Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 318

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Thế nên, anh nói: “Anh bảo vệ quốc gia, cũng chỉ mong mấy mẹ con được bình an sum vầy bên anh thôi. Em vào trong trước đi, em và Tam Bảo vẫn chưa khoác áo ấm, cẩn thận kẻo cảm lạnh. Anh đi gọi ông chủ.” Nói rồi, anh đưa Tam Bảo cho Cố Tri Ý.

Lúc này, Cố Xảo mới nhìn đến đứa bé trong lòng Cố Tri Ý. Lòng cô ta lại càng thêm nghiến ngấm căm hờn, không ngờ cái thai lần này của Cố Tri Ý lại là con trai? Sao lại có thể may mắn đến thế chứ?

Đặc biệt là khi nhìn thấy Tam Bảo trắng trẻo, bụ bẫm, sự ghen ghét trong lòng cô ta như muốn phun trào ra bất cứ lúc nào. Cô ta sợ mình không khống chế được mà lao lên xé nát nhan sắc quyến rũ này của Cố Tri Ý.

Cô ta cắn răng, gắng gượng nặn ra nụ cười: “Ha ha, vậy … hai người cứ thong thả, chúng tôi xin phép về trước.” Dứt lời, cô ta vội vàng xoay người bước đi.

Cô ta sợ mình thật sự không thể kìm nén nổi cơn tức giận đang bùng lên trong lòng. Xoay người cũng bỏ mặc Trần Tuấn Nhân đang lẽo đẽo phía sau, đỡ eo đi ra khỏi hiệu chụp ảnh.

Trần Tuấn Nhân cũng chẳng nói gì, vội vàng xoay người đuổi theo Cố Xảo.

Thấy dáng vẻ giận tím mặt của Cố Xảo, anh ta cẩn trọng bước lên, định đỡ lấy cô ta.

“Xảo Xảo, em đi đứng cẩn thận một chút, cẩn thận cái thai.”

Trần Tuấn Nhân không nói câu này thì còn đỡ, vừa nhắc tới cái thai thì Cố Xảo có một cục tức nghẹn ứ trong lòng mà chẳng biết trút vào đâu.

Chính mình gả cho một người đàn ông tự cho là không tệ, nhưng sau khi đối lập với Lâm Quân Trạch bên cạnh Cố Tri Ý thì quả thực một trời một vực. Đặc biệt kẻ Trần Tuấn Nhân này còn là một kẻ phế vật.

Càng nghĩ trong lòng càng cảm thấy ấm ức khôn nguôi, đột nhiên cảm giác bụng đau nhói, “A” một tiếng kêu đau!

Suýt chút nữa cô ta khuỵu xuống đất, may mà có Trần Tuấn Nhân đứng bên cạnh đỡ lấy cô ta.

“Xảo Xảo, làm sao vậy, làm sao vậy?” Trần Tuấn Nhân bên cạnh sốt ruột hỏi.

Đây cũng là lần đầu tiên hai người gặp loại tình huống này nên cả hai đều mặt mày tái mét.

Vẫn là có một thím đi ngang qua có lòng tốt nhắc nhở anh ta: “Chắc là vợ cậu sắp sinh rồi, mau đưa cô ấy về nhà cho kịp.”

Lúc này, Trần Tuấn Nhân mới như hoàn hồn, gật gật đầu, liền định bế Cố Xảo lên. Nhưng ai ngờ, với thân hình gầy yếu của anh ta mà muốn bế Cố Xảo đang nặng nịch vì mang thai thì quả thực vô cùng khó nhọc.

Mà Cố Xảo thì vì bụng đau từng cơn không ngừng mà cảm thấy đau đớn quằn quại. Nghe được thím kia nói, mang cô ta về nhà sinh nên nhất quyết không chịu cho Trần Tuấn Nhân ôm lấy mình.

“Đưa em đi bệnh viện, em muốn đi bệnh viện sinh.”

Trước đây, Cố Xảo từng mời một ông lang già tới bắt mạch kê đơn, nói là đứa bé trai, cho nên cô ta mới có thể không chút sợ hãi mà lộng hành ở nhà họ Trần.

Nghe nói ba đứa con của Cố Tri Ý đều được sinh ra ở bệnh viện, nên Cố Xảo nói gì cũng không chịu sinh nở tại nhà.

Cuối cùng, chẳng còn cách nào khác, Trần Tuấn Nhân chỉ đành để Cố Xảo lại đó, rồi tức tốc chạy về nhà gọi người trợ giúp, thuận tiện kiếm một tấm ván gỗ. Sau khi đặt Cố Xảo lên mặt ván, mấy người mới hợp sức khiêng Cố Xảo đến bệnh viện. Đến bệnh viện rồi thì bụng Cố Xảo lại bỗng nhiên hết đau.

Bác sĩ nhìn người vừa nãy khi mới vào cửa còn kêu đau thấu trời xanh, lúc này lại chẳng còn đau đớn gì nữa cả thì vẻ mặt bất mãn nhìn Trần Tuấn Nhân: “Này chẳng phải đùa giỡn với chúng tôi vậy ư?”

Thật lãng phí thời gian quý báu của bệnh viện!

Nói xong, bác sĩ bỏ đi, để lại Trần Tuấn Nhân và Cố Xảo hai người đơ người nhìn nhau.

Chuyện xảy ra bên này thì Cố Tri Ý cũng không biết. Lúc này, cả nhà bọn họ đang ngồi bên cạnh nhau, Cố Tri Ý ôm Tam Bảo trong lòng.

“Tam Bảo, nhìn phía trước kìa, cái vật đen đen kia là thứ gì vậy con?”

Tam Bảo tò mò nhìn, ông chủ tiệm chụp ảnh phấn khích hô lên: “Ấy, đúng rồi, đúng rồi, cứ giữ nguyên như thế! Nhanh, cười một cái nào.”

“Rắc rắc!” Ánh đèn flash chớp sáng một cái, sau đó lưu giữ khoảnh khắc đáng yêu ấy mãi mãi trong khung hình.

---

Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 318