Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 409

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Cha mẹ Lâm trông thấy cảnh này, hai ông bà liếc nhau một cái, trong mắt đều ánh lên vẻ mặt mãn nguyện.

Cả hai ông bà đều rất ưng ý với cách cư xử của Cương Tử, ít nhất là cho đến tận lúc này.

Đặc biệt hơn nữa, Cương Tử lại còn sống chung và có mối quan hệ khá thân tình với cậu tư nhà mình trong quân đội. Thành thử, nếu sau này Hiểu Lan theo chồng về đó, hai ông bà cũng chẳng cần phải lo lắng con bé sẽ bị ai bắt nạt hay chèn ép.

Ấy vậy mà, nhìn Cương Tử lúc này, cả hai ông bà đều không khỏi nghĩ bụng, có khi Hiểu Lan mới chính là người chuyên đi bắt nạt Cương Tử ấy chứ.

Mấy người ngồi lại trò chuyện rôm rả một hồi, thấy trời đã xế chiều, gần đến giờ cơm nước, mẹ Lâm liền đứng dậy chuẩn bị vào bếp.

"Hai đứa cứ ngồi lại đây uống trà nhé, mẹ đi nấu cơm đây. Hiểu Lan, con mau vào giúp mẹ một tay!" Vừa nói, mẹ Lâm còn không quên kéo thêm cả Lâm Hiểu Lan. "Cái con bé này, thật là chẳng biết ý tứ gì sất!"

"Dạ dạ, con biết rồi mà mẹ." Lâm Hiểu Lan cũng chẳng dám nói thêm lời nào, cô ngoan ngoãn đứng dậy đi theo mẹ Lâm ra ngoài.

Cương Tử vẫn luôn dõi theo bóng lưng Lâm Hiểu Lan cho đến khi cô khuất dạng, toàn bộ cảnh tượng ấy đều đã lọt vào mắt cha Lâm.

Trong lòng ông không khỏi gật gù ra chiều tán thưởng.

Khi những người trong nhà đã ra ngoài hết rồi, cha Lâm nói với Cương Tử, hỏi: "Cương Tử này, Quốc Bình nhà tôi đã nói chuyện của cháu trong thư với chúng tôi rồi. Không biết bên gia đình cháu có tính toán gì không?"

Cương Tử không hề ngạc nhiên trước câu hỏi của cha Lâm, anh gật đầu và nói một cách nghiêm túc: "Thưa chú, ý của cháu là hai bên gia đình chúng ta hãy bàn chuyện cưới gả càng sớm càng tốt. Cháu đã gửi điện báo về nhà rồi. Ngày mai cháu sẽ về nhà trước, bàn bạc với cha mẹ, sau đó sẽ hẹn thời gian đến nhà mình dạm hỏi. Chú đừng lo lắng, cháu sẽ không để Hiểu Lan phải chịu thiệt thòi đâu ạ."

Cha Lâm thấy Cương Tử là người chu đáo, có tính toán đâu ra đấy. Ông gật đầu, trong lòng cũng yên tâm hơn nhiều. Mọi chuyện cụ thể vẫn nên chờ hai bên gia đình gặp mặt rồi ngồi xuống thương lượng.

Mà bên kia, mẹ Lâm kéo Lâm Hiểu Lan vào phòng bếp, đưa cho cô một bó rau rồi bảo Lâm Hiểu Lan ngồi hái. Sau đó, bà bí mật hỏi: "Không phải trước đây Cương Tử cũng từng đến nhà mình rồi sao? Sao lúc đó con lại không ưng nó?" Mẹ Lâm tò mò nhìn con gái.

"Mẹ, mẹ nói gì vậy ạ?" Mặt Lâm Hiểu Lan đỏ bừng, không biết phải nói sao bây giờ.

Mẹ Lâm hỏi xong, sau đó tiếp tục chuyển chủ đề: "Nghe nói lần này Cương Tử mới được thăng chức đúng không? Vậy thì chắc là con chưa thể theo anh ấy ra quân đội ngay được, phải không con?"

Nói đến chuyện này, Lâm Hiểu Lan cũng thấy đau đầu. " Đúng vậy ạ, hiện tại việc xin cấp nhà ở trong quân đội rất hiếm hoi và không hề dễ dàng. Hơn nữa, cấp bậc của anh ấy vẫn chưa đủ."

Mẹ Lâm gật đầu, nói: "Không sao đâu con, còn có thể kéo dài thêm vài năm nữa. Dù sao thì chuyện lập công trong quân đội cũng phải đánh đổi bằng cả sinh mạng, giống như Quốc Bình nhà mình. Con chỉ cần ở nhà giúp Cương Tử chăm sóc gia đình, để cậu ấy yên tâm phấn đấu, cũng đừng gây áp lực quá lớn cho cậu ấy." Mẹ Lâm vốn là người sâu sắc, biết nhìn xa trông rộng. Dù sao con trai út nhà mình cũng đang trong quân đội, những chiến công nào mà chẳng phải đổi bằng xương máu. Bà cũng là một người mẹ, nguyện vọng đơn giản nhất chính là con trai út luôn bình an vô sự. Còn việc thăng chức gì đó, bà cũng không quá bận tâm.

Lâm Hiểu Lan cũng lặng lẽ lắng nghe. "Con đã biết rồi ạ. Con chưa từng gây áp lực cho anh ấy. Đến lúc anh ấy ra quân, con cũng sẽ giống như chị dâu, ở nhà chăm sóc gia đình, chờ đợi anh ấy." Nói đến đây, Lâm Hiểu Lan có chút xấu hổ. Con nghĩ xa quá rồi.

Mẹ Lâm rất vui vẻ, hiện tại con gái đã lớn, cũng hiểu chuyện, sắp có gia đình của chính mình. "Thế là thấm thoát các con đều đã trưởng thành, cũng lập gia đình. Mẹ à, nhiều năm như vậy, bây giờ trong lòng mẹ cũng nhẹ nhõm hơn nhiều. Lúc trước còn lo lắng con vì cái thằng họ Lưu kia mà không chịu tìm đối tượng, khiến mẹ cứ thấp thỏm mãi." Mẹ Lâm nói đến chuyện này cũng mang vẻ mặt ưu tư, thở dài thườn thượt. Rốt cuộc trước kia bà từng hết lời khen ngợi Lưu Minh Huy, ai ngờ hắn lại là một kẻ lừa gạt.

---

Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 409