CỘT THU LÔI CỦA TIÊN GIỚI

Phần 3

Chương trước
Chương sau
Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~2 phút

4.

Ta ăn tiên đan còn thừa của sư tôn và bọn họ, vết thương quả thực đã hồi phục không ít.

"Bích Lôi sư tỷ, tỷ mau đến hậu sơn đi, tiểu sư muội sắp độ kiếp rồi!"

Đến lúc làm công việc chính rồi đây.

Ta đến hậu sơn, chỉ thấy các đồng môn đã vây quanh tiểu sư muội ba vòng trong ba vòng ngoài.

"Trúc Cơ bảy ngày đã lên Kim Đan, đúng là thiên tài trăm năm có một!"

Ta thấy ánh mắt của sư tôn ở phía trên đám đông giống hệt như ánh mắt người nhìn ta ba trăm năm trước.

Không, còn nồng nhiệt hơn cả khi nhìn ta, cái ánh mắt si mê vì tình đó là thứ người chưa bao giờ dành cho ta.

"Bích Lôi, con đến rồi."

Sư tôn gật đầu với ta, điều này cho thấy người đã tha thứ cho sự tắc trách mấy ngày trước của ta.

"Lần này không được phép có sai sót nữa."

Ta gật đầu, phi thân lên.

Mặc dù rất ngạc nhiên về tốc độ tu luyện nhanh chóng của tiểu sư muội, nhưng ta chỉ là một cây cột thu lôi, không cần phải suy nghĩ nhiều.

"Ầm––"

Thiên lôi như mọi khi, bẻ cong đường đi và đánh về phía ta.

"Ầm––"

Khoan đã!

Tia sét này có vấn đề.

Chỉ một tia thiên lôi thôi đã khiến ta có cảm giác sắp nứt toác ra.

Vậy mà lại có tia sét ta không chịu nổi.

Mắt thấy tia thiên lôi thứ hai sắp giáng xuống, ta quay đầu bỏ chạy.

Ta đến thế giới này là để sống cho tốt, chứ không phải để tìm chết.

Phía sau là tiếng quát tháo của sư tôn và tiếng la hét của đồng môn, còn trong lòng ta chỉ có một suy nghĩ duy nhất.

Tiểu sư muội có vấn đề.

CỘT THU LÔI CỦA TIÊN GIỚI

Phần 3

Chương trước
Chương sau