Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 204

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

Thời tiết rất lạnh, cho nên cả nhà trực tiếp ăn cơm trong phòng bếp. Hơi ấm từ bệ bếp tỏa ra, sưởi ấm cả gian phòng.

Hiện tại nhìn thấy bữa sáng phong phú trên bàn, hai đứa Đại Bảo và Nhị Bảo đều tỏ ra bình tĩnh, nhưng đôi mắt lại không giấu được vẻ háo hức.

Mỗi người múc lấy một chén sủi cảo, cả gia đình cùng ngồi xuống ăn cơm.

Hai đứa cũng biết ngày hôm nay cha phải ra ngoài, đều níu lấy Lâm Quân Trạch không rời.

So với vẻ xa cách của ba cha con hồi nửa năm trước, cảnh tượng bây giờ quả là cha hiền con thảo.

Lâm Quân Trạch vừa ăn cơm, vừa dặn dò hai con trai đủ điều.

Ví dụ như: phải học tập thật tốt, không được làm mẹ tức giận... phải giúp đỡ mẹ chăm sóc em trai, giúp rửa chén, bảo vệ mẹ và em trai......

Đại Bảo Nhị Bảo: Chúng ta phải trả giá quá nhiều.

Cuối cùng vẫn là Cố Tri Ý ngắt lời cái ông bố đang ra sức 'bày vẽ' ấy. Mấy chuyện đầu còn nghe được, chứ mấy cái sau thì đúng là hết nói nổi!

Cơm nước xong, Cố Tri Ý không dọn dẹp chén đũa ngay, mà quay sang giúp đỡ Lâm Quân Trạch đóng gói chỗ hành lý cuối cùng, nhìn đi nhìn lại xem còn có cái gì thiếu không.

Hai đứa nhỏ một trái một phải bám lấy chân cha nó, nước mắt lưng tròng, trông đến là tội nghiệp.

Lâm Quân Trạch trầm ấm xoa đầu Đại Bảo và Nhị Bảo, dịu dàng nói: “Được rồi, nam nhi Hán không thể động chút là rơi nước mắt được. Ở nhà ngoan ngoãn nhé, cha sẽ sớm đón ba mẹ con lên cùng thôi.”

Đại Bảo gắng gượng nuốt ngược nước mắt vào trong.

Nhị Bảo kéo lấy tay Lâm Quân Trạch, dặn dò y hệt người lớn: “Cha, cha phải cẩn thận đó, đừng để bị tiểu yêu tinh bắt đi.”

Cố Tri Ý vừa mới bước ra ngoài đã nghe thấy mấy lời này, suýt chút nữa quăng luôn đồ trên tay.

Cái thằng bé này, thiệt tình!

Cố Tri Ý thầm nhủ trong lòng: con nhà mình, con nhà mình, con nhà mình.

Lâm Quân Trạch thoạt đầu còn chưa hiểu ra, sau đó bỗng nhiên nhận ra ý tứ ẩn chứa.

Khoảng thời gian trước Cố Tri Ý ở cữ, hai đứa Đại Bảo và Nhị Bảo đều đặc biệt ngoan ngoãn ngồi trong phòng yên lặng học tập.

Khi Cố Tri Ý rảnh rỗi sẽ cho bọn chúng xem một ít sách tập đọc vỡ lòng dành cho trẻ con.

Đại Bảo liền hỏi, cái chị gái xinh đẹp này là ai thế ạ?

Sau đó cố sức đánh vần một hồi: tiểu yêu tinh.

Đại Bảo không hiểu liền chạy đi hỏi. Cố Tri Ý đã giải thích rằng, đây là tiểu yêu tinh.

Thường dùng để chỉ người hoặc một loại yêu quái nào đó có vẻ ngoài xinh đẹp, dùng nhan sắc để mê hoặc người khác.

“Ồ, vậy có phải là rất hư đốn hay không ạ.” Nhị Bảo hỏi.

“Thật sự rất hư đốn, tiểu yêu tinh thích nhất chính là loại người như cha con đó.” Trông đoan chính, đầy khí chất đàn ông.

Hai đứa Đại Bảo và Nhị Bảo nghiêm trang gật gật đầu, ra chiều đã thông suốt.

Ai ngờ được, chúng lại chờ dịp này để ‘áp dụng’ ngay.

Thằng bé Nhị Bảo này, chưa bao giờ làm mẹ thất vọng về khoản lanh mồm lanh miệng cả.

Lâm Quân Trạch đưa ánh mắt ý nhị liếc nhìn cô vợ nhà mình, khiến Cố Tri Ý bị anh nhìn đến đỏ bừng cả mặt.

Vừa vặn Tam Bảo cũng giật mình tỉnh giấc, cô liền cho thằng bé ăn trước, rồi thay tã lót sạch sẽ. Suốt quá trình đó, ánh mắt của Lâm Quân Trạch cứ thế dõi theo Cố Tri Ý không rời.

Đợi đến lúc dọn dẹp xong xuôi, Cố Tri Ý mới khẽ lảng tránh đi, nói như chột dạ: “À ừm, mọi thứ đã chuẩn bị xong hết rồi, chúng ta mau đi thôi.”

Hôm nay không cố ý đi mượn xe bò từ trước, nhưng may mắn lại đúng lúc có một đội sản xuất đang chuẩn bị đi mua hạt giống. Thế nên, Lâm Quân Trạch muốn đến cửa thôn ngồi đợi, tiện thể đi nhờ xe lên huyện thành.

---

Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 204