Đèn Pha Lê

Chương 102

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Cho đến khi anh ta quay người, lơ đãng bỏ lại một câu: “Sau đó trói hắn lại, ném xuống cống, ba ngày cho ăn một lần, một tháng sau thông báo cho cảnh sát Trung Quốc.”

Kent đã phạm tội gì? Hắn phạm rất nhiều tội.

Lừa đảo, tham ô, tội phạm xuyên quốc gia…

Những cái còn lại không cần kể chi tiết, tóm lại, đủ để hắn ăn đạn rồi.

Giúp bắt một tên tội phạm xuyên quốc gia có tội ác ghê gớm, anh ta quả thực là một công dân kiểu mẫu.

Felix đương nhiên không sợ hắn tố cáo mình, anh ta cũng là một trong những nạn nhân mà.

Hơn nữa, anh ta vẫn luôn là một người tốt.

Kiểu người tra mười đời tổ tiên cũng không tìm ra nửa điểm vết tích tội phạm.

Người đàn ông dừng lại trước xe, vệ sĩ mặc vest kéo cửa xe, anh ta cúi người, ngồi vào.

Hệ thống cảm ứng tự động bật lên, trần xe trong đêm tối như dải ngân hà.

Áo khoác vừa lên xe đã cởi ra, tiện tay ném sang một bên.

Tài xế cung kính hỏi anh ta đi đâu.

Địa chỉ sắp bật ra khỏi miệng dừng lại một thoáng, anh ta nhìn ra ngoài cửa sổ xe, nơi cỏ dại hoang vu bị gió thổi đến gần như đổ rạp.

Suy nghĩ một chút, anh ta đọc ra một địa điểm mà chỉ nghe tên thôi đã hoàn toàn không phù hợp với thân phận và khí chất của anh ta.

—Khu dân cư Hòa Hợp.

Cũng chính vì vậy, người tài xế khựng lại một chút.

Nhưng vì đối phương đã lên tiếng, anh ta chỉ có thể tuân theo, không có quyền chen vào.

Hôm nay buổi thảo luận kết thúc khá muộn, sư huynh lo lắng cô là con gái đi đêm không an toàn nên nhất quyết lái xe đưa cô về nhà.

Khương Nguyệt Trì không muốn giữa đêm còn phải chen chúc xe buýt nên đành cung kính không bằng tuân mệnh.

Xe dừng ở phía trước, nghĩ lát nữa lái vào sẽ khó lùi, thế là hai người xuống xe đi bộ một đoạn.

Vừa đi vừa trò chuyện, sư huynh nhắc đến dữ liệu thí nghiệm lần trước, cô thở dài, đó đúng là một thử nghiệm thất bại.

Sư huynh cười an ủi cô: “Chuyện thường thôi, quen dần là được.”

Ra khỏi ngã tư đường là có thể nhìn thấy khu chung cư cô ở, cách một con đường, chỉ cần băng qua vạch sang đường là tới.

Bước chân Khương Nguyệt Trì khựng lại vì ánh mắt của cô.

Ở nơi cách xa cột đèn đường, người đàn ông đang đứng đó không nói một lời, bên cạnh dừng một chiếc xe màu đen.

Anh ta chắc đã đến được một lúc, trên người thấm đẫm cái lạnh giá của đêm đông miền Bắc Trung Quốc.

Ánh mắt người đàn ông sắc bén như dao, cắt xuyên màn đêm nhìn về phía họ.

Bước chân Khương Nguyệt Trì lại khựng lại.

Sư huynh hỏi cô: “Em quen anh ta à?”

Đối phương nhìn không giống loại lưu manh ba trợn. Ngược lại, khí chất thư sinh thanh thoát đến mức rõ ràng không hợp với khu chung cư bình dân này.

Khương Nguyệt Trì gật đầu, nói lời cảm ơn với anh ta: “Sư huynh, cảm ơn anh đã đưa em về, cứ dừng ở đây là được rồi.”

Sư huynh gật đầu, nghĩ nghĩ, vẫn khẽ nói: “Cần giúp đỡ thì cứ gọi cho anh bất cứ lúc nào.”

Sau khi sư huynh đi, Khương Nguyệt Trì đi về phía Felix.

Thật ra cũng không hẳn là đi về phía anh ta, mà là đường về nhà cô phải đi qua đó, xe anh ta đỗ ngay dưới chung cư.

Ánh mắt Felix dừng lại trên người cô, đôi mắt xanh thẳm mang theo nụ cười trào phúng nhàn nhạt: “Đó là con ch.ó mới cô tìm à? Trông anh ta như vừa mới triệt sản xong.”

Khương Nguyệt Trì khẽ mím môi: “Anh đừng nói khó nghe như vậy, anh ấy là sư huynh của tôi, là tiền bối mà tôi rất kính trọng.”

Cô không hề che giấu việc bảo vệ người khác ngay trước mặt anh ta, thành công khiến sắc mặt anh ta trở nên khó coi, lời nói thốt ra cũng càng thêm khó nghe.

Anh ta cười gật đầu: “Bảo vệ anh ta như vậy, xem ra cô mới là con ch.ó anh ta nuôi.”

Khương Nguyệt Trì tức đến nghẹn lời, cuối cùng vẫn lảng sang chuyện khác: “Sao anh lại đến đây?”

Hiện tại cô có thể chắc chắn một trăm phần trăm rằng Felix không hề có ý định thật sự làm gì cô.

Dưới chung cư là con đường, thỉnh thoảng có xe chạy qua, Felix không để lộ cảm xúc siết chặt cánh tay cô, kéo cô vào phía trong.

Nửa cười nửa không nói: “Muốn qua xem thử. Nhưng có vẻ tôi xuất hiện không đúng lúc, làm phiền cô đi làm chó cho người khác rồi.”

Cô thầm chửi rủa trong lòng, đồ tây lông thiếu đức, mồm mép độc địa, không được c.h.ế.t tử tế.

Có lẽ là cái cơn gió tây bắc đáng chết, thổi khiến đầu óc cô choáng váng.

Cô lơ mơ thốt ra một câu: “Vậy thì anh đến đúng lúc rồi đấy, vừa hay có thể làm chó cho tôi.”

Vừa dứt lời cô đã hối hận, hối hận đến mức muốn cắn đứt lưỡi mình.

Bởi vì sắc mặt Felix trở nên khó coi hơn bao giờ hết.

Cô nghĩ Felix sẽ lập tức g.i.ế.c c.h.ế.t mình ngay tại chỗ.

Nhưng mà—

Hai tiếng sau.

Khương Nguyệt Trì không rõ rốt cuộc bọn họ lại lăn giường cùng nhau như thế nào. Rõ ràng vừa nãy còn đang tranh cãi về chuyện ai làm chó cho ai.

Có lẽ cơ thể đã sớm quen với anh ta, chỉ cần nhìn thấy là không kìm được mà tiết ra dịch của tuyến Bartholin.

Cô nhớ lại lời nhận xét của cô bạn thân về Felix.

— Nhìn cái là biết khả năng sinh sản mạnh lắm, rất khỏe.

Với tư cách là CEO mới nhậm chức của công ty, sau hơn một tháng, cuối cùng anh ta cũng xuất hiện ở công ty.

Đèn Pha Lê

Chương 102