Đèn Pha Lê

Chương 277

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Muốn ở bên cô không rời, muốn mổ n.g.ự.c mình ra để cô sống trong đó, muốn ăn trái tim cô, để cô hòa vào làm một với mình. Muốn truyền m.á.u của cô qua tĩnh mạch vào mạch m.á.u của mình, muốn vĩnh viễn nhét mình vào cơ thể cô, không rút ra.

Thì ra cảm giác yêu đến mất lý trí lại sướng đến thế. Cuối cùng anh ta cũng hiểu tại sao những tên ngốc trước đây thà từ bỏ tài sản tự tay gây dựng cũng phải đổi lấy sự bình an cho người thân.

Lúc đó anh ta cho rằng họ đều là những tên ngốc thiển cận.

Thế nhưng giờ đây, anh ta không thể đặt mình vào vị trí của họ nữa.

Lỡ có người nào đó dùng tính mạng của Alice để uy h.i.ế.p anh ta..... anh ta có lẽ sẽ thật sự phát điên đến mức từ bỏ tất cả mọi thứ của mình để đổi lấy cô.

Felix ôm cô chặt hơn: “Cái trang trại ban ngày tôi đưa em đến, còn nhớ không?”

Khương Nguyệt Trì gật đầu: “Nhớ, sao vậy?”

“Có thể gửi con ch.ó em nuôi ở đó. Nó là chó dữ, cần không gian hoạt động đủ lớn, Alice, một khi nó phát điên lên, em sẽ không giữ được nó đâu.”

Trang trại ở đó quả thực rất thích hợp để nuôi những con ch.ó có nhu cầu vận động lớn như vậy. Nhưng Khương Nguyệt Trì không thể không phản bác lời anh ta: “‘Felix’ rất ngoan, nó sẽ không bao giờ phát điên đâu.”

Giờ đây anh ta đã có thể phớt lờ cái tên đó.

“Súc sinh thì mãi là súc sinh, không có chuyện ‘mãi mãi’ đâu.”

Anh ta biết Alice rất có trách nhiệm, cô ấy luôn xem trọng những đức tính không cần thiết.

Thế là anh ta đổi một góc độ khác: “Lỡ một ngày nào đó nó cắn người đi đường thì sao, em có thể đảm bảo giữ được nó không?”

Quả nhiên, cô bắt đầu do dự.

Giờ nó còn nhỏ, thân hình không lớn lắm. Nhưng khi trưởng thành, cân nặng của nó rất có thể sẽ vượt qua cô.

Felix thuận nước đẩy thuyền tiếp tục thuyết phục cô: “Vậy nên để nó ở chỗ tôi là rất thích hợp. Sẽ có người nuôi chuyên nghiệp chăm sóc nó.”

Trang trại của nhà Felix rất lớn, mỗi lần cô đến chơi cùng anh ta, sữa trứng ăn sáng, sườn cừu nướng và bò bít tết chiên buổi tối, tất cả đều đến từ trang trại nhà anh ta.

Thịt rất tươi ngon, chứng tỏ được nuôi dưỡng rất tốt.

“Vậy các anh sẽ ăn thịt chó của em sao?” Cô vẫn không yên tâm lắm.

“Đương nhiên là không.” Thấy cô d.a.o động, anh ta tiếp tục thêm thâm: “Chỉ là gửi nuôi thôi, nó vẫn là chó của em, em có thể đến thăm nó bất cứ lúc nào, hoặc xem camera giám sát từ xa, trong trang viên có hàng ngàn camera. Nếu may mắn một chút, em có thể còn nhìn thấy tôi đang tắm qua camera nữa đấy.”

Cô lập tức trợn tròn mắt: “Camera còn có thể... nhìn thấy phòng anh sao?”

“Đương nhiên là không. Nhưng nếu em muốn, tôi có thể đặt riêng một cái trong phòng tắm của tôi.” Anh ta ghé sát tai cô, thổi một hơi đầy ám muội, “Chỉ có một mình em có thể nhìn thấy.”

Khương Nguyệt Trì lập tức từ chối. Với tính cách của Felix, anh ta chuyện gì cũng có thể làm ra. Cô thật sự sợ anh ta sẽ đặt một chiếc camera trong phòng tắm.

Lỡ một ngày nào đó video bị rò rỉ ra ngoài thì sao, cô không thể gánh vác trách nhiệm đó đâu.

Felix rõ ràng không bận tâm, anh ta nhún vai: “Dù video bị rò rỉ thì cũng là trách nhiệm của tôi, không cần em phải gánh vác. Em muốn không?”

Nhìn kiểu gì cũng thấy, hình như chính anh ta còn muốn làm vậy hơn.

Khương Nguyệt Trì vẫn lắc đầu.

Anh ta mất hứng thu lại nụ cười, quay lại câu hỏi ban nãy: “Em nghĩ kỹ chưa, gửi nó ở nhà tôi.”

Cô khó hiểu: “ Nhưng tại sao anh lại muốn nuôi nó giúp em?”

Anh ta đâu phải là đại thiện nhân yêu động vật gì.

Trước n.g.ự.c người đàn ông bật ra một tiếng cười nhẹ, áo sơ mi nửa mở, theo tiếng cười của anh ta, đường nét cơ bắp trập trùng trên n.g.ự.c vừa gợi cảm vừa quyến rũ. Khương Nguyệt Trì nhìn đến đờ cả mắt.

Nhưng cô vẫn nhận ra nụ cười trong mắt anh ta dần biến chất. Anh ta ghé sát vào cô, chiếc lưỡi lướt trên cổ cô thon thả. Bề mặt lưỡi dán vào cổ cô, l.i.ế.m cô như chó l.i.ế.m người.

“Nếu nó không rời đi, làm sao có thể nhường chỗ cho tôi?”

Trong một khoảnh khắc, Khương Nguyệt Trì cảm thấy tai mình thật sự đã mất đi chức năng.

Cô dường như bị điếc tạm thời. Đó là do m.á.u lưu thông quá nhanh gây ra. Phản ứng tự nhiên của cơ thể, khi phát hiện nguy hiểm, cơ thể kích hoạt cơ chế bảo vệ, adrenaline tăng vọt.

“Đã có một con ch.ó sẵn rồi, tại sao còn phải tốn công tốn sức nuôi dưỡng nó.”

--- Chương 60 ---

◎daddyMom◎

Kể từ sau ngày anh ta nói những lời khó hiểu đó, con ch.ó của cô tạm thời được gửi nuôi ở trang trại nhà anh ta.

Đương nhiên không phải để nhường chỗ cho Felix, mà là cô suy nghĩ kỹ càng, cảm thấy những gì anh ta nói cũng có lý.

Giống Doberman vốn cần không gian hoạt động lớn, trong khi thời gian cô dẫn nó đi dạo rất hạn chế. Trang trại của nhà Felix cô đã từng đến, rất lớn, vô cùng lớn.

Cô vẫn cảm thấy câu nói đó của anh ta không chân thật. Quá hão huyền, nên có vẻ giả dối.

Mấy ngày đó gió lớn liên tục, phía nam xảy ra hỏa hoạn lớn, cháy rất lâu, cả bầu trời đều mịt mù khói bụi.

Vừa hay nhà của Khương Nguyệt Trì nằm ở phía nam, lửa sắp cháy đến nơi cô rồi.

Đèn Pha Lê

Chương 277