Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Chương 9: Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Giáo viên thể dục thấy vậy cũng lười phản ứng, nam nữ không trộn lẫn vào nhau là được.

Lâm Kiều thấy họ lại đây, dịch sang bên cạnh nhường vị trí cho họ.

Trần Thi Nam nhai kẹo cao su, mắt nhìn váy trắng trên người Lâm Kiều, lại từ chân cô nhìn lên mặt, đánh giá qua lại, "Này, cậu học lớp hai sao?"

Lâm Kiều nghe được lớp hai mới phát hiện cậu ta đang nói chuyện với mình, "Ừ, làm sao vậy?"

Trần Thi Nam chân đạp lên cầu thang, "Trong lớp cậu có cô gái nào quan hệ tốt với lớp trưởng?"

" Tôi không rõ lắm, hôm nay là ngày thứ hai tôi tới trường học." Lâm Kiều nói, trả lời còn rất nghiêm túc.

"À." Trần Thi Nam nhai kẹo cao su thổi ra cái bong bóng, nửa cảnh cáo nửa uy h**p nhìn về cô, dường như đề phòng cướp người, "Vậy về sau cậu giúp tôi quan sát, tôi hiện tại đang theo đuổi lớp trưởng lớp cậu, về sau chính là bạn gái của cậu ấy, nếu như ai đến gần cậu ấy, cậu phải nói cho bọn họ biết, hoặc là đến đây nói cho tôi."

Lâm Kiều nhìn bong bóng kẹo cao su, rất muốn khuyên một câu đừng thổi lớn như vậy, nếu như vỡ ra thì sẽ dính trên mặt, cô trước kia cũng từng như vậy, rửa sạch mất khá lâu.

Nhưng sau khi nghĩ kỹ lại thì quên đi, không chừng người này kỹ thuật tốt, chưa chắc sẽ hỏng.

"Thi Nam, đi thôi, bãi bên trung học số năm đã sắp xếp rốt, mau đi."

Trần Thi Nam nhìn Hoắc Ngập trên sân bóng rổ, đem đồ uống trong tay ném vào n.g.ự.c Lâm Kiều, "Chút nữa giúp tôi chạy việc, đưa cho Hoắc Ngập."

Lâm Kiều nhìn mắt cô ta, "Tại sao cậu không tự mình đưa?"

" Tôi mẹ nó còn có việc, nếu không thì nhờ cậu làm gì, lúc đưa cho cậu ấy, nhớ nói rõ là tôi chuẩn bị, hiểu hay không, đồ ngốc."

Trần Thi Nam không có kiên nhẫn để nói chuyện vô nghĩa với cô, ném đồ uống xong liền nhấc chân rời đi, cũng không lo lắng nữ sinh ngoan ngoãn này sẽ không làm theo.

Nam sinh bên lớp ba bị Hoắc Ngập vào rổ cũng không giận, mắt nhìn sang Lâm Kiều bên kia, "Đây là bạn học mới vừa chuyển đến lớp các cậu sao, giống như vừa bị Trần Thi Nam lớp chúng tôi bắt nạt?"

Hoắc Ngập nhìn về phía bên kia, Lâm Kiều đang ngồi trên bậc thang, mặt ngoan ngoãn, nữ sinh bên cạnh đem đồ uống trong tay ném vào trong n.g.ự.c cô liền bỏ đi.

Cô gái này ngây người một lát, đem đồ uống đặt ở bên chân, rũ đầu ôm đầu gối sững sờ, ngồi ở chỗ kia nhìn nho nhỏ, rất ngoan, giống như bị bắt nạt.

Lý Thiệp nhìn thấy đó là bạn học bé nhỏ Tiểu Điềm Điềm vừa mới chuyển đến liền nhướng mày, nhìn về đám nam sinh lớp ba, " Đúng vậy, lớp chúng tôi, chú ý như vậy làm gì?"

"Bản sao của mối tình đầu, rất thanh thuần."

