Cuộc Sống Ngọt Ngào Của Mỹ Nhân Yêu Kiều

Chương 236

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

Thấy cậu ta cuối cùng trở nên ngoan ngoãn, Tưởng Vệ kiềm chế cơn giận: "Lát nữa về đổi bộ quần áo, tối nay chúng ta qua nhà Tần Thiệu Diên."

Nghe nói đến nhà người mà mình ngưỡng mộ, Tưởng Thừa lập tức phấn khởi: "Được! Em sẽ qua cửa hàng hợp tác xã mua ít đồ, không thể tay không đến cảm ơn người đã cứu mạng mình!"

"Không cần, anh đã chuẩn bị đồ sẵn rồi, đến nhà họ em chỉ cần không nói lung tung là được."

Nghĩ đến việc mình phải cúi đầu, nở nụ cười với Tần Thiệu Diên, Tưởng Vệ tức giận, trong lòng lại nổi lên sự bất mãn!

Vào buổi tối, khi Đỗ Kiều và Hoắc Kiêu đang cùng nhau học bài, anh em nhà họ Tưởng đã đến.

Vì ngày hôm đó vội vàng cứu người, Đỗ Kiều không kịp nhìn rõ mặt Tưởng Thừa, bây giờ mới phát hiện ra chàng trai trẻ này có khuôn mặt baby, trông rất dễ thương.

Đứng trong sân rộng, Tưởng Thừa trước tiên cúi mình chào 90 độ: "Chị dâu phải không ạ? Chào chị, em tên là Tưởng Thừa."

Khi ngẩng đầu nhìn thấy Hoắc Kiêu, lại là một vẻ mặt nịnh nọt: "Đây là con trai của chị và anh Thiệu Diên sao? Không ngờ chớp mắt một cái đã lớn thế này!"

"..."

"??"

Tưởng Vệ mạnh mẽ kéo cậu ta về phía sau, ước gì tìm được một cái lỗ để chui vào, thật là mất cmn mặt!

"Xin lỗi, hôm đó não thằng nhóc bị úng nước, suy nghĩ có chút lẫn lộn."

"Không sao, gặp phải những hiểu lầm như vậy là bình thường, Hoắc Kiêu gần như là con trai của chúng tôi."

Đỗ Kiều cười gượng, lại cảm thấy Tưởng Thừa đáng yêu hơn Tưởng Vệ nhiều: "Muốn tìm Thiệu Diên à? Anh ấy đang làm việc trong bếp, hai người đợi một chút nhé."

Lúc này, Hoắc Kiêu đứng im bên cạnh, trong lòng như được chiếu vào một tia nắng ấm, khóe miệng hơi cong lên, vẫn đang nhớ lại câu nói vừa rồi...

Được coi là một nửa con trai ruột, cậu nhóc rất vui!

Bấy giờ, Tưởng Thừa thấy cuốn sách giáo khoa cấp ba trên giàn nho, tò mò hỏi: "Chị dâu, chị đọc thứ này làm gì? Nhà em có khá nhiều sách bài tập, chị có muốn không?"

Cậu ta mới tốt nghiệp lớp 12, vì vậy mới rảnh rỗi đến đảo chơi.

Đỗ Kiều nghe vậy mắt sáng lên: "Thật sự có thể mượn ư? Thế thì cảm ơn cậu nhiều lắm!"

Tưởng Thừa không để ý, xua tay nói rằng sẽ bảo nhà mình gửi sách qua ngày mai. Tưởng Vệ nhìn thấy sự tương tác giữa họ, không hiểu sao cảm thấy không vui, nghĩ trong lòng: Sao người phụ nữ này từ trước tới giờ chưa bao giờ tỏ ra thân thiện với mình như vậy?

Vài phút sau, Tần Thiệu Diên dắt theo hai đứa trẻ từ trong nhà đi ra, thấy hai anh em họ, anh khẽ nhíu mày.

Thấy anh, Tưởng Thừa lập tức biến thành fan cuồng, lại là một tràng khen ngợi không ngớt. Có lẽ vì cậu ta trông rất hiền lành, hai đứa trẻ lắc lư bước đến trước mặt, nhìn cậu ta và cười khúc khích không ngừng.

Tưởng Thừa bị cười đến ngẩn ngơ, cậu ta bối rối gãi đầu, không hiểu chúng đang cười cái gì? Vì thế không ngại hỏi: "Trông em buồn cười lắm hả?"

Vẻ mặt ngơ ngác của cậu ta lập tức khiến bọn trẻ cười lớn hơn, Đỗ Kiều bất lực cảnh cáo chúng: "Đừng cười nữa, cười nữa là đánh m.ô.n.g đấy-"

Nhưng lời đe dọa này đối với hai đứa trẻ chẳng có tác dụng gì, Vượng Tử ôm lấy con mèo béo lớn muốn lẻn qua, chỉ vào Tưởng Thừa và nói: "Chú, Bảo, giống giống!"

Cuộc Sống Ngọt Ngào Của Mỹ Nhân Yêu Kiều

Chương 236