Đọc Tâm: Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống Rồi

Chương 165: Người nghe xem đó có phải tiếng người không?

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Bối Tịnh Sơ nghĩ đến một người, nàng yếu ớt hỏi: "Tuổi tác có yêu cầu không ạ?"

"Cái này, tuy rằng là không có."

"Con chọn một bà lão bảy tám mươi tuổi cũng được, chỉ là hơi lố bịch thôi."

Bối Tịnh Sơ bất lực nhìn trời: 【 Con đương nhiên biết là lố bịch, con lại không ngốc, hừ! 】

"Lôi Niệm Nhi có được không ạ?"

Hoàng đế không có ý kiến: "Được, nhưng con gái của trọng thần chọn một người, người còn lại phải chọn từ trong giới huân quý."

"Con là công chúa, đại diện cho hoàng gia, người được chọn làm thư đồng, cũng đại diện cho thế lực đứng sau các nàng."

"Con chọn ai, cũng có nghĩa là trẫm đang cất nhắc ai."

"Nếu hai người đều đến từ một phía, những lão già đó lại muốn đa nghi, lung tung suy đoán dụng ý của trẫm."

Thế giới của người lớn thật phức tạp.

Bối Tịnh Sơ cúi đầu trầm tư: 【 Nhà huân quý...】

【 Thật ra Tửu Tửu là thích hợp nhất, nhưng nó đã ở Hoằng Văn Quán rồi, chọn nó chẳng phải là lãng phí một suất sao? 】

【 Ta vẫn muốn thêm một nữ hài nữa có thể đến đây. 】

【 Nhưng ta không quen biết ai, cũng không biết chọn ai cho tốt. 】

【 Thôi, vấn đề đau đầu này cứ giao cho phụ thân đi. 】

【 Đau đầu phụ thân chứ không phải ta. 】

"Con không biết, con nghe lời phụ thân, phụ thân chọn ai thì là người đó!"

Nàng trả lời vô cùng ngoan ngoãn, chỉ có hoàng đế nghe được tiếng lòng mới biết, tiểu nghịch tử vẫn là nghịch tử.

Không sao, hắn quen rồi.

Mẫu thân nói, bị di truyền tính trẻ con là bình thường, bình thường.

Đây là con ruột, là con ruột.

Không thể vứt đi.

Ngày thứ hai, Lôi Niệm Nhi đã bị một tờ chiếu thư triệu vào cung.

Thư đồng đáng lẽ nên ở cùng công chúa, nhưng Tuyên Thất Điện không nên có người ngoài vào, nàng được sắp xếp ở Công Chúa Điện bên cạnh.

Đồng thời, Thái Cực Cung hạ chiếu, lệnh cho con gái của Hải Từ quận vương, Mặc Tình quận quân Bối Họa nhập kinh, làm thư đồng cho Đại công chúa.

Hoàng đế giải thích với Bối Tịnh Sơ: "Quận quân đã là tước vị cao nhất trong số các nữ hài đúng độ tuổi ở Việt Triều, thư đồng của công chúa, phải là quận chúa, huyện chúa được chọn mới xứng."

"Đáng tiếc các thúc bá của con đã bị phụ thân c.h.é.m hết rồi, nên không có thân vương."

"Các cô cô của con sinh con gái chưa có đứa nào sống sót thành công, cho nên không có huyện chúa nhỏ tuổi."

"Trữ quân còn chưa được sắc phong, tự nhiên cũng không có quận chúa."

"Chỉ có thể chọn một vị quận quân để chắp vá."

【 Các thúc bá của con đã bị phụ thân c.h.é.m hết rồi...】

【 Người nghe xem đó có phải tiếng người không? 】

...

"Thư đồng của công chúa, trừ lúc ngủ, đều phải ở bên cạnh công chúa mọi lúc."

"Khác biệt với cung nữ là không cần làm việc, còn phải cùng công chúa học tập."

"Tự nhiên cũng sẽ có người hầu hạ ngươi, Lôi nương tử chỉ cần làm bạn tốt với công chúa là được."

