Đại Lão ốm yếu và thiên kim giả gây bão toàn cầu

Chương 243

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Hứa Vân Kiều vốn dĩ không phải người có tính khí tốt, trái lại, cô chính là người nóng nảy nhất trong số các sư tỷ muội.

Ngoài mặt nhìn nhỏ nhắn đáng yêu, nhưng tính cách thì hung hãn cực độ.

Người khác còn biết nói lý lẽ đôi chút, còn cô ấy thì ra tay luôn, chẳng nói nhiều lời!

Ở nhà họ Hứa bao năm, cô cũng học được chút kiềm chế — nhưng cũng chẳng khá hơn là bao. Dù sao thì, thiên phú vượt trội, thực lực lại mạnh mẽ, nên dù có ngang ngược cỡ nào cũng chẳng ai dám trái ý cô. Trước kia, vì nể tình người một nhà, đối với những hành động ngu xuẩn và độc ác của bọn họ, cô thỉnh thoảng còn nhường nhịn.

Nhưng từ sau khi gặp được An Thư Lạc, biết được mình còn có các sư tỷ muội khác, còn có một chỗ dựa vững chắc khác trong thế giới này, cô lập tức "lên mây".

Nhà họ Hứa là gì chứ? Chỉ cần cô muốn, cô có thể quật ngã nhà họ Hứa, thậm chí tự lập nên một "nhà họ Hứa" mới cũng không khó chút nào!

—— Chính là vì cô quá tin tưởng vào các sư tỷ muội của mình, nên mới dám có những suy nghĩ táo bạo đến vậy.

Đã có người thân khác, mấy kẻ ngu xuẩn này không cần nể mặt nữa!

Vừa rồi cô ngay cả ông cụ cũng dám "bật", thì Hứa Vân Hạc, Hứa Vân Hiên, những người đồng vai phải lứa này, cô càng không cần phải khách sáo.

Rõ ràng là bọn họ làm sai, rõ ràng là bọn họ có mưu đồ bất chính, bị bắt quả tang rồi không biết tự kiểm điểm, lại còn dám trưng cái bộ mặt khó chịu ra với cô ấy sao?

Cô không đánh c.h.ế.t bọn họ là còn nể mặt lắm rồi đấy!

Hứa Vân Kiều cười lạnh, thẳng tay đá Hứa Vân Hạc, Hứa Vân Hiên ngã sõng soài xuống đất. Nhìn bộ dạng thoi thóp đáng thương của họ, cô lại chẳng có chút thương xót hay nhún nhường nào.

Đến cả ông cụ cũng bị cô dọa cho sững người!

Trước kia Hứa Vân Kiều thường xuyên đánh nhau với họ, đánh đến mức họ kêu cha gọi mẹ, sau đó chạy đến ông cụ tố cáo. Ông cụ cũng sẽ mắng mỏ cô vài câu, nhưng cô vẫn cứ làm theo ý mình.

Bây giờ nghĩ lại, hóa ra khi đó cô vẫn còn biết nhường nhịn, nếu thật sự không giữ tay, e rằng bọn họ đã chẳng còn hơi thở từ lâu!

Nhìn thấy con trai bị đánh thành ra như vậy, Lâm Quyên Nhi và Hồ Hồng Liên lập tức gào khóc um trời lở đất: "Hứa Vân Kiều, mày điên rồi à?! Mày dám đánh anh mày như thế sao?!"

Họ lại nhìn sang ông cụ: "Bố, bố nhìn xem! Nó dám ra tay ngay trước mặt bố, nếu sau này không ai để ý, mấy đứa Vân Hiên chẳng phải là..."

" Đúng vậy, bọn họ c.h.ế.t chắc rồi." Hứa Vân Kiều ngắt lời, nhoẻn miệng cười: "Nếu các người không biết điều, tôi sẽ đánh c.h.ế.t thật đấy! Mà yên tâm đi, tôi có đánh c.h.ế.t thì cảnh sát cũng chẳng tìm ra bằng chứng đâu!"

Nhìn nụ cười tươi rói của cô, hai người lạnh toát sống lưng, sợ hãi đến tột độ.

Cô ta... sao lại dám làm vậy?!

Hứa Vân Kiều vẫn cười: "Yên tâm, nếu các người biết điều, tôi vẫn có thể chừa cho các người một con đường sống, dù sao cũng là người một nhà mà—"

Từ " người một nhà" được cô cố ý nhấn nhá, ẩn chứa hàm ý sâu xa rằng: "Tất nhiên, nếu còn dám giở trò sau lưng tôi, thì đừng trách tôi độc ác. Tôi đã cho các người cơ hội rồi đấy nhé!"

Cơ hội gì chứ?!

Mấy người lập tức trừng mắt, tức đến mức muốn nhổ nước bọt vào cô.

Hứa Vân Kiều lại cười: "Nếu tôi không cho các người cơ hội, giờ các người còn đứng được ở đây sao?

Ánh mắt mọi người vô thức nhìn về phía Hứa Vân Hạc và Hứa Vân Hiên — hình như họ đang nằm bệt dưới đất thì phải?

Hứa Vân Kiều làm như không thấy, tiếp tục nói: "Hy vọng sau chuyện này, các người rút ra được bài học. Bây giờ trong tay các người còn có tiền có người mà còn chẳng làm gì được tôi. Vậy sau này, khi các người chỉ còn mỗi một triệu kia, các người còn làm được trò trống gì nữa?"

Lời cô như một cú đ.ấ.m thẳng vào tim họ!

Đúng vậy!

Lần này còn thất bại, sau này không tiền không người, thì còn làm được gì nữa?!

(Hết chương)

Đại Lão ốm yếu và thiên kim giả gây bão toàn cầu

Chương 243