Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 434

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Thoạt đầu, Uông Mỹ Phương vẫn ra sức chống đối, nhưng sau đó, người đứng đầu đoàn công tác đã lấy chức vụ của chồng cô ta ra uy hiếp, làm cho Uông Mỹ Phương đành miễn cưỡng khai ra mọi chuyện. Thế nhưng, những lời cô ta nói chẳng ai tin.

"Thật đó mà, tôi nói toàn là sự thật! Tôi đã bỏ vật chứng vào túi áo cô ta, nhưng không hiểu vì lẽ gì, nó lại quay về trên người tôi. Các anh, các anh nhất định phải điều tra kỹ càng người đàn bà Cố Tri Ý kia! Chắc chắn cô ta có điều mờ ám!"

Ai nấy đều cảm thấy cô ta vu oan Cố Tri Ý bất thành, nay lại muốn đổ vấy tội cho Cố Tri Ý lần nữa.

Huống hồ, Cố Tri Ý làm sao có thể bắt được chìa khóa rồi vu khống cô ta, lúc đó có biết bao nhiêu người chứng kiến, hai người lại đứng cách nhau một khoảng.

Hơn nữa, muốn đặt chìa khóa vào túi của người khác mà không để họ hay biết, chuyện đó gần như là không thể. Bởi vậy, các đồng chí điều tra cũng chẳng thèm làm điều thừa thãi mà gọi Cố Tri Ý đến.

Mọi người chỉ coi cô ta là đang cố gắng tìm người gánh tội thay nên cũng chẳng ai nói thêm một lời nào.

"Được rồi. Chuyện này sẽ sớm được làm sáng tỏ. Đồng chí cứ yên tâm chờ kết quả ở đây."

Cán bộ thẩm vấn nói xong liền rời đi, chỉ còn lại Uông Mỹ Phương một mình trong căn phòng thẩm vấn tăm tối.

"Này, chẳng phải đã hỏi han xong xuôi rồi sao? Mau thả tôi ra ngoài, thả tôi ra ngoài!" Uông Mỹ Phương không cam lòng gào thét vang vọng. Thế nhưng, chẳng một ai thèm mảy may để ý đến cô ta.

Về phần này, khi Lâm Quân Trạch về nhà ăn cơm trưa, Cố Tri Ý đã kể lại sự tình cho chồng nghe. Anh hiểu rõ việc này là do vợ mình đứng sau dàn xếp, nhưng cũng không muốn can thiệp. Anh hoàn toàn tin tưởng vào sự mưu trí, bản lĩnh của vợ mình nên rất yên tâm.

Còn chuyện Uông Mỹ Phương bị giải đi, anh cũng có nghe nói nhưng cũng chẳng mấy bận lòng.

Chỉ là bên kia, Hứa doanh trưởng vẫn chẳng hề hay biết gì. Do dạo này đơn vị số hai của anh ta cũng bận tối mắt tối mũi với công việc, nên anh không hề hay trong nhà đã xảy ra chuyện lớn đến vậy. Anh ta lập tức sốt ruột, hoảng hốt muốn tìm hiểu tình hình, chỉ là hiện tại Uông Mỹ Phương đang bị coi là người tình nghi hàng đầu, bị nhốt riêng trong phòng giam, đâu phải muốn gặp là có thể thấy.

Hứa doanh trưởng bên này không còn cách nào khác, đành tìm đến cấp trên để nắm bắt tình hình trước đã.

Rốt cuộc, đây là vấn đề liên quan đến an nguy của đất nước, điểm này ai cũng không dám qua loa đại khái.

Vì thế, anh ta cũng chỉ có thể chờ đợi. Kết quả cuối cùng đưa ra là Uông Mỹ Phương xác nhận vô tội, nhưng lại bị cáo buộc tội " biết manh mối nhưng không báo cáo kịp thời". Tư tưởng chính trị của gia đình họ có vấn đề nghiêm trọng, tổ chức cũng sẽ mang thái độ hoài nghi đối với sự phát triển sự nghiệp của chồng cô ta. Có thể nói, lần này Uông Mỹ Phương đúng là " vừa mất cả chì lẫn chài".

Ban đầu vốn có cơ hội được cất nhắc, nhưng vì suy nghĩ sai lầm của bản thân mà hỏng hết. Như vậy cũng đồng nghĩa với việc sự nghiệp của chồng cô ta coi như kết thúc tại đây, nếu không thì cũng phải xuất ngũ.

Chuyện lần này cũng khiến bên bộ đội phải tạm ngưng nghỉ một thời gian dài.

Trước sau xảy ra hai chuyện ở khu nhà dành cho gia đình quân nhân đều là do những vấn đề từ bên trong mà ra.

Thế nên, thế hệ trước vẫn thường răn dạy: "Vợ hiền không gây họa cho chồng."

Kết hôn với một người vợ, chẳng cần nói đến mức độ hiền thục ra sao, nhưng ít ra cũng không nên kéo chân sau của chồng. Cuối cùng, Uông Mỹ Phương vẫn không tránh khỏi cảnh phải đi lao động công ích, dù chỉ vỏn vẹn nửa năm mà thôi. Thực ra chuyện này chỉ vì tư tưởng giác ngộ chưa đủ, song Uông Mỹ Phương cũng xem như đã gián tiếp giúp tổ chức tìm ra manh mối, vãn hồi được thiệt hại. Hứa doanh trưởng đối với kết quả như vậy, dù có phê bình kín đáo, nhưng cũng ngầm hiểu hình phạt này vẫn còn là nhẹ nhàng chán.

---

Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 434