Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 1015

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Vài năm trước, khi nhận thấy nạn khan hiếm nhân tài trầm trọng, Cố Tri Ý đã khởi xướng chính sách hỗ trợ sinh viên.

Thời điểm này, sinh viên tốt nghiệp đại học không còn được nhà nước bố trí công tác như trước. Mỗi năm lượng cử nhân ra trường quá đỗi khổng lồ, Cố Tri Ý thậm chí còn từng nghe nói không ít sinh viên tốt nghiệp xong lại phải ra chợ bán thịt heo kiếm sống.

Hiển nhiên, tấm bằng đại học đã không còn được trọng vọng như trước nữa.

Cố Tri Ý tất nhiên không phải hỗ trợ không công. Cô yêu cầu họ ký kết thỏa thuận ràng buộc trước: cô sẽ giúp đỡ họ hoàn thành chương trình đại học, và sau khi tốt nghiệp, họ sẽ phải về làm việc cho công ty của cô.

Mỗi tháng, một nửa khoản lương sẽ được khấu trừ để bù vào số tiền hỗ trợ đã ứng trước.

Dĩ nhiên, sau khi hoàn lại đủ số tiền này, nếu họ muốn tiếp tục gắn bó, chế độ đãi ngộ sẽ cực kỳ ưu ái. Còn nếu ai muốn rời đi, Cố Tri Ý cũng không cưỡng cầu.

Có không ít những người con nhà nghèo không có điều kiện đến trường đại học. Giao kèo này của Cố Tri Ý, dẫu sao cũng là một cứu cánh lớn cho họ, ít nhất là trọn vẹn bốn năm đèn sách.

Điều này giúp họ có thể yên tâm dốc sức vào học hành, thậm chí nếu có chí vươn cao, muốn học lên những bậc học lớn hơn nữa cũng đều có thể thực hiện được.

Chỉ là thời hạn làm việc sau đó sẽ căn cứ vào năng lực, trình độ chuyên môn và mức lương cụ thể để đi đến quyết định cuối cùng.

Tuy nhiên, mọi sự vẫn hoàn toàn tùy thuộc vào sự lựa chọn và định hướng cá nhân của mỗi người.

Rất nhiều sinh viên mới tốt nghiệp đại học đã không ngần ngại tìm đến công ty Cố Tri Ý. Cô căn cứ vào ngành học của từng người để xem xét liệu họ phù hợp với xưởng may hay chi nhánh Huy Đằng hơn.

Ví dụ như sinh viên ngành thiết kế trang phục, vậy thì chắc chắn sẽ được bố trí làm việc tại xưởng may của cô.

Giờ đây, Cố Tri Ý cũng đã mua lại khu đất sát bên, dành riêng để xây dựng cả khu ký túc xá khang trang lẫn khu vực làm việc tươm tất cho anh chị em công nhân.

Khi quy mô nhà xưởng ngày càng mở rộng, hệ thống quản lý cũng cần phải hoàn thiện đồng bộ, theo kịp đà phát triển.

Nói cho đúng ra thì mọi thứ ngày một chuyên nghiệp và bài bản hơn hẳn.

Ngoại trừ mảng tài chính được Cố Tri Ý trực tiếp nắm giữ, cùng với những định hướng và một số chính sách lớn của công ty cần cô tự mình quyết đoán, thì cơ bản mỗi tháng cô rất ít khi có mặt tại đây.

Việc xây dựng khu ký túc xá ngay sát bên cũng là để tạo điều kiện ăn ở, sinh hoạt thuận tiện nhất cho công nhân.

Hiện tại, xung quanh khu vực này cũng có không ít nhà xưởng mọc lên, nhưng nếu bàn về chế độ phúc lợi đãi ngộ tốt, thì nhà máy của Cố Tri Ý có lẽ xếp thứ nhì, chẳng ai dám xưng là thứ nhất.

Lại nói về Hồ Tư Tuệ, từ ngày sinh hạ một bé trai kháu khỉnh, cô liền chuyên tâm theo Trương Lực, phụ tá cho Cố Tri Ý ngay tại đây.

Cố Tri Ý cũng từng hỏi Trương Lực liệu có muốn tự mình tách ra, đứng riêng một góc trời nào đó không.

Nhưng Trương Lực vẫn một lòng gắn bó với cơ ngơi này đã bao năm, hơn nữa nay anh cũng đã làm cha, tính tình cũng trở nên trầm ổn, vững chãi hơn xưa nhiều.

Anh vẫn muốn ở lại giúp đỡ Cố Tri Ý, và cũng tin tưởng rằng cô sẽ không bạc đãi mình.

Cố Tri Ý thực tình cũng không muốn bạc đãi Trương Lực. Nhớ lại thời điểm hai người đầu cơ tích trữ những năm đầu, cũng chính là Trương Lực đã dẫn theo một đám đàn em đi khắp hang cùng ngõ hẻm để buôn bán.

Sau đó, khi chính sách đổi mới được mở ra và Cố Tri Ý mở nhà máy ở Bắc Kinh, cũng chính Trương Lực đã không chút do dự mà theo cô. Những chuyện lớn bé sau này, thực ra Trương Lực cũng đã giúp đỡ gánh vác không ít việc.

Chính vì lẽ đó, khi cô mua khu nhà tập thể, cũng không quên dành cho Trương Lực một căn hộ ngay tại đó.

Lúc ấy Trương Lực cũng khéo léo từ chối hồi lâu, nhưng cuối cùng vẫn nhận lấy. Vậy là, Hồ Tư Tuệ và Cố Tri Ý cũng coi như sống cùng trong một khu tập thể.

