Sau khi tiếp xúc, Tri Ý mới biết, Điền Minh còn tự mình mở một cửa hàng tạp hóa nhỏ. Việc kinh doanh hằng ngày cũng khá thuận lợi. Nhưng Hạ Tình lại không mấy hứng thú với việc buôn bán, cô ấy chỉ mê son phấn, mê quần áo đẹp mà thôi.
Điền Minh lúc này mới có ý định mở riêng một cửa hàng quần áo cho vợ. Hiện tại hai người vẫn chưa có mụn con nào, nhưng hai vợ chồng vẫn sống rất vui vẻ và thoải mái.
Thế nhưng, sau mấy bận tiếp xúc với Cố Tri Ý, biết được gia đình cô đông con nhiều cháu, chẳng cần có việc gì, Điền Minh cũng hay ghé thăm nhà cô.
Đặc biệt là khi nhìn Đoàn Đoàn đáng yêu đến thế, trong lòng anh ấy cũng dấy lên khát khao có một mụn con cho riêng mình.
Hai đứa nhỏ bây giờ đang ở tuổi chập chững biết đi, hiếu động, mọi cử chỉ, hành động đều vô cùng ngộ nghĩnh, đáng yêu.
Chẳng trách mà chúng đã chiếm trọn tình yêu thương của vợ chồng Điền Minh.
Thấy có thêm người thương lũ nhỏ, Cố Tri Ý cũng hay đưa Đoàn Đoàn, Viên Viên đến nhà Điền Minh chơi mỗi khi rảnh rỗi.
Nói mới nhớ, trước khi Lâm Quân Trạch rời đi đã dành thời gian dạy xe máy cho Cố Tri Ý.
Xe máy thời ấy đúng là nặng trịch, may mà Cố Tri Ý sức vóc cũng chẳng kém cạnh ai. Sau vài lần thử, cô cũng chầm chậm khởi động được máy.
Nhưng khi nổ máy, còn phải dùng chân đạp cần khởi động. Mỗi lần Cố Tri Ý nổ máy, cô đều phải dồn hết sức lực vào chân, đạp mãi mới chịu nổ.
Chẳng qua sau khi học được cách lái xe, muốn đi đâu cũng rất tiện lợi.
Trước khi cửa hàng của Điền Minh khai trương, cô cũng cần phụ giúp anh chuẩn bị mọi thứ đâu ra đấy.
Hiệu quả từ mấy dòng quảng cáo lan truyền quả thực rất tốt, ít nhất là gần đây, danh tiếng của Cố Tri Ý đã được nhiều người biết đến hơn hẳn.
Không ít người thấy cửa hàng của Cố Tri Ý buôn bán phát đạt, nên dứt khoát quyết định đến thẳng đây để sắm đồ.
Cũng tiện thể, mọi người còn giúp cửa hàng của Cố Tri Ý quảng bá thêm. Nói tóm lại, số tiền bỏ ra cho việc quảng cáo này đúng là đáng giá từng đồng.
Đến ngày khai trương, Cố Tri Ý cũng gửi một lẵng hoa đến chúc mừng, làm tăng thêm phần náo nhiệt cho cửa hàng của Điền Minh.
Có lẽ Điền Minh đã lấy cảm hứng từ mô hình nhượng quyền của Cố Tri Ý, nên siêu thị riêng của anh ta cũng bắt đầu mở rộng theo hình thức này.
Trong khoảng thời gian ấy, Điền Minh bận tối mắt tối mũi, đến mức Cố Tri Ý có mấy bận ghé chơi đều nghe chị Hạ Tình than vãn không thôi.
Cố Tri Ý chỉ cười. Sau này sẽ có càng nhiều người tham gia nhượng quyền kinh doanh, sự sáng tạo của cô cũng không thể là duy nhất mãi được.
Vả lại, đối với mô hình này, Cố Tri Ý cũng chỉ là tham khảo một số cách thức kinh doanh từ đời sau.
Chỉ không ngờ rằng đầu óc của Điền Minh lại nhanh nhạy đến vậy, bản thân anh ta rất nhanh đã nghĩ đến việc tham gia mở rộng.
Trong lúc công việc của Cố Tri Ý đang thăng hoa rực rỡ, thì ở cái huyện Triều xa xôi kia, gia đình nhà họ Lâm lại chẳng được ấm êm cho mấy.
Lúc trước, Lâm Quốc Bình, được Cố Tri Ý chỉ dẫn cho vài đường, đã mạnh dạn nhận thầu nhiều diện tích đồng ruộng ở quê, rồi nhờ vợ chồng anh cả Lâm Quốc Đống giúp một tay trông nom, lo liệu. Còn vợ chồng Lâm Quốc Bình thì lại lặn lội khắp các chợ xã, chợ huyện để thu mua nông sản.
Ban đầu, mọi người hợp tác rất vui vẻ, Lâm Quốc Bình cũng là người có chút đầu óc kinh doanh. Anh cũng đã nói rõ ràng với Lâm Quốc Đống rằng sẽ thanh toán dứt điểm mỗi tháng một lần.
Vốn là anh em ruột thịt, Lâm Quốc Bình đã tính toán cẩn thận diện tích đất thầu của mình, cộng thêm khoản khấu trừ chi phí mỗi tháng, rồi đưa cho Lâm Quốc Đống ba mươi đồng tiền lương. Một mức đãi ngộ không hề thấp.
Mức lương này cũng được coi là khá hậu hĩnh ở vùng nông thôn khi ấy.
Dân làng ai nấy đều thầm ghen tị, ngưỡng mộ, nhưng Lâm Quốc Bình chỉ nói với người ngoài rằng Lâm Quốc Đống là giúp đỡ nhà chú hai, còn số tiền cụ thể thì tuyệt nhiên không hé răng nửa lời.
---