Đèn Pha Lê

Chương 112

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Cô bé không khóc, một mình lặng lẽ đứng dậy, phủi sạch bụi bẩn trên người, chạy đến một nơi mà người khác không biết, rồi lặng lẽ khóc. Mái tóc dài khô vàng, chẻ ngọn vì suy dinh dưỡng, được buộc gọn gàng bằng một sợi dây chun đơn giản thành đuôi ngựa cao.

“Sau này tớ sẽ che chở cho cậu.” Chính vào lúc đó, cô bạn thân như một vị cứu tinh xuất hiện trước mặt cô. Mặt cô ấy đầy bụi bẩn, khóe miệng còn có vết thương, cô ấy mỉm cười rạng rỡ, nói với cô: “Những người đó đều bị tớ đánh gục hết rồi, sau này không ai dám bắt nạt cậu nữa đâu.”

Nhưng con người đều có nhiều mặt, nữ anh hùng trong lòng cô, lại là một người si tình. Cô ấy đã thất bại không biết bao nhiêu lần trong chuyện tình cảm, vậy mà vẫn không chịu nhớ.

Khương Nguyệt Trì nhớ lại những lời Felix vừa nói với cô.

“Em đúng là nhân hậu thật đó Alice. Người khác đánh nhau em lại lao lên làm bao cát. Sao? Lúc họ l. à.m t.ì.n.h cũng kéo em theo à?”

Khương Nguyệt Trì ghét anh ta nói chuyện khó nghe quá, nhíu mày nhìn anh ta. Còn mặt mũi đâu mà tức giận.

“Anh chỉ đang dạy em nhìn rõ thực tế thôi, Alice. Em có biết rác cảm xúc là gì không? Lúc họ yêu đương vui vẻ có cho em tham gia không? Không đúng không, sao cứ hễ cãi nhau là lại nhớ đến em vậy.”

“Cô ấy là bạn em.” Cô nhấn mạnh.

“ Đúng, cô ấy là bạn em.” Felix tức giận bật cười, “Thế nên mới trong lúc cãi nhau với bạn trai lại kéo em theo, như vậy lúc bị đánh sẽ có một người c.h.ế.t thay, đồ ngu ngốc này!”

Khương Nguyệt Trì cho rằng Felix luôn suy nghĩ rất phiến diện, có lẽ anh ta quả thật rất lý trí. Điều này không tệ, người lý trí trời sinh không có điểm yếu.

Nhưng, tình bạn là một thứ rất quý giá. Khương Nguyệt Trì khuyên cô bạn thân một cách chân thành: “Tiểu Tịnh, tình yêu không phải là thứ thiết yếu, đàn ông cũng không. Chỉ có tình yêu là thứ không thể đi đường dài, họ có thể thay lòng đổi dạ bất cứ lúc nào. Đừng đặt tất cả hy vọng vào một người, đặc biệt là đàn ông.”

Cô bạn thân mắt đẫm lệ nhìn cô: “ Nhưng mà…”

Cô ấy rất dễ sa vào một mối quan hệ, rồi đánh mất bản thân. Những người đó đã lợi dụng sự mềm lòng của cô ấy để liên tục thao túng cô ấy (PUA).

Khương Nguyệt Trì đưa khăn giấy cho cô bạn lau nước mắt: “Đàn ông đầy rẫy ngoài kia. Đàn ông với chó chẳng khác gì nhau, đối xử với đàn ông thì cứ như đối xử với chó vậy, dù chó... chó đáng yêu hơn đàn ông, cũng trung thành hơn đàn ông.”

Cô bạn bật cười: “Không ngờ những lời này lại có thể thốt ra từ miệng cậu.”

Rõ ràng nhìn bề ngoài cô chỉ là một cô gái nhỏ bé yếu ớt, tay trói gà không chặt. Vậy mà những lời cô nói ra lại khiến người khác phải nhìn bằng ánh mắt khác.

Rõ ràng, cô trông giống một người dễ bị lừa gạt, một kẻ lụy tình hơn mình.

Khương Nguyệt Trì cũng hơi ngượng ngùng, mặt cô nóng bừng: “Mình chỉ là... muốn cậu nghĩ thoáng ra, đừng vì đàn ông mà từ bỏ tất cả những gì cậu có. Con gái miệng ngọt lòng cứng mới không bị tổn thương trong tình cảm, cậu hiểu không? Trong tình yêu, con gái mãi mãi là bên yếu thế hơn. Cậu phải coi đàn ông như đồ chơi, loại có thể vứt bỏ bất cứ lúc nào.”

“Cậu cũng nghĩ như vậy sao?”

“Đương nhiên.”

“Vậy nếu cậu gặp một người rất thích, nhưng bà nội cậu lại kiên quyết phản đối thì sao?”

Cô hầu như không chút do dự: “Mình sẽ chia tay anh ta.”

“Tại sao, cậu không bận tâm chút nào sao?” Sự phóng khoáng của cô khiến bạn thân phải ngưỡng mộ.

“Bận tâm chứ, đương nhiên là bận tâm. Nhưng thế giới này có rất nhiều thứ tốt đẹp hơn tình yêu. Ví dụ như bà nội, như cô, như cậu, như món cà ri ngon ở căn tin trường, như ly cà phê chín nghìn chín một tuần một lần, còn có những chú mèo, chú chó đáng yêu ven đường, và cả những sợi nấm trong phòng thí nghiệm nữa. Tất cả những thứ này đều tốt đẹp hơn tình yêu.”

Cô nói rất nhiều, ánh mắt cô bạn đột nhiên dừng lại ở một chỗ, đưa tay kéo ống tay áo cô.

Khương Nguyệt Trì đành phải dừng lại, nhìn theo ánh mắt của cô bạn.

Sau đó, cô cảm thấy trời đất tối sầm.

Cô không biết Felix đã ra ngoài từ lúc nào, và đã nghe được bao nhiêu.

Anh mặc một chiếc áo sơ mi đen, trên đó sớm đã có không ít nếp nhăn, và cả vạt áo bị ẩm ướt.

Theo thói quen sạch sẽ của anh trước đây, kiểu áo này thà cởi trần chứ anh sẽ không bao giờ mặc lại.

Có lẽ vì hôm nay còn có người khác ở đây, nên anh đành miễn cưỡng mặc vào.

Lúc này, anh đứng lặng lẽ ngoài cửa phòng hút thuốc, đôi mắt xanh thẫm bình thản nhìn cô.

Khương Nguyệt Trì có chút chột dạ, chỉ lo an ủi bạn mà quên mất Felix vẫn còn ở đó.

Và cô bạn thân cuối cùng cũng nhìn rõ khuôn mặt người đàn ông trước mặt. Lúc ở bên ngoài, cô say rượu cộng thêm trời tối, chỉ có thể nhìn thấy một đường nét tổng quát.

Chỉ biết anh ta rất cao, dáng người rất đẹp, chắc chắn là một người đẹp trai.

Không ngờ lại là...

Thông tin khổng lồ này khiến cô khó lòng tiêu hóa.

Cô đứng dậy với vẻ mặt kinh ngạc, lưng hơi khom.

“Sếp... Sếp Thịnh, chào buổi tối.”

Môi cô run rẩy chào anh.

Người đàn ông không để ý đến cô, ánh mắt vẫn dán chặt vào Khương Nguyệt Trì. Anh hút gần hết điếu thuốc, rồi tiện tay dập tắt.

Đèn Pha Lê

Chương 112