Lý Thiếp tiếp nhận quả bóng rổ rơi xuống, ném về hướng nam sinh lớp ba kia, cười mắng, "Bên mấy người không phải có Trần Thi Nam kia hay sao, đừng có nhìn chằm chằm lớp chúng tôi, người ta là một học sinh tốt, đừng có dạy hư."

" Tôi rất thích kiểu thanh thuần như vậy, vừa nhìn mặt sẽ đỏ, quá ngoan luôn, cậu không cho tôi theo đuổi, tôi lại càng muốn."

"Mẹ nó, không biết xấu hổ!" Lý Thiệp nhìn về phía Hoắc Ngập, "Nếu không cậu tiếp nhận Trần Thi Nam đi, miễn cho lớp chúng ta mệt mỏi."

"Được đó, dù sao Trần Thi Nam sớm muộn gì cũng sẽ bị Hoắc Ngập lớp các cậu thu vào tay, không bằng cứ trực tiếp trao đổi, lớp chúng tôi lại thiếu nữ sinh ngoan ngoãn như vậy."

Hoắc Ngập cười nhẹ không nói chuyện, nhìn không ra anh đang suy nghĩ cái gì.

Tiết thể dục nhanh chóng hết, chuông tan học vang lên, nam sinh trên sân bóng rổ lục đục rời đi, kéo góc áo lên lau mồ hôi đầm đìa.

Lý Thiệp thở hổn hển như chó, "A Ngập, đi mua nước không?"

Hoắc Ngập ném bóng rổ vào sọt, nhìn cô gái cách đó không xa.

Lâm Kiều cũng chuẩn bị về phòng học, cô dứng dậy liền thấy đồ uống bên chân, cũng không tính toán để ý tới, cầm lấy nó đi được vài bước liền tùy tay ném vào thùng rác.

Bình trà bưởi mật ong cứ thế bay vào thùng rác.

Lâm Kiều không có biểu cảm gì, cứ như vừa vứt đi một thứ rác rưởi, xoay người đi lên tầng.

Lý Thiệp thấy anh nhìn bậc thang bên kia, cho rằng anh tìm Trần Thi Nam, cậu ta cũng nhìn quanh khắp nơi, không thấy người đâu, "Ai, Trần Thi Nam kia làm cái gì chứ, theo đuổi mà cũng không đủ thành ý, đến cả nước uống cũng không chuẩn bị."

Hoắc Ngập nghe vậy cười, cũng không để ý tới, tùy tiện cầm lấy đồng phục đi đến bên cạnh quầy bán hàng, "Đi thôi."

Sau khi kết thúc ngày thứ hai, Lâm Kiều đi theo giáo viên sắp xếp ký túc xá, ký túc xá bốn người chỉ có Cố Ngữ Chân cùng lớp với cô, nhưng cũng không hay nói chuyện, hai người cũng không quen thân lắm.

Lâm Kiều sau khi sắp xếp xong hành lý mà Quan Chí mang tới cho cô, cũng gần như đã quen với các nữ sinh trong ký túc xá.

Học xong ngày thứ hai đó, trừ bỏ việc học theo không kịp, các thứ khác đều khá tốt.

Mùa hè gió nhẹ nhàng thổi, ánh nắng buổi trưa có chút nóng làm người ta mơ màng ngủ, Lâm Kiều đang ghé vào bàn đọc sách.

Thời gian nghỉ trưa sắp tới, buổi trưa không có giáo viên quản, trong phòng học cũng không có mấy người.

Hôm nay là thứ sáu, hết buổi chiều là có thể về nhà, ai cũng không muốn ngốc nghếch ngồi trong phòng học làm bài tập.

Lý Thiệp ôm bóng rổ, nhìn Hoắc Ngập ở phía sau, "A Ngập, có đi đánh bóng rổ không?"

Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!

Chương 9: Hoắc Thiếu Gia, Đừng Cười Nữa!