Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính!

Chương 597

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Người anh trai trầm tính của cô vậy mà lại âm thầm yêu một người, rồi còn bị người ta chủ động chia tay sao?

Đó chỉ là một lá thư chia tay ngắn ngủi, thẳng thắn, không có gì đáng nói. Điểm đáng chú ý duy nhất, chính là người nhận lá thư đó lại là Lý Minh Hồng.

Thảo nào Lý Minh Hồng lại trở nên thần hồn nát thần tính, hóa ra là vì chuyện này sao?

Lý Văn Thư siết chặt lá thư trong tay, ngẫm nghĩ một hồi rồi liền đứng dậy đi tìm Lý Minh Hồng.

Ngoài trời gió rét căm căm, cô không rõ Lý Minh Hồng vừa ra ngoài để làm gì, cũng không chắc anh ấy có còn ở bên ngoài hay không, nhưng cô vẫn kiên quyết ra ngoài tìm anh.

Một làn gió lạnh buốt táp tới, khiến Lý Văn Thư bất giác rụt cổ lại vì rét buốt.

Cô vừa đi được vài bước đã nhìn thấy Lý Minh Hồng đang tựa người vào bức tường, bất giác cô khựng lại, ngẩn người ra.

Trong ký ức của cô, anh trai luôn là người trầm mặc ít nói, song lại toát lên khí chất của một người quân tử ấm áp.

Thế mà giờ đây, Lý Minh Hồng lại mang dáng vẻ uể oải rã rời, tay còn đang kẹp một điếu thuốc.

Lý Văn Thư chưa từng thấy anh trai mình hút thuốc bao giờ, bước chân cô cũng vì thế mà khựng lại.

Phát hiện có người đến gần, Lý Minh Hồng liền ngẩng đầu lên, vừa thấy Lý Văn Thư, trong mắt anh ấy thoáng hiện lên vẻ bối rối tột cùng, vội vàng dụi tắt điếu thuốc rồi giấu tay ra sau lưng.

"Văn Thư, sao em lại ra ngoài này?"

Giọng anh ấy có chút khàn đặc, nhưng chẳng hề giải thích gì về hành động vừa rồi của mình.

Lý Văn Thư nhìn anh thật sâu, đoạn cất lời: "Anh, đồ của anh đánh rơi này."

Dứt lời, cô đưa phong bì trong tay cho anh ấy.

Nhìn thấy lá thư quen thuộc đó, Lý Minh Hồng đơ người ra, ánh mắt thoáng hiện vẻ khổ sở, và bị Lý Văn Thư nhanh chóng bắt gặp.

Không đáp lời, Lý Minh Hồng lặng lẽ cầm lấy bức thư.

Sau một hồi ngập ngừng, anh mới lên tiếng: "Em có thể không nói chuyện này với bố mẹ được không?"

"Được thôi."

Lý Văn Thư gật đầu đồng ý ngay, rồi đột nhiên chuyển giọng: " Nhưng anh phải kể cho em nghe về tâm tư của anh."

Lý Minh Hồng chỉ cười nhạt, không còn giấu giếm em gái nữa.

Anh biết em gái mình luôn rất nhạy bén và có chủ kiến, có khi cô thật sự có thể giúp anh tháo gỡ khúc mắc này.

"Nửa tháng trước, anh đã tỏ tình với Hạ Văn..."

Qua lời kể của Lý Minh Hồng, Lý Văn Thư cũng nắm được toàn bộ câu chuyện.

Hạ Văn và Lý Minh Hồng là đồng nghiệp, hai người đã yêu nhau được một thời gian và trước đây vẫn rất đỗi hạnh phúc. Nhưng gần đây, không hiểu vì cớ gì Hạ Văn lại luôn lạnh nhạt với Lý Minh Hồng.

Bất kể anh ấy cố gắng dỗ dành thế nào cũng vô dụng, Hạ Văn luôn trong trạng thái lảng tránh. Sự việc phát triển đến ngày hôm nay lại càng nghiêm trọng hơn, cô ấy đã viết một lá thư chia tay gửi cho anh, nói rằng cô ấy không còn thích anh nữa, muốn hai người chia tay trong êm đẹp.

"Anh thực sự không hiểu, rõ ràng chỉ một ngày trước khi xảy ra khúc mắc, bọn anh còn hẹn sẽ cùng nhau dạo chơi ở công viên ven hồ..."

Giọng Lý Minh Hồng thều thào đầy mệt mỏi, bóng dáng cao lớn ngày thường giờ dường như sụp đổ.

Với tư cách là một người phụ nữ, Lý Văn Thư không tin rằng Hạ Văn lại chia tay Lý Minh Hồng chỉ vì hết tình cảm, phải có lý do nào đó sâu xa hơn. Cách chia tay này thật sự quá đột ngột.

Ngay lúc đó, trong đầu Lý Văn Thư bỗng lóe lên ký ức của kiếp trước.

Ở kiếp trước, Lý Minh Hồng kết hôn rất muộn, thậm chí còn muộn hơn cả Lý Minh Hạ vài năm.

Lúc đó cô không bận tâm nhiều đến chuyện này, chỉ biết là anh ấy đã đợi một người con gái rất lâu.

Về sau, người mà Lý Minh Hồng kết hôn là một người bạn của Giản Tâm Nhu, cũng do Giản Tâm Nhu mai mối. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của hai người không hạnh phúc, người phụ nữ kia chỉ xem Lý Minh Hồng như một cỗ máy in tiền...

Kiếp Này, Ta Là Nữ Chính!

Chương 597