Cô ta chưa biết, người chồng mới cưới vừa ký sổ đỏ hôm qua… giờ đã là “chị em” rồi.
Tin đồn về Lâm Khải lập tức trở thành đề tài chính ở công ty.
Hình tượng “ người chồng yêu vợ” mà anh ta dày công xây dựng trong mắt đồng nghiệp sụp đổ trong chớp mắt.
Ngày đầu đi làm sau khi xuất viện, Lâm Khải vừa bước vào công ty đã thấy ánh mắt dò xét tứ phía.
Còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, vừa vào phòng sếp đã ăn ngay… cái gạt tàn bay tới.
Vì bê bối của Lâm Khải, công ty xe hơi cũng bị kéo lên top tìm kiếm:
#LâmKhảiPhunTrào
#TaiNạnTìnhNhân
#LâmKhảiGiámĐốcCôngTyXXX
Hàng loạt hashtag liên quan đến anh ta lên hot search liên tục.
Lâm Khải “nổi tiếng” thật rồi.
Công ty lập tức phát thông báo sa thải, cắt đứt mọi liên hệ.
Có thể vì phần dưới bị cắt, nam tính cũng theo đó biến mất gần hết.
Từ đỉnh cao rơi xuống vực, Lâm Khải suy sụp tinh thần, vào phòng sếp gào khóc quỳ gối, ôm chân xin tha.
Tất nhiên, kết cục là bị bảo vệ lôi thẳng ra ngoài.
Cửa công ty có hàng tá TikToker và blogger livestream, cảnh Lâm Khải bị đuổi thẳng cổ lại tiếp tục leo lên top hot search.
13
Hiện tại, cả mạng đang theo sát nhất cử nhất động của Lâm Khải.
Tôi cùng Tưởng Du nằm dài trên bãi biển Maldives, mở điện thoại là thấy vô số trò cười mới về anh ta.
Nghe nói, sau khi bị sa thải, Lâm Khải lết xác về nhà… thì bắt gặp Giang Tầm Yến đang thu dọn đồ đạc tính bỏ trốn.
Cô ta cũng đã thấy tin anh ta bị đuổi việc, nhận ra giấc mộng “phu nhân nhà giàu” đã tan thành mây khói.
Hơn nữa, anh ta giờ cũng chẳng còn là đàn ông hoàn chỉnh.
Giang Tầm Yến nảy sinh ý định bỏ của chạy lấy người.
Nhưng sao Lâm Khải để cô ta đi dễ vậy?
Dù gì cô ta cũng đang mang giọt m.á.u duy nhất còn lại của anh ta.
Hai người đã là vợ chồng hợp pháp, Lâm Khải giam lỏng cô ta trong nhà.
Hàng xóm nghe thấy tiếng cãi nhau lớn, báo cảnh sát.
Nhưng chuyện vợ chồng, cảnh sát cũng chỉ khuyên can chứ không can thiệp được.
Mất việc, không có thu nhập, cuộc sống của họ ngày càng bế tắc.
Lâm Khải định đi làm lại, nhưng danh tiếng đã nát như tương. Không công ty nào dám tuyển một quả b.o.m truyền thông sống như vậy.
Áp lực dồn dập, anh ta bắt đầu sa đà vào rượu chè.
Nghèo khổ là mồ chôn của tình yêu.
Không tiền, hai người ngày nào cũng cãi nhau.
Giang Tầm Yến chửi anh ta là phế vật, không ra đàn ông.
Lâm Khải thì đổ lỗi tất cả là do cô ta.
Cãi nhau thành đánh nhau.
Một lần xô xát, Lâm Khải đẩy Giang Tầm Yến ngã cầu thang.
Đứa con… mất tại chỗ.
Cô ta được đưa đi cấp cứu, bác sĩ nói: Tổn thương cột sống nghiêm trọng.
Lâm Khải không có tiền làm phẫu thuật, chỉ đành chọn điều trị bảo tồn.
Tức là: không chết, nhưng tàn phế cả đời.
14
Một tháng sau, tôi và Tưởng Du đang lên kế hoạch đi Bắc Cực ngắm băng.
Bên trung gian môi giới liên hệ, nói có người muốn mua lại nhà tôi, bảo tôi về nước một chuyến để làm thủ tục sang tên.
Vừa xuống máy bay, tôi bước ra khỏi sân bay thì đụng ngay Lâm Khải.
Không biết anh ta nghe ngóng được thông tin chuyến bay từ đâu, nhưng rõ ràng là cố tình đến đây chờ sẵn.
