Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính!

Chương 583

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

"Tụi nhỏ mới chút tuổi đầu mà đã ra tay tàn nhẫn thế này, sau này lớn lên chẳng thành đầu trộm đuôi cướp sao..."

" Tôi thấy có khả năng lắm. Nhưng cũng phải trách nhà Giản Vi Quốc nữa, suốt ngày cứ bận rộn việc gì đâu không, bỏ mặc lũ trẻ chẳng chịu dạy dỗ cho tử tế..."

"Trước đây tôi cứ nghĩ mấy đứa nhỏ này cũng hiền lành, ngoan ngoãn cơ đấy."

Giản Vi Quốc chỉ mong chuyện này mau chóng được giải quyết. Ông ta liền quay sang giục Cao Thúy Lan vào nhà lấy bốn ngàn đồng ra đưa cho nhà họ Thường.

Nhìn thấy cái vẻ mặt tiếc hùi hụi của Cao Thúy Lan lúc móc tiền ra, trong lòng mẹ Thường cảm thấy hả hê, sảng khoái hẳn.

Bà lạnh nhạt liếc xéo nhà Giản Vi Quốc một cái, rồi quay người dẫn con trai và chồng mình rời đi.

"Sau này không được đến phòng chơi điện tử nữa, nghe chưa!"

Vừa ra khỏi cửa, mẹ Thường đã kéo tai con trai mà mắng.

Thường Quân đau quá, nhăn nhó, vẻ mặt đầy uất ức. Nếu biết vậy, vừa rồi cậu đã chẳng hé răng nói ra địa điểm gây sự làm gì.

Nhưng sau này cậu sẽ lén đi, chỉ cần không để bố mẹ phát hiện là được!

Dường như mẹ Thường đã nhìn thấu tâm can cậu bé, bà lại lạnh giọng ra lệnh: "Từ nay về sau sẽ không có tiền tiêu vặt nữa. Muốn mua gì thì cứ thưa với bố mẹ."

Bà thực sự lo con trai mình lại đến phòng chơi điện tử và gặp phải những kẻ như Trịnh Văn Cường và Trịnh Văn Bân. Trong đó lẫn lộn đủ mọi hạng người, một đứa trẻ mới mười mấy tuổi đầu như cậu làm sao đấu lại bọn chúng, có khi bị lừa mà còn ngu ngơ đếm tiền cho người ta ấy chứ!

Thường Quân dù buồn bã nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu. Lần này bị đánh, cậu cũng đã rút ra được bài học, biết rằng có những kẻ không thể dùng lời lẽ mà phân trần đúng sai.

Nhưng trong nhà Giản Vi Quốc lại là một cảnh rối ren.

Để tránh tai mắt của người ngoài, Giản Vi Quốc đưa tất cả mọi người vào trong nhà.

Nghĩ đến bốn ngàn đồng vừa đưa đi, ông ta cảm thấy đau đến tận buồng phổi.

Đáng nói hơn, số tiền này lại đổ sông đổ biển vì hai đứa con nuôi không đâu.

"Văn Cường, hôm nay chú mày đã phải vung ra một khoản tiền lớn để lo liệu cho các cháu đấy, như thế chẳng phải là hết lòng vì các cháu sao?"

Ông ta hạ giọng, cố nặn ra một nụ cười hiền hậu.

Sau vụ việc ngày hôm qua, Giản Tâm Nhu vẫn còn sợ hãi, không dám ra khỏi nhà, cứ ru rú trong phòng. Nghe phong thanh rằng Trịnh Văn Cường và Trịnh Văn Bân gây sự nên phải bồi thường, cô ta liền hỏi ngay một cách sỗ sàng: "Bố, bồi thường bao nhiêu?"

"Bố con đã bỏ ra tận bốn ngàn đồng đấy, nếu không thì hai đứa nhỏ này đã phải bóc lịch rồi. Nói thật, bố con quá mềm yếu, đáng lẽ nên để bọn chúng chịu phạt một lần cho nhớ đời." Cao Thúy Lan lạnh lùng hừ một tiếng.

Giản Tâm Nhu cũng tỏ vẻ không đồng tình. Số tiền lớn thế này mà đưa cho cô ta, cô ta đã có thể sắm sửa được biết bao nhiêu thứ hay ho! Nhưng dù sao đây cũng chỉ là suy nghĩ trong lòng, cô ta không nói ra.

Trước câu hỏi có vẻ ngoài hiền từ của Giản Vi Quốc, Trịnh Văn Cường và Trịnh Văn Bân dù trong lòng ngổn ngang khó chịu, vẫn phải giả vờ ngoan ngoãn gật đầu.

"Vậy bây giờ hai đứa có thể nói cho chú chỗ giấu vàng được không? Chú làm như vậy cũng là vì muốn tốt cho hai đứa cháu thôi mà, nhà ta vừa mới chi một khoản lớn, cái gì cũng cần đến tiền."

Giản Vi Quốc làm ra vẻ đường hoàng, chính trực, lấy cớ là vì tương lai của bọn trẻ.

Hai vợ chồng một người đóng vai hiền lành, một người đóng vai nghiêm khắc, mục đích cuối cùng vẫn là vì tiền.

Nghe thấy câu này, Trịnh Thanh Thanh thầm liếc xéo một cái.

Bọn họ làm gì có số tiền đó mà đưa cho ông ta, dù có cũng tuyệt đối không đưa, huống hồ là chẳng có thật.

"Không được."

Trịnh Văn Bân bí mật siết chặt tay, dứt khoát đáp lời.

Nụ cười trên mặt Giản Vi Quốc khựng lại đôi chút: "Tại sao lại không được?"

Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính!

Chương 583