"Với lại, lần nào tôi cũng bo thêm tiền mà, cả hai đứa đều vui vẻ nhận lấy cả thôi."
" Nhưng dạo gần đây, con bé Tống Vãn có vẻ không muốn nữa, hình như đang có một thằng thiếu gia nhà giàu nào đó theo đuổi nó thì phải. Vì chuyện này mà hai đứa nó đang cãi nhau đòi chia tay nhưng thằng Hứa Minh không chịu. Tôi đoán chắc là thằng Hứa Minh tiếc tiền của tôi đây mà."
Đỗ Hằng Thanh và Yến Thù nhìn nhau đầy ngán ngẩm, giá trị quan của họ như muốn sụp đổ.
Yến Thanh hỏi tiếp: "Vậy còn người này?" Đầu bút của cô dừng lại trên cái tên Lộ Thu.
Lý Hạ lắc đầu lia lịa, cố lục lọi trong ký ức nhưng chẳng tài nào nhớ ra mình có liên quan gì đến cái tên này. "Không quen biết. Người này là người vào cuối cùng, do bên tổ chức ghép vào cho đủ người chơi thôi."
Yến Thanh khẽ nhếch môi cười, một nụ cười ẩn ý: "Anh chắc chứ?" Lý Hạ gật đầu quả quyết: " Tôi thật sự không quen biết hắn."
Đỗ Hằng Thanh đứng cạnh không kìm được tò mò, hỏi Yến Thanh: "Cô phát hiện ra điều gì bất thường à?”
Ngược lại, Yến Thù bên cạnh lại lên tiếng: "Cái tên Lộ Thu hôm qua cứ nhìn anh chằm chằm suốt đấy. Lúc phát hiện anh c.h.ế.t rồi, anh ta là người có phản ứng bình tĩnh nhất trong cả đám."
Lý Hạ ngơ ngác: "Chẳng lẽ hắn quen biết tôi sao?"
Lúc này, Yến Thanh mới chậm rãi nói: "Biết đâu anh đã hại người thân nào đó của anh ta nên anh ta tìm đến báo thù. Ngay từ hôm qua, Yến Thanh đã tinh ý nhận ra rằng, ngoại trừ cô, Yến Thù và người quản trò, tất cả những người tham gia trò chơi đều có mối quan hệ ân oán, dây dưa rễ má với Lý Hạ."
Nhưng lúc này, Lý Hạ thật sự cố gắng đến mấy cũng không thể nhớ ra mình và Lộ Thu có mối quan hệ gì.
Ngược lại, Đỗ Hằng Thanh lại đột nhiên kêu lên: "A! Tôi nhớ ra rồi!" Mọi người lập tức đổ dồn ánh mắt về phía cậu ấy.
Đỗ Hằng Thanh nhìn Lý Hạ: "Mày quên rồi à? Hai năm trước mày có cặp kè với một cô bạn gái kém mày hai tuổi, xinh cực kỳ, còn là thành viên của nhóm nhạc thần tượng nữ nào đó nữa. Tao nhớ cô ấy họ Lộ thì phải."
Lý Hạ ngẩn người ra, cố lục lại ký ức nhưng vẫn không tài nào nhớ nổi: "Bạn gái tao nhiều như lá mùa thu, làm sao mà nhớ hết được là đứa nào với đứa nào..."
Đỗ Hằng Thanh: "... Để tao tìm thử xem." Cậu ấy lôi điện thoại ra, mở khung chat Zalo với Lý Hạ, tìm kiếm từ khóa "Lộ..."
Quả nhiên, tìm ra được thật. "Lộ Tuyết." Còn kèm theo một bức ảnh cô gái mặc trang phục biểu diễn lộng lẫy trên sân khấu. Đó là bức ảnh Lý Hạ gửi cho Đỗ Hằng Thanh khoe khoang hai năm trước, khi vừa mới tán đổ Lộ Tuyết, tự hào rằng mình đã cưa được một em idol xinh xắn, dễ thương.
Lúc này, Lý Hạ mới sực nhớ ra: "À ờ, hình như có chuyện đó. Nhưng sau này cô ta bám dính quá, cứ nằng nặc đòi tôi phải đến xem cô ta biểu diễn suốt, phiền c.h.ế.t đi được nên chia tay rồi."
Đỗ Hằng Thanh nhìn chằm chằm vào bức ảnh, nói: "Nhìn kỹ thì Lộ Tuyết này và Lộ Thu hôm qua trông khá giống nhau đấy."
Yến Thù chen vào: "Biết đâu là anh em ruột thì sao. Anh phụ bạc em gái nhà người ta nên anh trai nó đến tìm anh báo thù."
Lý Hạ bĩu môi đầy khinh thường: "Chỉ là tình yêu thoáng qua thôi mà, có gì to tát đâu mà phải biến thành thù hận ghê gớm vậy?"
Yến Thù gắt lên: "Lạy hồn anh! Anh là một tên tra nam chính hiệu đấy! Có thể bớt cái giọng điệu tự cho mình là đúng đi được không?”
Lý Hạ vênh mặt: " Tôi tra nam? Thì sao? Cũng là bọn họ tự nguyện cả đấy chứ, đôi bên cùng thuận tình, trách tôi được à?”
Trong lúc hai người còn đang mải mê tranh cãi, Yến Thanh đã lặng lẽ rút điện thoại ra, tìm kiếm cái tên "Lộ Tuyết". Thông tin trên mạng khá nhiều và hỗn loạn, cô liền mở Weibo ra, tìm kiếm với từ khóa “thành viên nhóm nhạc nữ Lộ Tuyết". Quả nhiên, tìm thấy thông tin cần thiết. Giọng cô lạnh như băng, giơ màn hình điện thoại trước mặt ba người, cắt ngang cuộc tranh cãi ồn ào: "Lộ Tuyết đã c.h.ế.t rồi."