Chỉ mới thời gian ngắn không gặp, anh ta ốm hẳn đi, cả người tiều tụy, lôi thôi nhếch nhác như thể già đi cả chục tuổi.
Nhìn đâu còn dáng vẻ tinh anh của "giới tinh hoa xã hội" như trước nữa?
Thấy tôi, anh ta hơi kích động, vội bước nhanh về phía tôi.
Tưởng Du lập tức chắn trước mặt tôi:
“Đứng lại, anh định làm gì?”
Người qua lại trong sân bay đông đúc, bảo vệ ở xa cũng đã để mắt đến, ánh mắt nghiêm nghị nhìn qua đây.
Lâm Khải khựng lại, trên mặt thoáng vẻ lúng túng.
“Nguyệt Cảnh… em đừng hiểu lầm. Anh không làm gì đâu, anh chỉ… chỉ muốn nhìn em một chút.”
Anh ta nhìn tôi bằng ánh mắt như mê mẩn:
“Dạo này em sống ổn chứ?”
Tôi hất tóc, cười nhẹ:
“Dĩ nhiên là ổn.”
“Không còn ông chồng suốt ngày chỉ biết gây chuyện vì cái thứ không tự quản nổi giữa hai chân, trong tay lại có tiền, có thời gian, lại còn có bạn thân bên cạnh. Cuộc sống bây giờ đúng là… sướng khỏi nói.”
Anh ta đứng sững vài giây, mãi mới hiểu ra tôi đang mắng anh ta.
“Đỗ Nguyệt Cảnh, em…”
Rõ ràng lúc chia tay, tôi vẫn còn tỏ vẻ luyến tiếc anh ta, vậy mà mới có bao lâu, tôi đã thay đổi rồi?
Anh ta chợt bừng tỉnh, mắt trợn to, giọng cũng cao lên:
“Là em lừa anh ngay từ đầu đúng không?”
“Em cố tình khiến anh áy náy, khiến anh bù đắp cho em bằng tiền, khiến anh cam tâm tình nguyện ra đi tay trắng khi ly hôn…”
“Rồi em lại lập tức tung hết bí mật của anh lên mạng, khiến anh mất việc.”
“Anh còn thắc mắc tại sao người tung tin lại biết rõ mọi chuyện như thế — thì ra tất cả đều là em sắp đặt.”
“Đỗ Nguyệt Cảnh! Bao nhiêu năm làm vợ chồng, em thật độc ác!”
Anh ta nghiến răng ken két, ánh mắt như muốn bốc cháy.
Tôi bật cười khinh bỉ:
“Chính anh không quản được cái thứ giữa háng mình, lại còn mong tôi nhịn mà sống tiếp với một quả dưa héo thối rữa như vậy à?”
“Lâm Khải, không ai hại ai cả.”
“Anh có kết cục hôm nay, đều là tự chuốc lấy.”
15
Không chịu nổi đả kích, Lâm Khải gào lên rồi lao thẳng về phía tôi:
“Đỗ Nguyệt Cảnh! Tất cả là do em hại tôi!”
“ Tôi vốn không phải rơi vào bước đường này! Là em bày trò gài tôi!”
Tưởng Du đã học qua võ tự do, thấy anh ta xông tới liền bay thẳng một cú đá, Lâm Khải như diều đứt dây bị hất ngược ra xa.
“Xì!” – Tưởng Du khinh bỉ nhổ một bãi nước bọt:
“Loại mất giống như anh cũng đòi ra vẻ?”
Nhân viên an ninh sân bay lập tức lao đến, ấn Lâm Khải nằm sấp dưới đất.
Anh ta vùng vẫy trong tuyệt vọng, không làm gì được, chỉ có thể trợn mắt nhìn tôi, gào lên điên loạn:
“Đỗ Nguyệt Cảnh! Cứ đợi đấy! Tao nhất định sẽ bắt mày phải trả giá!”
Tiếc là, anh ta sẽ không còn cơ hội nữa.
Vì tội gây rối nơi công cộng, Lâm Khải bị áp giải về đồn, tặng ngay một suất tạm giam 15 ngày.
Ra tù chưa được bao lâu, Giang Tầm Yến đã kiện anh ta ra tòa với tội cố ý gây thương tích.
Cuối cùng, Lâm Khải bị kết án tù chung thân, từ đây về sau chỉ có thể sống sau song sắt.
Còn tôi, sau khi xử lý xong việc bán nhà, lại cùng Tưởng Du tiếp tục chuyến du lịch vòng quanh thế giới chưa kịp hoàn thành.
HẾT