Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 785

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Sáng hôm sau, mọi người vẫn đến cửa hàng từ sớm để mở cửa.

Sáng nay Cố Tri Ý dậy muộn. Sau khi Lâm Quân Trạch làm xong cơm sáng, anh cũng không để lũ trẻ đánh thức cô. Anh trực tiếp đưa bọn trẻ đến cửa hàng.

Sau một ngày làm việc chung, Lâm Thúy Vân và Vương Quế Chi quả thực đã trở nên khá thân thiết với nhau.

Chờ đến khi Cố Tri Ý tỉnh dậy, trời đã gần chín giờ.

“Sao anh không gọi em dậy?”

Cố Tri Ý vừa ra khỏi phòng đã nhìn thấy Lâm Quân Trạch đang chơi đùa cùng Đoàn Đoàn.

“Vợ, em tỉnh rồi à? Cháo trong nồi vẫn còn nóng hổi, cạnh đó có trứng gà luộc. Em cứ ăn tạm chút gì rồi hãy ra cửa hàng sau cũng được.”

Lâm Quân Trạch vờ như không nghe thấy lời Cố Tri Ý vừa nói, anh khéo léo chuyển sang chuyện khác.

“Được rồi.”

Cố Tri Ý cũng hiểu suy nghĩ của Lâm Quân Trạch, đầu tiên cô đi rửa mặt, sau đó mới bắt đầu ăn cơm.

Đoàn Đoàn vừa nhìn thấy Cố Tri Ý, đôi mắt nhỏ liền sáng bừng, muốn sà vào lòng mẹ ngay. Chẳng qua, khi thấy Cố Tri Ý đang ăn cơm, con bé đành phải kìm lại, chỉ rầm rì vài tiếng trong lòng Lâm Quân Trạch một cách nũng nịu.

Chờ đến khi Cố Tri Ý ăn xong, con bé không chờ nổi nữa mà vội vàng nhào vào lòng mẹ.

Khi hai chị em Đoàn Đoàn và Viên Viên đói bụng vào buổi sáng, Lâm Quân Trạch đã cẩn thận pha sữa bột cho hai đứa nhỏ uống tạm trước, nhưng anh cũng không muốn vào đánh thức Cố Tri Ý.

Đoàn Đoàn thì không sao, chính là Viên Viên ban đầu còn có chút không muốn uống, sau đó có lẽ cũng vì đói bụng nên mới đành ngoan ngoãn uống sữa.

Sữa bột được Cố Tri Ý lấy ra từ trong không gian riêng, có mùi vị thơm ngon đặc biệt.

Chẳng qua khi Đoàn Đoàn nhìn thấy Cố Tri Ý, con bé vẫn không thể cầm lòng được mà cứ muốn nhào vào lòng mẹ.

Thôi thì đành tha thứ cho Đoàn Đoàn vậy, con bé thật sự không đói bụng đâu, chỉ là một phản xạ có điều kiện mà thôi.

Cố Tri Ý còn tưởng rằng Đoàn Đoàn đã đói bụng, cô bế con bé vào nhà cho b.ú sữa, kết quả là con bé mới uống được mấy ngụm đã lại bắt đầu rầm rì nũng nịu.

“Sáng đã cho con bé uống sữa bột rồi, lúc này chưa đói bụng đâu, chỉ là muốn quấn lấy em thôi.” Lâm Quân Trạch vừa đi vào đã trực tiếp “tố cáo” cô con gái nhỏ của mình.

Cố Tri Ý bật cười khúc khích nhìn Đoàn Đoàn đang nằm trong lòng mình, quả thực, dáng vẻ này đúng là muốn dính chặt lấy mẹ không rời.

Nhưng nghĩ đến tình hình ở cửa hàng, hôm nay lại đúng vào chủ nhật, Cố Tri Ý sợ rằng một mình sẽ không thể xoay sở xuể mọi việc, cho nên sau khi giao lũ trẻ nhỏ cho Lâm Quân Trạch, cô cũng chuẩn bị ra ngoài đi đến cửa hàng.

“Để anh giúp em.” Lâm Quân Trạch nói.

“Không cần đâu, anh ở nhà trông chừng bọn nhỏ là được rồi.” Cố Tri Ý nói.

Đại Bảo và các em trước đó còn hưng phấn ra mặt, tỏ vẻ muốn đi qua bên khu phố mới náo nhiệt kia, nhưng một ngày hôm qua đã khiến lũ trẻ mệt phờ phạc.

Cho nên hôm nay khi Cố Tri Ý hỏi, lũ trẻ đều lắc đầu lia lịa né tránh ngay lập tức.

“Ha hả, Mẹ ơi, mẹ cứ đi làm việc đi ạ, con ở nhà chơi với em gái là được rồi.” Nhị Bảo nói một cách rất " người lớn".

Cố Tri Ý đã sớm nhìn thấu mánh khóe nhỏ của Nhị Bảo.

Nào phải là muốn ở nhà đâu, chẳng qua là không muốn phải đi ra ngoài thì có.

Nói gì mà ở nhà với em gái chứ.

“Được rồi, nếu tụi con đều không muốn đi, mẹ cũng không miễn cưỡng mấy đứa nữa đâu.” Cố Tri Ý vẻ mặt bất đắc dĩ nói.

“Mẹ ơi, mẹ đừng làm việc vất vả quá nhé, đến trưa con sẽ bảo ba nấu cơm mang sang cho mọi người ở cửa hàng.” Hóa ra, Nhị Bảo đã có thói quen "hố" ba mình từ lâu rồi.

Thằng bé lại hồn nhiên đẩy hết trách nhiệm nấu nướng sang cho ba mình một cách thản nhiên.

“Được rồi, mấy đứa ở nhà ngoan ngoãn nhé.” Cố Tri Ý nói rồi cũng vội vã ra cửa.

Nếu cứ nấn ná trò chuyện với Nhị Bảo thêm chút nữa, e rằng hôm nay cô sẽ chẳng kịp ra khỏi nhà mất.

Vừa đặt chân tới tiệm, Cố Tri Ý đã thấy cảnh khách khứa ra vào tấp nập. Nhờ những vị khách ghé qua hôm trước truyền tai nhau, cùng với tiếng lành đồn xa, lượng người đến mua sắm hôm nay chẳng hề kém cạnh ngày hôm qua là mấy.

Cố Tri Ý vừa bước vào liền bắt tay ngay vào việc đón tiếp khách.

Trong lúc ấy, Lâm Quân Trạch một mình ở nhà trông nom lũ nhỏ.

Bởi lẽ tiết trời Bắc Kinh đã bắt đầu se lạnh, nên nhiều người rục rịch tìm mua áo lông, áo khoác ấm. Hơn nữa, sức hút từ mấy ngày khai trương tiệm của Cố Tri Ý vẫn còn rất lớn.

Chính vì thế, nhiều người tranh thủ sắm sửa vài món đồ đang được hạ giá.

Đến tận giữa trưa, Lâm Quân Trạch nhờ Hà Thúy nấu cơm, rồi gọi luôn cả Tiểu Chí, con trai của Hà Thúy, sang nhà dùng bữa.

---

Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ

Chương 785