Hình Tượng Không Thể Sụp Đổ

Chương 216

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Sở Ngôn từ từ mở to hai mắt, sau đó "phụt" một tiếng bật cười. Cô đ.ấ.m nhẹ vào n.g.ự.c Lâm Cô, dỗi hờn nói: “Lại dỗ ta.”

Lâm Cô bắt lấy tay cô: “Nàng nếu không tin, ngày mai ta sẽ gọi Sở Hi đến đối chất với nàng.”

Sở Ngôn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Lâm Cô, nụ cười trên mặt dần dần nhạt đi. Cô rút tay mình lại, lùi ra một chút, nghi ngờ hỏi: “Chàng nói là thật sao?”

Lâm Cô: “Là thật.”

Sở Ngôn nhìn trái nhìn phải, cuối cùng vớ lấy đống quần áo chất ở chân giường, ném về phía Lâm Cô: “Vậy mà chàng còn không giúp ta, còn bắt ta phải xin lỗi người khác!”

Lâm Cô biết ngay, Sở Ngôn bây giờ mang tính cách của Khang phu nhân, tuyệt đối có thể bụng dạ hẹp hòi đến mức ghi nhớ kỹ những lần mình chịu thiệt. Nhưng dù vậy, hắn cũng không thể cứ lừa dối mãi được. Chuyện gì đến sẽ đến, nhưng cái nồi không phải của hắn, hắn tuyệt đối không nhận. Không chỉ không nhận, hắn còn muốn kẻ đầu sỏ phải tự mình nếm trải hậu quả.

Lâm Cô đẩy những bộ quần áo đang bay về phía mình ra, một tay ôm Sở Ngôn vào lòng, giữ chặt: “Nàng nghe ta giải thích.”

“Ta không nghe mấy lời ma quỷ của chàng đâu!” Sở Ngôn giãy giụa không ra, liền dùng tay đánh hắn, kết quả hai tay đều bị Lâm Cô dùng một tay đè lại, không thể động đậy.

“Chàng buông ta ra! Không buông ra ta gọi người đó!” Sở Ngôn tức giận đến mức hai chân giãy đạp.

Lâm Cô dứt khoát xoay người đè Sở Ngôn xuống dưới thân, vừa đè chân, vừa hôn môi, lúc này mới khống chế được Sở Ngôn đang không ngừng giãy giụa.

Sở Ngôn hoàn toàn không động đậy được nữa, nằm trong lòng Lâm Cô oan ức khóc nức nở. Lâm Cô cẩn thận dỗ dành, sau đó mới nói: “Ngày hôm đó ở trong xe ngựa bảo nàng xin lỗi người ta không phải là ta.”

Sở Ngôn giọng khàn khàn: “Không phải chàng thì là ai?”

Lâm Cô đưa tay cầm chén trà bên mép giường lên, nhấp một ngụm, xác định vẫn còn ấm, mới đưa đến bên môi Sở Ngôn.

Sở Ngôn há miệng uống, Lâm Cô mới nói: “Nàng có từng nghe qua một thể hai hồn chưa?”

Lúc này đến lượt Doanh Thích trong thức hải rừng trúc ngây người. Anh chỉ nghĩ Lâm Cô sẽ tìm một người không liên quan đến để đổ tội, lừa dối Khang phu nhân, không ngờ Lâm Cô lại muốn nói rõ mọi chuyện, tại sao lại như vậy?

Rất nhanh sau đó Doanh Thích liền biết tại sao Lâm Cô lại làm như vậy. Bởi vì Lâm Cô sau khi giải thích rõ cho Sở Ngôn thế nào là một thể hai hồn, và nói rõ tình hình hiện tại của hắn chính là một thể hai hồn, lại nói với Sở Ngôn: “Ngày hôm đó ra lệnh muốn nàng xin lỗi, chính là linh hồn còn lại trong cơ thể này của ta.”

Sở Ngôn cau mày: “Cái gã lăng nhăng kia cũng là hắn?”

Lâm Cô tuy không hiểu tại sao trên đầu mình lại có thêm cái danh lăng nhăng, nhưng tội danh không phải của mình, không đổ thì phí: “Lòng ta chỉ có nàng, hắn thì ta không biết. Thường thì lúc hắn ra ngoài ta đều đã ngủ, cũng không biết hắn dùng thân thể của ta làm gì.”

Sở Ngôn gật đầu: “Thì ra là thế.”

Doanh Thích trong thức hải rừng trúc: “…”

Lâm Cô tiếp tục: “Hơn nữa hắn đã từng nói, thích ai cũng sẽ không thích nàng, cho nên sau này nếu nàng phát hiện ta không phải là ta, nhất định phải cách xa hắn ra, để tránh…”

Sở Ngôn đang nghe, Lâm Cô đột nhiên im bặt, biểu cảm trên mặt cũng trở nên có chút kỳ quái, nhắm chặt hai mắt không nói, mày cũng nhíu chặt.

“Chàng sao vậy?” Sở Ngôn hỏi.

Không ai trả lời cô. Một lát sau, người đàn ông mở mắt ra, níu lấy tay Sở Ngôn, nói: “Nàng đừng nghe hắn nói bừa, ta, ta tuy đã nói câu đó, nhưng lòng ta cũng chỉ có mình nàng thôi.”

Sở Ngôn hoảng sợ, muốn rút tay mình lại, nhưng không sao rút ra được: “Ngươi, ngươi là người kia, sao ngươi lại ra ngoài được, hắn đâu?”

Doanh Thích: “Đây vốn là thân thể của ta, ta nếu thật sự muốn tranh giành với hắn, hắn tự nhiên không phải là đối thủ của ta.”

Sở Ngôn nghe xong, thế mà lại ướt cả hốc mắt: “Sao lại như vậy …”

Doanh Thích nhìn thấy dáng vẻ vừa sợ hãi mình vừa lo lắng cho Lâm Cô của Sở Ngôn, n.g.ự.c đau nhói, một hơi khí không lên được cũng không xuống được, khó chịu đến mức hô hấp cũng làm cổ họng đau rát.

Anh hơi hé miệng, thử vài lần mới gian nan nói: “Ta nói đều là thật, ta cũng thích nàng, ta … ta không được sao?”

Hình Tượng Không Thể Sụp Đổ

Chương 216