Đèn Pha Lê

Chương 245

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Phía trước có một cô gái trẻ mặc váy và đi giày cao gót, ngũ quan cô ấy rất tinh xảo, trang điểm cũng vậy. Cả người xinh đẹp như một con búp bê Tây sẽ được trưng bày ở nơi dễ thấy nhất trong tủ kính.

“Cô là…”

So với sự vui vẻ của cô gái kia, Khương Nguyệt Trì có chút nghi hoặc.

Cô mãi không thể ghép khuôn mặt này với bất kỳ ai trong trí nhớ của mình.

Cô gái đó rất nhiệt tình, đứng dậy tự giới thiệu bản thân: “ Tôi là Tưởng Bảo Đề. Chúng ta từng gặp nhau ở chung cư rồi. Nhờ lời nhắc của cô mà chúng tôi mới tìm được bạn của tôi nhanh đến vậy.”

Khương Nguyệt Trì nhớ ra một chút, lúc đó Felix đang đợi cô ở dưới lầu.

Lúc ấy cô vốn đã đến muộn, nhưng nhìn thấy khuôn mặt người đồng hương thân thiện này, cô rất khó có thể không dừng lại để giúp đỡ cô ấy.

Nghĩ đến đây, cô mỉm cười dịu dàng: “Rất vui vì tôi có thể giúp được. Chuyện của bạn cô đã giải quyết ổn thỏa chưa?”

“Mặc dù quá trình không tốt đẹp lắm, nhưng may mắn là đã kịp thời ngăn chặn tổn thất.”

“Chuyện tình cảm ai trong cuộc cũng mù quáng, bạn cô thật may mắn khi có một người bạn tốt luôn nghĩ cho cô ấy như vậy.”

Cô gái này rất ngoan ngoãn và dễ mến, ít nhất là trong mắt Khương Nguyệt Trì.

Đối phương rõ ràng cũng rất thích cô, kéo cô ngồi xuống.

Khương Nguyệt Trì khựng lại, cảm giác trướng bụng khiến cô rất muốn tìm ngay nhà vệ sinh để giải quyết. Tất cả là tại Felix, tối qua anh ta đã cho cô uống quá nhiều nước.

Cô ấy nhìn thấy thẻ tên trên người Khương Nguyệt Trì: “Chị hôm nay đến tham gia buổi đấu thầu ạ? Chị có thể cho em biết chị đến từ công ty nào không, em sẽ bảo bạn trai em mở cửa sau cho chị, anh ấy là một trong những người chủ trì đấu thầu hôm nay đấy.”

Khương Nguyệt Trì cười cảm ơn ý tốt của cô bé: “Không cần phiền phức vậy đâu, cứ theo quy trình bình thường là được.”

Cô bé trông có vẻ không lớn tuổi lắm, có lẽ đã ngồi đây rất lâu nên bắt đầu mất kiên nhẫn. Khó khăn lắm mới gặp được một chị gái mình có thiện cảm, cứ muốn bám riết lấy để trò chuyện.

Khương Nguyệt Trì đối với những cô gái đáng yêu ngoan ngoãn như vậy rất dễ mềm lòng, đành phải nín nhịn cơn buồn tiểu ở lại đây bầu bạn với cô bé.

Cuối cùng cũng đợi đến khi cửa phòng họp mở ra, một người đàn ông mặc đồ trang trọng đi ra trước tiên. Dáng người anh ta cao lớn, toát lên vẻ lịch lãm và nho nhã trong khí chất điềm tĩnh.

“Lần sau em sẽ không đi làm cùng anh nữa đâu.” Cô gái trẻ thay đổi hoàn toàn vẻ ngoan ngoãn đáng yêu vừa nãy, hung dữ cảnh cáo.

Người đàn ông cười dịu dàng, một tay ôm lấy cô, cúi đầu hôn lên trán cô: “Xin lỗi, nội dung hơi rườm rà nên làm mất nhiều thời gian hơn một chút.”

Khi đối mặt với Khương Nguyệt Trì, Tưởng Bảo Đề lại trưng ra một bộ mặt khác.

Nụ cười vô cùng ngoan ngoãn, vẫy tay chào tạm biệt cô: “Chị ơi, lần sau chúng ta lại gặp nhé.”

Người đàn ông đang ôm cô nghe thấy tiếng, quay đầu nhìn Khương Nguyệt Trì một cái.

Và lúc này, trong phòng họp, một giọng nam trầm ấm đầy từ tính vang lên nhẹ nhàng: “Alice?”

Khương Nguyệt Trì lúc này mới nhận ra trong phòng họp vẫn còn có người khác.

Người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa, trên bàn đặt những tập hợp đồng. Đây hẳn là ba bản. Một bản nằm trong tay luật sư, nếu cô không đoán sai, bản còn lại hẳn là nằm trong tay người đàn ông vừa rồi.

Cô bước vào phòng họp, nên không nghe thấy người đàn ông lịch lãm phía sau đang nhẹ nhàng hỏi người phụ nữ bên cạnh: “Em quen cô ta à?”

“Vâng, lần trước Lumi bị bạn trai bắt nạt, chính là chị ấy đã giúp chúng em chỉ đường.”

“Sau này tránh xa cô ta ra.”

Cô bé khó hiểu: “Tại sao ạ? Chị ấy rất tốt, rất dịu dàng mà.”

Người đàn ông cười nhẹ: “Cô ta tốt không có nghĩa là những người bên cạnh cô ta cũng tốt.”

“Anh nói … người bên trong kia sao? Nhưng anh cũng rất nguy hiểm mà.” Cô bé thực sự rất thích Khương Nguyệt Trì, thậm chí thà nói xấu Tông Quân Hành.

“ Đúng vậy. Thế nên những người có thể đạt được đồng thuận với anh thì có an toàn đến đâu chứ. Tina phải tránh xa những kẻ có ý đồ xấu, đừng để anh lo lắng, biết không?”

“Vâng… em sẽ cân nhắc.”

Anh ta dụ dỗ: “Tina là bé ngoan, sẽ không để anh trai lo lắng đâu. Đúng không?”

“Vâng…”

“Ngoan lắm, bé ngoan.”

Khương Nguyệt Trì không ngờ Felix hôm nay cũng đến.

“Anh cũng là người đấu thầu sao?”

Ly champagne trên bàn vẫn còn nguyên, Felix lúc này đang lật xem hợp đồng trong tay.

Anh ta cũng ăn mặc chỉnh tề, bộ vest ba mảnh được may đo tỉ mỉ, trên sống mũi đeo một chiếc kính gọng vàng. Gương mặt sắc nét, góc cạnh khiến anh ta toát lên vẻ lạnh lùng, xa cách của một kẻ bề trên.

Cái khí chất cao ngạo đó khiến anh ta nhìn ai cũng có cảm giác như đang nhìn một con chó.

“Không phải.” Anh ta tùy ý đưa hợp đồng cho người bên cạnh, giơ tay tháo kính, bình tĩnh nhìn cô, “Em đến vì công việc à?”

Cô gật đầu.

Chứ còn vì cái gì nữa.

Anh ta cười nhẹ: “Anh cứ tưởng em nghe ngóng được lịch trình của anh, cố ý đến vì anh chứ.”

Đúng là tự luyến.

Đèn Pha Lê

Chương 245