Cô biết, có một thành ngữ gọi là 'tửu hậu loạn tính' (say rượu làm loạn). Nhưng cô không muốn nói thẳng ra, cô nghĩ một lát: "Sẽ phát lòng từ bi, quyên góp tiền cho người nghèo."
"Rượu không phải là hồ ước nguyện của người nghèo." Anh phá vỡ ảo tưởng thánh thiện của cô, "Họ sẽ tự tìm chỗ để tìm bạn tình và làm tình, giống như động vật vậy."
Anh dựa vào tai cô, đôi môi mềm mại lạnh lẽo ngậm lấy vành tai cô, giọng nói trầm thấp thanh lịch cùng với tiếng mút mát ẩm ướt và đôi khi cố ý thở dốc tạo thành một sự tương phản tột độ.
"Anh cũng... sẽ vậy sao?" Cô hỏi một cách không chắc chắn.
Felix cười nhún vai: "Ai mà biết được, hầu hết đàn ông đều là động vật ham muốn."
"Anh thuộc số đông hay số ít?"
Anh khẽ thổi vào tai cô: "Điều đó còn tùy xem em có đi cùng anh hay không. Alice, mỗi lần anh tham dự một buổi tiệc xã giao như vậy, số thẻ phòng mà anh nhận được còn nhiều hơn tất cả tin nhắn lừa đảo mà em nhận được trong đời."
Cô sững người một chút, sao anh lại biết cô thường xuyên nhận được tin nhắn lừa đảo?
Thậm chí có vài lần suýt nữa thì mắc bẫy. Nếu không phải vì thẻ của cô căn bản không có nhiều tiền đến thế.
Anh nói những điều này dường như là để cố tình tạo cho cô một cảm giác khủng hoảng, sau đó khiến cô cố gắng hơn để lấy lòng anh, tranh giành anh với những người khác.
Khương Nguyệt Trì đương nhiên sẽ không làm vậy, từ nhỏ cô đã không phải là đứa trẻ sẽ tranh giành với người khác.
Cô luôn là người ôn hòa nhất, không tranh không giành. Ngay cả khi trường phát bữa sáng, cô cũng là người cuối cùng đi lấy.
Luôn chỉ nhận được những mẩu thức ăn thừa, hoặc sữa bị hỏng.
Khương Nguyệt Trì mím môi.
Sử dụng những giao dịch bất bình đẳng để đạt được mục đích của mình, đây là điều cô học được từ Felix.
Đương nhiên, anh thường là bên chiếm ưu thế trong các giao dịch bất bình đẳng.
Cái đồ tư bản c.h.ế.t tiệt, cái đồ Tây c.h.ế.t tiệt.
Nghĩ đến đây, Khương Nguyệt Trì cũng có thể thẳng thừng đưa ra yêu cầu của mình: "Em có thể đi cùng anh, nhưng anh phải đồng ý một yêu cầu của em. Em muốn... nhìn anh mặc đồ hầu gái... được không?"
Cô biết Felix không thể đồng ý.
Quả nhiên, nụ cười trên môi đối phương không tắt, nhưng đáy mắt anh trở nên sâu thẳm u tối.
Anh cười giúp cô cài lại cúc quần jeans, trước khi rút tay ra, tiện thể vỗ nhẹ vào m.ô.n.g nhỏ đầy đặn của cô: "Alice, biết điểm dừng."
Cũng đúng.
Anh hiện tại quả thật hết lần này đến lần khác hạ thấp giới hạn vì cô, nhưng đó đều là những điều anh có thể chấp nhận.
Quyền chủ động vẫn nằm trong tay anh, anh có thể từ chối bất cứ lúc nào.
Còn cô thì không thể chống cự.
"Anh thà xăm hình độc quyền của em lên chỗ đó, cũng không muốn đáp ứng điều ước nhỏ bé này của em sao?" Khương Nguyệt Trì rất buồn và thất vọng: "Em không muốn anh làm như vậy, chỗ đó... sẽ rất đau. Em biết anh không sợ đau, nhưng... Felix, em không thể làm bất cứ điều gì khiến anh bị tổn thương."
Anh nhìn cô, đột nhiên im lặng.
Không thể phủ nhận rằng Khương Nguyệt Trì vẫn luôn thích anh. Mặc dù cô đã từng nghĩ đến việc hoàn toàn từ bỏ anh, nếu không phải Felix đuổi theo đến Trung Quốc, có lẽ bây giờ cô đã kết hôn rồi, với người khác.
Anh quá mạnh mẽ, dù là thân phận địa vị hay khí chất, hay tính cách của anh.
Cường thế bá đạo, tính tình lại rất tệ, tự đại, độc ác, không chút lòng trắc ẩn, sẽ phân loại con người thành ba sáu chín đẳng cấp. Đương nhiên, đối với anh, ba sáu chín đều không có gì khác biệt, tất cả đều là hạ đẳng.
Quyến rũ đến mê người, lại đáng sợ đến kinh hoàng. Nên trong một thời gian dài cô vẫn luôn tiếc nuối.
Cứ thế cắt đứt liên lạc với anh cô thật sự không nỡ.
Nhưng ở bên anh, định trước chỉ có một kết cục. Giống như anh từng nói, anh sẽ nhanh chóng tìm người khác khi đã chán cô.
Hơn nữa, cô vẫn phải thuộc về anh, không thể tìm người khác.
Còn tại sao, đương nhiên là vì ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ đến đáng sợ của anh.
Anh còn nói, thỉnh thoảng khi nhớ cô anh sẽ lén lút tư tình với cô, ' cậu nhỏ' của anh sẽ không chỉ ngủ với một người.
Một người xấu xa đến mức tồi tệ như vậy.
Cô không muốn trở thành tình nhân ngầm của ai đó, thậm chí còn không phải ngầm. Với phong cách hành xử của anh, anh làm bất cứ điều gì cũng sẽ không giấu giếm.
Bao gồm cả cái gọi là tư tình.
Nếu lúc đó cô không kiên quyết rời xa anh, thì đây chắc chắn là kết cục cuối cùng của cô rồi.
"Cảm ơn anh, anh Thịnh Ngạo." Khương Nguyệt Trì dùng gương mặt xinh đẹp của mình nói lời cảm ơn anh.
Felix thầm mừng, may mà anh không đưa cô đi phẫu thuật thẩm mỹ.
Đôi mắt đào hoa và đôi môi anh đào màu hồng phấn của cô quả thật rất quyến rũ. Nhưng người đầu tiên bị quyến rũ chính là anh.
Khiến nhịp tim anh lại bắt đầu loạn nhịp, thậm chí những gì cô nói qua đôi môi khép mở ấy anh cũng không nghe rõ.
Tay anh véo cằm cô, bẻ khuôn mặt cô lại và hôn cô, lưỡi anh ra vào trong miệng cô: "Cảm ơn em vì điều gì?"
Môi cô ướt át chảy ra nước bọt trong veo vì bị hôn, rồi lại bị chiếc lưỡi của người đàn ông cuốn sạch.