“Quần ống loe mà cô nhắc đến, có phải là loại quần có ống rộng thùng thình hay không?” Ông giám đốc chợt giật mình, nhớ ra ngay mấy mẫu quần áo Trương Lực đã mang đến hôm nay.
Thế mà lúc bấy giờ, ông ta còn thầm chê bai, cho rằng thứ quần áo kỳ quái như vậy thì ai mà thèm mua chứ.
Thật không ngờ, thị trường lại phản ứng nhanh đến bất ngờ như thế.
“ Đúng rồi, đúng rồi, chính là nó đó ạ! Tôi đã nói mà, bên cửa hàng các ông chắc chắn là có bán.” Diệp Huyên cảm thấy vừa rồi ông giám đốc này nhất định đang giấu diếm các cô.
Chắc là vì bán chạy quá, nên muốn để dành cho người nhà dùng chăng?
“ Đúng thế, ở chỗ ông có thì cứ lấy ra cho bọn tôi xem trước đi, bọn tôi thật lòng muốn mua lắm đó ạ.” Người bạn học nữ đi cùng cũng hùa theo nói.
Ông giám đốc quả thật không ngờ tới loại quần ống loe này lại có sức hút lớn đến vậy trên thị trường, liền tính toán nhanh trong đầu, rồi vờ tỏ ra khó xử mà đáp:
“Chuyện là thế này, thưa các đồng chí, hiện giờ loại quần ống loe này bên chúng tôi đã hết nhẵn rồi, hơn nữa cũng chưa biết chính xác khi nào mới có hàng lại. Nếu không thì mấy hôm nữa các cô quay lại xem sao nhé?”
Mọi người nghe thấy ông giám đốc nói vậy, ngược lại cũng có thể hiểu được. Nói cho cùng thì hiện tại bộ phim đó đang rất thịnh hành, cháy hàng cũng là lẽ thường tình.
Diệp Huyên hiểu ra liền gật đầu, nói: “Vậy thì được ạ, ông nhớ để dành cho tôi mấy bộ đó nhé! Mấy hôm nữa tôi sẽ quay lại xem.”
Ông giám đốc liên tục gật đầu đồng tình. 8f208c
Chờ đến khi mấy cô Diệp Huyên rời đi hẳn, mấy nhân viên bán hàng mới ngạc nhiên nhìn về phía ông giám đốc.
“Giám đốc, bên cửa hàng của chúng ta làm gì có loại quần ống loe nào đâu ạ?”
“Chuyện này các cô không cần phải bận tâm, mấy hôm nữa khắc có thôi.” Nói đoạn, ông ta liền trưng ra vẻ mặt bí hiểm rồi rời đi.
Thế nhưng, vừa rời khỏi cửa hàng, ông ta liền vội vàng tìm lại số liên lạc Trương Lực đã để lại ban nãy.
Tiện thể cũng ngẫm nghĩ xem chuyện này nên giải quyết ra sao cho phải lẽ.
Cuối cùng, ông ta quyết định nhập thử một ít hàng về trước để thăm dò phản ứng của thị trường.
Về phần Trương Lực, anh vẫn còn đang nơm nớp lo lắng không biết liệu có thể thực hiện được vụ hợp tác này hay không, nào ngờ vị giám đốc cửa hàng bách hóa lớn nọ lại đột nhiên đích thân tìm đến tận cửa.
“Ối chao, đích thị là giám đốc Vương đây rồi sao?”
“Ông Trương, hôm nay tôi đến đây là vì muốn tìm hiểu thêm về mấy mẫu quần của bên xưởng mình đây.....” Giám đốc Vương mở lời.
Quả là chuyện không ngờ. Mấy bận trước còn viện cớ từ chối khéo, vậy mà bây giờ lại tự mình tìm đến tận nơi.
“Hoan nghênh, hoan nghênh. Xin mời Giám đốc Vương vào trong đây.” Trương Lực tươi cười đón tiếp Giám đốc Vương.
Sau khi hai người đã vào trong, Giám đốc Vương chẳng câu nệ thêm, vào thẳng vấn đề, nói rằng nhà bách hóa tổng hợp ở thủ đô muốn nhập trước một nghìn bộ để dò la thị trường.
“Hoàn toàn có thể, chúng tôi đã nắm bắt thị hiếu thị trường từ lâu rồi, ông cứ yên tâm, bảo đảm sẽ đắt hàng như tôm tươi.” Trương Lực còn không quên nói thêm vài lời để ông ta an tâm hơn.
Nhưng mà Giám đốc Vương cũng là người từng trải và lọc lõi, miệng tuy nói lời hay ý đẹp nhưng chưa thấy lợi lộc thực sự thì tuyệt nhiên không vội vàng nhập hàng số lượng lớn.
Đây cũng là quyết định đồng lòng của ban giám đốc nhà bách hóa tổng hợp sau khi hội ý kỹ càng.
“ Đúng thế, đúng thế, sau này chúng ta chắc chắn sẽ còn nhiều cơ hội làm ăn lâu dài, bền vững.” Trương Lực vẫn rất có tự tin.
Tiếp đến là phần bàn bạc về giá cả hàng hóa của hai người.
Cuối cùng mỗi chiếc quần có giá tám đồng, còn áo sơ mi kiểu tay bồng thì tính giá bảy đồng.
---