"Công chúa học cái gì, ngươi học cái đó."

"Đương nhiên, nếu điện hạ có phân phó ngươi làm việc, nhất định phải ngươi hầu hạ, ngươi cũng chỉ có thể làm theo, không được trái nghịch."

Ma ma dặn dò xong quy củ, bảo Lôi gia thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đưa tiểu thư nhà họ tiến cung.

Lôi Niệm Nhi bị mẫu thân kéo tay, giọng nói của bà mang theo một tia thương cảm: "Trước đây mẫu thân dỗ con, nói rằng con có thể được chọn làm bạn đọc, không ngờ lại thành thật."

"Vào cung rồi, chỉ có ngày nghỉ tắm gội mới có thể về nhà."

"Mẫu thân thật không nỡ."

"Trước kia con ở nhà đã thua kém muội muội của con một bậc, khó khăn lắm mới có được địa vị như bây giờ, vậy mà lại phải vào cung phụng dưỡng người khác."

Lôi Niệm Nhi nghe bà nói xong, kiên định giải thích: "Mẫu thân, không giống nhau đâu ạ."

"Điện hạ và Lôi Nam Nhi không phải là cùng một loại người."

Quế phu nhân cố gắng nặn ra một nụ cười: " Đúng vậy, phụng dưỡng điện hạ là vinh quang, đối với việc làm mai mối cho con sau này có lợi rất lớn."

"Sau khi vào cung, con phải nhớ, nếu con học giỏi hơn điện hạ, cũng không được thể hiện ra."

"Nên giấu dốt thì phải giấu dốt."

"Có một số người, không thích cấp dưới ưu tú hơn mình."

"Nếu nảy sinh lòng ghen ghét, thì sẽ không hay."

Lôi Niệm Nhi cảm thấy mẫu thân suy nghĩ quá nhiều, nàng nói: "Mẫu thân, công chúa không phải người như vậy."

Quế phu nhân lắc đầu: "Họa hổ họa bì nan họa cốt, tri nhân tri diện bất tri tâm. Con mới gặp công chúa có vài lần."

"Một đứa trẻ dù đáng yêu đến mấy, sau khi lớn lên chưa chắc sẽ không thay đổi, mẫu thân chỉ mong con được bình an."

Bà một mực từ ái quan tâm, Lôi Niệm Nhi không chống đỡ được, gật đầu đồng ý.

Sau khi Lôi Niệm Nhi tiến cung, hoàng đế sâu sắc cảm thấy việc tìm thư đồng sớm là một quyết định sáng suốt.

Tiểu quỷ có người chơi cùng, sẽ không đến quấy rầy hắn nữa.

Cả ngày dắt theo Lôi Niệm Nhi chạy loạn khắp hoàng cung, cứ như đang tuần tra lãnh địa của mình.

Hôm nay Bối Tịnh Sơ chạy đến Diên Gia Điện của Đức phi, Tam hoàng tử đã được năm tháng, vừa mới mọc hai chiếc răng cửa hàm dưới.

Lúc khóc miệng tròn xoe, hai chiếc răng sữa nhú lên ở giữa, đáng yêu vô cùng.

Đức phi bị con trai khóc cho đau cả đầu, nhưng Bối Tịnh Sơ cảm thấy không sao cả.

Chơi cho nó khóc rồi trả lại cho Đức phi là được, ha ha.

Vào Diên Gia Điện, Đức phi liền chia sẻ với Bối Tịnh Sơ một tin tốt.

"Mấy ngày nay Dụ Nhi bắt đầu thử ăn dặm, ta sai người nghiền một ít hoa quả cho nó."

"Dụ Nhi vốn hay khóc quấy, dỗ thế nào cũng không chịu ngủ, nhưng nó lại đặc biệt thích nước ép lựu."

"Uống một chén nhỏ là im lặng lại, thỏa mãn đi ngủ ngay."

Có thể thấy Đức phi đã bị tiểu lão tam hành hạ mỗi ngày đến phát điên rồi.

Đọc Tâm: Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống Rồi

Chương 165: Người nghe xem đó có phải tiếng người không?