Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính!

Chương 434

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Lý Văn Thư chỉ liếc qua đã biết ngay món đồ chơi đó không hề rẻ chút nào.

Cô lắc đầu rồi rời đi. Rõ ràng, Giản Vi Quốc và gia đình vẫn chưa nhận ra bản chất thật của ba đứa trẻ này, cứ tiếp tục nuôi ong tay áo mà thôi.

Nhưng tất cả chuyện này chẳng liên quan gì đến cô.

Lý Văn Thư về nhà, gạt bỏ mọi chuyện sang một bên, nhanh chóng tập trung vào việc làm bánh trứng muối.

Cô đập vài quả trứng, theo công thức quen thuộc trong ký ức, thêm dầu ăn và bột mì theo định lượng, rồi khuấy đều hỗn hợp, bắt đầu chế biến.

Động tác của cô vô cùng thuần thục, đẹp mắt. Chỉ chốc lát, nhà bếp đã tràn ngập một mùi thơm phức lôi cuốn.

"Em gái làm món gì mà thơm nức mũi thế?"

Lý Minh Hạ vừa từ cửa hàng về, bụng đã réo ầm ĩ vì đói meo. Ngửi thấy mùi thơm, anh ấy không thể kìm lòng nổi. Anh lén lút lẻn vào bếp, thấy trên đĩa có vài chiếc bánh trứng muối vàng óng, không kìm được mà đưa tay chộp lấy.

"Ái da!"

Tay vừa đưa ra đã bị đôi đũa của Lý Văn Thư "bốp" một cái. Cô quay lại, lườm Lý Minh Hạ một cái sắc lẹm: "Anh phải rửa tay trước đã rồi mới ăn chứ, không thấy tay anh toàn bụi bẩn đấy à?"

Lý Minh Hạ bị bắt quả tang ăn vụng, ngượng ngùng rụt tay lại, vội vàng chạy đi tìm vòi nước rửa tay.

Sau khi rửa tay, Lý Văn Thư bưng ra hai đĩa bánh trứng muối thơm phức đặt lên bàn: "Đây là món điểm tâm em mới làm, anh đừng ăn nhiều quá nhé, để lại cho bố mẹ một ít. Phần còn lại em mang sang cho bố mẹ của Giản Vân Đình."

Lý Minh Hạ nghe vậy liền giả bộ đau lòng, miệng vẫn còn trêu chọc: "Thật là em gái lớn không còn nghe lời anh trai nữa rồi..."

Vừa nói, anh ấy vừa tiện tay lấy một chiếc bánh trứng muối, cắn một miếng và lập tức sững người.

Chiếc bánh trứng muối giòn rụm, lại thoang thoảng hương sữa đậm đà, vị mặn ngọt hòa quyện một cách hoàn hảo khiến Lý Minh Hạ không thể cầm lòng.

"Ngon quá! Văn Thư, em học làm món bánh này ở đâu vậy?"

Thấy anh trai tấm tắc khen ngon, Lý Văn Thư mới thở phào nhẹ nhõm về tay nghề của mình. Tất nhiên cô không thể nói với Lý Minh Hạ đây là công thức của tương lai, chỉ đáp: "Trước đây, khi ở quê em học được từ một bà cụ lớn tuổi. Anh cứ ăn đi, em phải ra ngoài một chút."

Lý Minh Hạ cúi đầu ăn bánh, nghe vậy chỉ gật gù.

Lý Văn Thư xách giỏ, bước về phía nhà Giản Vân Đình. Nhưng đi được nửa đường, cô lại gặp ba chị em Trịnh Thanh Thanh.

Ban đầu cô định giả vờ không thấy và đi vòng qua để tránh mặt ba người bọn họ.

Ai ngờ Trịnh Văn Cường lại chặn ngay trước mặt cô, ánh mắt dán chặt vào chiếc giỏ của Lý Văn Thư, chất giọng ngông nghênh hỏi: "Trong giỏ của chị là gì mà thơm thế?"

Trịnh Văn Bân và Trịnh Thanh Thanh cũng lập tức xúm lại vây quanh cô, trên mặt đều lộ rõ vẻ thèm thuồng.

Từ xa, bọn họ đã ngửi thấy mùi thơm hấp dẫn này, hóa ra là từ đồ của cô ta!

"Chuyện của tôi không liên quan gì đến mấy người."

Lý Văn Thư chẳng muốn chia sẻ với họ một chút nào, cô xách giỏ định đi tiếp.

"Không được, chị phải chia cho chúng tôi!"

Trịnh Văn Cường vội vàng chồm tới, giơ tay định giật lấy chiếc giỏ từ tay Lý Văn Thư.

Lý Văn Thư đã sớm đoán được hành động của cậu ta, trong mắt chợt lóe lên một tia lạnh lùng. Ba người này đúng là vô liêm sỉ, cứ y như lũ cướp!

Cô nhanh chóng né người sang một bên. Trịnh Văn Cường, vốn quen thói bắt nạt những đứa trẻ yếu thế hơn, không ngờ Lý Văn Thư lại phản ứng nhanh nhạy đến vậy.

Cậu ta không những không giật được giỏ mà còn loạng choạng mấy bước, bị vấp vào một hòn đá và suýt nữa thì ngã dập mặt.

Lý Văn Thư phớt lờ cậu ta, quay đầu tiếp tục đi về phía trước.

Trịnh Thanh Thanh và Trịnh Văn Bân vội vã đỡ Trịnh Văn Cường dậy. Hai đứa không dám dễ dàng gây sự với Lý Văn Thư nữa, chỉ hậm hực nhìn theo bóng lưng cô khuất dần.

Sắc mặt Trịnh Văn Cường tối sầm, đầu gối đã bị xước một mảng lớn, đau đến mức cậu ta nhăn nhó méo mó.

Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính!

Chương 434