"Trời ạ." Khương Nguyệt Trì vừa bước xuống xe đã lộ vẻ kinh ngạc, "Michelle, hôm nay cậu thật đẹp."
Michelle được khen mà đỏ mặt: "Cậu cũng rất đẹp, Alice, cậu là người phụ nữ đẹp nhất mình từng gặp, đẹp hơn cả Phu nhân Daisy nữa."
Khương Nguyệt Trì nghĩ Michelle đang nịnh mình. Cô luôn cho rằng Daisy là người phụ nữ đẹp nhất cô từng gặp.
Nhưng lời khen của cô ấy là xuất phát từ trái tim.
Michelle có gương mặt rất tinh xảo, cô ấy có lẽ cũng là người lai, vì khung xương mặt cô ấy rất góc cạnh, sở hữu chiếc mũi hộp hoàn hảo mà nhiều người có mơ cũng không thể phẫu thuật thẩm mỹ được.
Cơ thể cô ấy cũng rất khỏe mạnh, trông có vẻ mạnh mẽ không thua kém đàn ông.
Địa điểm họp mặt là một căn nhà nhỏ riêng biệt phía sau, lò sưởi đang cháy rù rì, thỉnh thoảng phát ra tiếng tí tách.
Michelle ném hai củ khoai lang vào trong, nói lát nữa có thể lấy ra ăn.
Theo lời Michelle, căn nhà này từng là phòng vẽ của Phu nhân Daisy, từ khi ly hôn thì không có ai đến nữa.
Nhưng vẫn được dọn dẹp hàng ngày.
Giấy dán tường hoa văn nhỏ, trên tường treo vài bức tranh sơn dầu, rèm cửa dày màu trơn được kéo ra, xếp chồng lên nhau. Trên bàn ăn trải khăn có đặt vài chiếc ly rượu vang Pháp màu hổ phách.
Hơi giống thế giới mà cô từng thấy trong những bức tranh sơn dầu. Rất đẹp.
Thẩm mỹ của Daisy quả nhiên cũng giống như vẻ ngoài của cô ấy.
Thế nhưng cô ấy lại có mắt nhìn đàn ông không tốt, kết hôn với lão già thích kỳ thị người khác, rồi lại yêu người con riêng tính tình tệ bạc.
Nói đến đây, chính cô cũng nào khác gì đâu.
Cũng yêu phải gã đàn ông da trắng lai tính tình tệ bạc này.
Ừm... Cô chỉ thừa nhận đó là chuyện trước đây, bây giờ cô đã có thể dứt khoát buông bỏ rồi.
Michelle rót cho cô một ly rượu gạo, hai người cứ thế quây quần bên lò sưởi trò chuyện.
Chuyện được nhắc đến nhiều nhất đương nhiên là ông Aaron rồi.
Michelle có một bụng oán trách về ông ta.
"Ông ta đã bảy mươi rồi mà mỗi tối vẫn còn 'sinh hoạt vợ chồng' với người vợ trẻ, mỗi lần tôi thấy ông ta dùng bao cao su đều cảm thấy hoàn toàn không cần thiết. Ông ta căn bản đã không còn khả năng thụ thai nữa rồi."
" Tôi thật sự lo lắng không biết nếu đến một ngày thuốc k.í.c.h d.ụ.c cũng không còn hiệu quả với ông ta thì ông ta phải làm sao."
" Nhưng tôi có nghe nói, vợ mới của ông ta hình như có thai rồi."
Michelle thở dài: "Cô ấy chắc là muốn dùng cách này để chia thêm tài sản, nhưng cô ấy đã quá coi thường ông Aaron rồi."
Khương Nguyệt Trì uống mấy ly rượu gạo đã hơi choáng váng rồi, cô hoàn toàn không phân biệt được cái ông Aaron mà cô ấy nói rốt cuộc là ai nữa.
"Ông Aaron có thai rồi ư?"
Michelle sửa lại: "Vợ của ông Aaron có thai."
"Loạn quá, loạn quá." Khương Nguyệt Trì ôm đầu, cảm thấy đầu bắt đầu đau rồi.
Xem ra Felix rốt cuộc vẫn ngủ với mẹ kế của mình.
Cô đã biết mà, một người như anh ta căn bản không thể chịu được sự cám dỗ. Anh ta căn bản không coi đạo đức luân lý ra gì, cứ cương lên là muốn ' làm '.
Khương Nguyệt Trì không rõ mình đã ngủ thiếp đi như thế nào, nhưng cô rõ ràng mình đã tỉnh giấc ra sao.
Ban ngày uống nhiều rượu gạo quá, bị mắc tiểu mà tỉnh giấc.
Cô mò mẫm bật đèn, tay sờ trên tường rất lâu mới tìm thấy công tắc.
Trong lòng còn lẩm bẩm, sao công tắc tự dưng lại xa giường thế này.
Bật đèn lên cô mới phát hiện, mình căn bản không ở nhà mình.
Mà là một căn phòng hơi quen thuộc, lại hơi xa lạ.
Cô nhìn thấy bức ảnh của Felix trên giá sách.
Ừm...
Việc đầu tiên cô làm là cởi quần kiểm tra xem có dấu vết bị xâm hại không.
--- Chương 45 ---
◎Gã đàn ông bẩn thỉu◎
Không có.
May quá.
Vì không rõ sau đó đã xảy ra chuyện gì, nên cô cũng có chút bối rối.
Định hỏi người duy nhất biết chuyện.
Kết quả điện thoại của Michelle cũng ở trạng thái không ai nghe máy.
Có lẽ cô ấy đang ngủ, có lẽ... cô ấy cũng uống say rồi?
Xem ra độ cồn của rượu gạo quả thực cao hơn họ tưởng.
Khương Nguyệt Trì thật sự không nhịn được nữa, cô cảm thấy nếu đợi thêm một lúc nữa thì bàng quang của mình sẽ nổ tung mất.
Cô thầm cầu nguyện phòng khách tuyệt đối đừng có ai.
Tốt nhất là lão già kỳ thị người châu Á đó không có ở đây.
Cô mở cửa, nhìn rõ cảnh tượng trong phòng khách thì lời cầu nguyện của cô đã được đáp ứng.
Lão già không có ở đây, nhưng con trai ông ta thì có.
Felix mặc bộ đồ mặc nhà thoải mái, đeo chiếc kính gọng vàng, tư thế ngồi hơi lười nhác, một tay điều khiển bàn di chuột của laptop, tay kia chống lên trán.
Nghe thấy tiếng động mở cửa, anh ta ngước mắt nhìn về phía cô.
Phòng khách chỉ bật một chiếc đèn thủy tinh, ánh đèn lờ mờ, lại ở trong góc.
Thế nên bóng người và bóng đồ đạc cùng đổ xiên trên sàn nhà và trên tường.
Bốn mắt nhìn nhau.
Thị lực của Khương Nguyệt Trì chưa tốt đến mức có thể nhìn rõ ánh mắt của Felix qua tròng kính hơi phản quang trong môi trường lờ mờ như vậy.
Nhưng thị lực của cô đủ để cô nhìn thấy vết sưng đỏ trên má trái của người đàn ông.
Giống như dấu bàn tay ai đó.
Bàn tay không đủ lớn, ngón tay cũng không đủ dài.
Chắc là phụ nữ.
Người phụ nữ dám động tay đánh anh ta...