Sở Ngôn nghe những lời chửi rủa của thiếu niên, đột nhiên cảm thấy, làm mẹ kế độc ác, hình như cũng không phải là đặc biệt khó.
Đại sảnh Nhiệm vụ không phải là một công trình kiến trúc cụ thể, mà là một không gian độc lập.
Bên trong Đại sảnh Nhiệm vụ, tất cả các tòa nhà đều lơ lửng giữa không trung, trong đó chiếm diện tích lớn nhất là một quảng trường ngoài trời. Quảng trường có tạo hình độc đáo, phía trên có ba vòng tròn đan vào nhau, chồng lên nhau và không ngừng chuyển động. Bên dưới những vòng tròn là đài cao, cầu thang và một đài phun nước với đáy hồ chất đầy tiền vàng.
Xung quanh quảng trường còn có không ít cửa hàng, trong đó có một quán rượu. Khó có dịp tụ tập, nhóm người của Khỉ An đang cùng nhau uống rượu trò chuyện vui vẻ. Giữa chừng, Khỉ An nhận được một tin nhắn. Mọi người cũng không để ý, chỉ thấy Khỉ An vừa đọc tin nhắn vừa mở diễn đàn lên, sau khi tắt liên lạc rồi mà vẫn chăm chú tìm kiếm gì đó trên diễn đàn. Một người tò mò hỏi:
"Khỉ An? Tìm gì thế?"
Khỉ An cau mày, đáp: "Bài đăng về việc Hệ thống mất kết nối lần thứ ba bị xóa hết rồi."
"Thật không?" Người kia cũng mở diễn đàn ra lướt xem, quả thật không thấy bài đăng liên quan nào. "Có chuyện gì xảy ra à?"
Khỉ An lắc đầu: "Không biết nữa, vừa rồi Ngôn Hoàng hỏi tôi Hệ thống có phải lại mất kết nối không, tôi mới để ý."
Nghe vậy, sự chú ý của mọi người đều đổ dồn về phía anh ta.
"Ngôn Hoàng tìm cậu à?"
"Nghe nói điểm của Ngôn Hoàng sắp tích đủ rồi đúng không? Ghen tị thật đấy."
"Mỗi lần nhắc tới Ngôn Hoàng là tôi lại không nhịn được mà nhớ tới Hắc Ám đại thần. Hai người họ, một người thì vận may siêu tốt, một người thì vận may siêu tệ. Tiếc là không cùng thời, không thì tôi nhất định sẽ 'ship' cặp đôi này."
"Gần đây chẳng thấy Ngôn Hoàng đâu cả, đang làm nhiệm vụ à? Nhiệm vụ gì mà lâu thế?"
Khỉ An đáp: "Hình như là chuỗi nhiệm vụ liên hoàn, bận lắm... A!"
Khỉ An đột nhiên nhớ ra điều gì đó: " Tôi quên nói với cô ấy, lần này Hệ thống chỉ mất kết nối nửa tiếng thôi... Chắc là không làm lỡ việc gì của cô ấy chứ?"
"Hệ thống mất kết nối không phải là để nâng cấp sao? Liên quan gì đến Ngôn Hoàng? Chẳng lẽ Hệ thống lừa người, việc mất kết nối vốn không phải để nâng cấp?"
" Tôi nghĩ chắc Hệ thống không lừa đâu. Trước đây khi tôi làm nhiệm vụ, có một giai đoạn chuyển tiếp không có tình tiết, theo thói quen cũ thì Hệ thống sẽ tự động đề nghị vào chế độ tiết kiệm năng lượng và ngủ đông ngắn hạn. Nhưng lần này lại không có, cảm giác như là... đột nhiên có nguồn năng lượng dồi dào nên trở nên hào phóng hơn hẳn."
"Thật hả? Tốt quá! Tuy Hệ thống đại nhân vừa độc miệng vừa keo kiệt, nhưng mỗi lần nó ngủ đông ngắn hạn là lòng tôi lại thấy không yên."
"Cậu bị nghiện ngược đãi à?"
"Biến đi!"
Chủ đề của mọi người càng lúc càng đi xa, suy nghĩ của Khỉ An cũng bị cuốn theo cuộc thảo luận của bạn bè mà quên mất việc phải báo cho Sở Ngôn rằng Hệ thống chỉ mất kết nối trong nửa giờ.
Trong không gian của Chủ Thần, Hệ thống bị Sở Ngôn đuổi ra khỏi không gian nhỏ, thở phào một hơi rồi ngẩng đầu nhìn về phía bóng người nửa trong suốt ở phía trước.
Bóng người đó mặc một bộ áo dài tay rộng màu xanh ngọc. Bất kể là trang phục, kiểu tóc hay khuôn mặt, đều toát lên vẻ đẹp của một mỹ nam tử cổ điển.
Thế nhưng, vẻ mặt của vị mỹ nam tử này lại vô cùng u ám, biến một người đẹp như tranh vẽ thành một vị sát thần khiến người ta rùng mình.
Vậy mà Hệ thống lại không sợ hắn, không những không sợ mà thậm chí còn có chút mất kiên nhẫn.
"Ngươi định kháng cự đến bao giờ?" Hệ thống hỏi.
Bóng người kia cười lạnh: "Ngươi cố tình hại c.h.ế.t ta, giờ còn muốn ta dung hợp với ngươi? Nằm mơ đi."
Bóng người đó chính là Lâm Cô. Sau khi chết, hắn đã đồng bộ được ký ức của Hệ thống, lúc này mới biết rằng vốn dĩ mình đã có thể giống như Dương Nguy và Văn Dịch, cùng Sở Ngôn sống đến hết đời. Nhưng chỉ vì Hệ thống từng nói với Văn Dịch một câu: "Ngươi không phải người đầu tiên, cũng không phải người cuối cùng bầu bạn với cô ấy trọn đời trong một thế giới nào đó", đã khiến Văn Dịch canh cánh trong lòng.