "Trả tiền đi, xong việc sớm thì cậu cũng được ngủ bù sớm."

Đỗ Hằng Thanh nhận lấy, vừa định thanh toán thì Lý Hạ nghiến răng bắt đầu giở chiêu bài tình cảm.

"Đỗ Hằng Thanh, mày quên hồi cấp hai bị đám côn đồ khóa trên đánh, là ai đã che chở cứu mày rồi sao!" Động tác cầm điện thoại của Đỗ Hằng Thanh hơi khựng lại.

Thời cấp hai, Đỗ Hằng Thanh vừa lùn, tính tình lại khá nhút nhát. Bố mẹ thường xuyên vắng nhà, chỉ có người giúp việc chăm sóc. Cộng thêm việc cậu ấy toàn mặc đồ hiệu nên hay bị đám học sinh lớp trên trấn lột tiền nong.

Cậu ấy không dám hé răng phản kháng. Sau đó có lần quên mang tiền, đám côn đồ đó liền động tay động chân với cậu ấy. Đúng lúc ấy Lý Hạ đi ngang qua nhìn thấy, tiện tay cứu giúp, kết quả là cả hai đều bị đánh cho mặt mũi bầm dập tím tái.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 75