Hình Tượng Không Thể Sụp Đổ

Chương 289

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Sở Ngôn, người muốn làm cho Giang Lâm Tây ghét mình, cũng không biết mình đã làm khéo thành vụng. Cô ngồi xuống, bưng ly trà mà hạ nhân dâng lên, chậm rãi dùng nắp trà gạt đi những lá trà nổi, cũng không chủ động bắt chuyện với Giang Lâm Tây, để cho Giang Lâm Tây có thời gian che giấu cảm xúc.

Dù sao thì cô còn muốn cùng Giang Lâm Tây duy trì tình nghĩa bề ngoài, thỉnh thoảng chọc vào điểm ghét của anh ta một chút, để hảo cảm của anh ta đối với mình từ từ giảm xuống là được, không thể thật sự xé rách mặt mũi với anh ta.

Còn về bản thân Giang Lâm Tây, anh ta hiện đang nhìn Sở Ngôn một cách ngây ngốc.

Anh ta cảm thấy Sở Ngôn có chút thay đổi. Tuy vẫn trông có vẻ tính tình không tốt như trước, nhưng giọng điệu, thần thái lại hoàn toàn khác xưa.

Ví như câu nói mỉa mai vừa rồi, nếu là trước đây, cô chắc chắn sẽ dùng giọng điệu bá đạo, ngang ngược để nói, sợ người ta không nghe ra được cô đang nói móc.

Nhưng hôm nay, giọng điệu của cô không nhanh không chậm, nhạt như gió thổi vào lòng người tê dại. Nếu không phải cách xưng hô dùng chính là "Giang tiểu công tử" mà anh ta ghét nhất, anh ta suýt chút nữa đã cho rằng Sở Ngôn thật sự đang cảm khái.

Lại ví như dáng vẻ hiện tại của cô, một thân áo xanh mộc mạc như trúc, cúi mi mắt nhìn ly trà trong tay, mất đi vẻ ngang tàng ngày xưa, thêm vài phần ổn trọng. Cứ thế một động tác uống trà vô cùng đơn giản, cũng toát ra một vẻ thơ mộng như tranh vẽ.

Giang Lâm Tây không biết trên người cô đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy dáng vẻ này của cô có chút giống Mục Dịch, liền nghĩ chẳng lẽ là gần đèn thì sáng, làm cho con khỉ nghịch ngợm Sở Ngôn này nhiễm phải khí chất của Phật mới có thể biến thành bộ dạng này.

Quan trọng nhất là, anh ta không ghét dáng vẻ hiện tại của Sở Ngôn.

Sau khi ngây người nhìn một lát, Giang Lâm Tây hoàn hồn lại, kêu oan nói: “A Yến oan cho ta quá.”

Sau đó, Giang Lâm Tây liền đem chuyện mình bị dùng gia pháp rồi bị cấm túc ra kể khổ với Sở Ngôn.

Sở Ngôn lặng lẽ nghe xong, mới nói: “Vậy sao.”

Giang Lâm Tây hỏi: “Còn A Yến thì sao, tại sao lại bỏ lỡ thi Hội?”

Sở Ngôn cũng không nói quá chi tiết, mà lại dùng một câu tóm tắt: “Bị bệnh, bây giờ đã khỏi hẳn rồi, không cần lo lắng.”

Những gì cần nói đã nói xong, Giang Lâm Tây mới nói rõ ý định đến, nói là muốn đưa cô ra ngoài chơi, nhân tiện dẫn cô đi kết bạn với những người trong giới của anh ta.

Sở Ngôn đồng ý đi cùng anh ta, chỉ là lúc đứng dậy, cô phát hiện ngoài sảnh có một nha hoàn quen mắt đang trốn sau cây cột lén lút nhìn, nên đã nói muốn đi thay một bộ quần áo, bảo Giang Lâm Tây đợi cô một lát.

Sở Ngôn rời khỏi phòng khách, ở bên ngoài gặp được Khỉ An, người hiện đang đóng vai em họ của cô. Nha hoàn nhỏ bên cạnh Khỉ An chính là người đã trốn sau cây cột lúc trước, vì thường đến tìm Tam Hỉ để thảo luận về các mẫu thêu, nên Sở Ngôn nhớ mặt cô bé.

Khỉ An cho nha hoàn nhỏ lui đi, sau đó hai người cùng đi về phía sân của Sở Ngôn. Nhân lúc đi cùng, Sở Ngôn hỏi cô: “Có cần tớ sắp xếp gì cho cậu không?”

Khỉ An cũng không khách khí, dù sao thân là người xuyên không, mục tiêu của họ là nhất trí – hoàn thành cốt truyện nhiệm vụ.

Chỉ là nhân vật thay thế khác nhau, phần cần hoàn thành cũng khác nhau thôi. Họ đều cầm cùng một kịch bản cốt truyện gốc, cho nên sẽ không xảy ra xung đột lợi ích.

“Cuộc gặp gỡ đầu tiên của tớ và Giang Lâm Tây là một điểm cốt truyện, thời gian là ngày mai, địa điểm là chùa Vô Tư trên núi Lạc Nhạn. Nhưng hôm nay anh ta lại đi uống rượu với cậu, nếu uống quá nhiều, sợ là sẽ không đi được.”

Sở Ngôn: “Biết rồi, sẽ chú ý giúp cậu không để anh ta uống say. Nếu anh ta không đi, tớ sẽ chủ động rủ anh ta đi chùa.”

Khỉ An ôm được đùi vô cùng vui vẻ: “Cảm ơn Ngôn Hoàng!!”

Tại Quân Duyệt lâu, cái tên nghe có vẻ không đứng đắn, nhưng lại là một tửu lầu đứng đắn thực sự.

Giang Lâm Tây dẫn Sở Ngôn lên phòng riêng lớn nhất ở lầu hai. Vừa mới vào, đã nghe thấy người bên trong nói với Giang Lâm Tây: “Đến muộn, đến muộn, phạt ba ly!”

Giang Lâm Tây: “Này! Lần trước ngươi đến muộn chỉ bị phạt một chén rượu, sao đến ta lại là ba ly?”

Hình Tượng Không Thể Sụp Đổ

Chương 289