Nhưng vì nhà đông người, căn hộ ba phòng ngủ này căn bản không đủ chỗ để cả nhà Cố Tri Ý an cư trọn vẹn được. Bởi vậy, Cố Tri Ý cũng chỉ thỉnh thoảng mới ghé qua đây.

Còn bình thường, cô vẫn ở trong tứ hợp viện bên kia.

Giờ đây, cửa hàng quần áo ở Thâm Quyến của Lâm Thúy Vân cũng đang ăn nên làm ra, công việc phất lên như diều gặp gió.

Lâm Thanh Bách giờ đây cũng đã thành một ông chủ thầu nhỏ có tiếng tăm, mỗi tháng hai vợ chồng có thể kiếm được một khoản kha khá. Nghe tin Cố Tri Ý vừa xây khu nhà tập thể mới, họ cũng đã nhanh chóng mua một căn ở đây.

Họ cũng đã đón hai đứa em ở quê vào, giờ cả hai cũng đang theo học tại Thâm Quyến.

Các dịch vụ tiện ích xung quanh cũng dần hoàn thiện, hơn nữa thỉnh thoảng lũ trẻ nhà họ còn được vui đùa cùng bọn nhỏ nhà Đại Bảo, tình nghĩa cũng theo đó mà ngày càng gắn bó.

Cố Tri Ý hoàn tất kế hoạch đầu năm sau ở Bắc Kinh, sau khi quyết định sản xuất một vài mẫu sản phẩm mới, cô giao phó công việc ở đây lại rồi sắp xếp hành lý chuẩn bị đi Thâm Quyến để xem xét tình hình.

Nếu ký ức của cô không sai thì sàn giao dịch chứng khoán Thâm Quyến sẽ chính thức được khai trương vào năm nay.

Từ năm ngoái, Cố Tri Ý đã nghe ngóng được tin tức, dù công trình này không do bên cô phụ trách, nhưng về việc khai trương, cô cũng đã biết không ít thông tin nội bộ.

Vào thời khắc ấy, đại đa số mọi người vẫn còn mơ hồ, chưa thực sự hiểu rõ về cổ phiếu là gì.

Trước đây Cố Tri Ý đã cố ý tìm hiểu kỹ càng, cô cũng đã tìm hỏi vài người biết chuyện nội bộ, thậm chí còn phỏng vấn giám đốc Lai Hồng, người phụ trách đối ngoại của sở giao dịch chứng khoán.

Lúc ấy, khi được hỏi về thời gian khai trương, giám đốc Lai Hồng cũng chỉ nói rằng mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, đại khái là phải chờ cấp trên phê duyệt thời gian.

Sở giao dịch chứng khoán Thâm Quyến được xem như một cuộc thí nghiệm cho thị trường tài chính, còn sàn giao dịch ở Thượng Hải cũng chuẩn bị bắt đầu giao dịch thử nghiệm vào tháng Mười Hai.

Giám đốc Lai Hồng khi được hỏi về thời gian khai trương của sở giao dịch chứng khoán ở đây, cũng chỉ nói rằng ông hy vọng mọi việc có thể diễn ra nhanh chóng, nếu sớm nhất thì sẽ chính thức khai trương vào ngày 1 tháng Mười Hai.

Cố Tri Ý đến đây để phổ biến một số kiến thức căn bản về chứng khoán. Mấy năm nay, danh tiếng Cố Tri Ý vang xa, không ít người đã tìm đến cô để thỉnh giáo.

Tuy rằng Cố Tri Ý không hoạt động chính trong ngành báo chí, nhưng giới báo chí vẫn truyền tai nhau không ít câu chuyện về cô.

Cô nổi tiếng liêm chính, công tâm, sẽ không bao giờ vì lợi ích riêng mà ác ý bôi nhọ hay bóp méo sự thật. Chính bởi lẽ đó, mọi người mới tin tưởng tìm đến cô.

Lần này, cô cũng may mắn có được cơ hội phỏng vấn giám đốc đối ngoại của sở giao dịch chứng khoán.

Thực ra cuộc phỏng vấn này của Cố Tri Ý lại khá đơn giản, chủ yếu là nhằm mục đích phổ biến một chút hiểu biết cơ bản về giao dịch và thị trường chứng khoán.

Cho dù đã bước sang thập niên 90, mọi người vẫn còn lo sợ rằng "Thị trường chứng khoán" sẽ bị nhầm lẫn với "Thị trường Tư bản".

Cho nên Cố Tri Ý cũng cố ý làm rõ điểm này trên mặt báo.

Chưa được bao lâu sau khi bài báo của cô đăng tải, tờ báo Hương Giang đã lập tức giật tít lớn:

[NGƯỜI PHÁT NGÔN CỦA SỞ GIAO DỊCH CHỨNG KHOÁN TUYÊN BỐ: KHAI TRƯƠNG VÀO NGÀY 1 THÁNG 12!]

Tin tức này loan ra khiến cả nước xôn xao như chảo dầu sôi.

Những người ở sở giao dịch chứng khoán cũng đứng ngồi không yên như kiến bò chảo lửa, sau đó buộc phải tổ chức một cuộc họp khẩn cấp.

Tin tức đã được đưa ra, lại thêm bài viết của Cố Tri Ý phổ cập kiến thức về giao dịch chứng khoán. Vậy thì chi bằng thừa thắng xông lên, dù sao mọi công đoạn chuẩn bị đều đã hoàn tất cả rồi.

Chỉ còn chờ ngày chính thức khai trương mà thôi.

---

Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 1015