Làm Giàu Thôi! Tôi Có Nhà Máy Thông Cổ Kim

Chương 881

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Nghĩ đến đây, anh ta bật người ngồi dậy khỏi giường, mở điện thoại xem video.

Khi gọi video cho đối phương, anh ta đã đề phòng, nghĩ rằng Ngũ Lôi Phù do Chu Dật Xuyên lấy ra mà, không phải nên lưu lại một chút hình ảnh để xem đi xem lại sao?

16_Bây giờ rất tiện dụng.

Anh ta mở video, xem xét chi tiết từng khung hình...

Cẩn thận nhìn những phù văn trên đó, sợi linh lực đang lưu chuyển, trong một khoảnh khắc nào đó, góc độ phản chiếu ánh sáng, đột nhiên nhìn thấy một ký hiệu.

Anh ta lập tức tua lại xem, liên tục xem đi xem lại mấy lần.

Đúng vậy!

Chính là ký hiệu đó!

Trước đây trong lớp, sư phụ từng nhấn mạnh giới thiệu, nói đó là Pháp ấn Huyền Linh Giới đã thất truyền từ lâu.

Trong những gia tộc phong thủy lớn có nội tình thâm sâu, lưu truyền một truyền thuyết rất cổ xưa—

Có một Huyền Linh Giới khác, huyền học thịnh hành, linh khí dồi dào, khắp nơi đều là người tu đạo. Họ có thể thông qua ngộ đạo tu luyện, và đắc đạo phi thăng thành tiên.

Cứ tùy tiện lôi ra một người đặt vào phàm trần, cũng đều là tồn tại cấp đại sư.

Thật ra từ rất xa xưa, các tiền bối của họ có thể thông thoại với Huyền Linh Giới, có thể giao lưu, cũng nhận được sự che chở của họ.

Nhưng sau này không rõ vì lý do gì, liên lạc đã bị cắt đứt.

Huyền học hiện thế cũng dần dần suy yếu.

May mắn thay, thời thái bình thịnh thế, pháp luật kiện toàn, sát lục giảm bớt, oán khí quỷ khí cũng theo đó mà phai nhạt.

Còn họ thông qua các phù chú, phù văn được lưu truyền từ đời này sang đời khác của tiền bối, tự mình lĩnh ngộ, lại mày mò phục hồi, miễn cưỡng giữ lại một mạch yếu ớt.

Chỉ là đời đời truyền lại dấu ấn này, không dám quên, rốt cuộc hy vọng có một ngày, có thể thiết lập lại liên lạc.

Thật ra khi biết tin tức về Trần Kim Việt, và đoán rằng cô có thể thiết lập liên lạc với một thế giới khác, sư phụ đã từng đặt hy vọng vào cô gái này.

Hy vọng thông qua cô làm vật trung gian, thử liên lạc với Huyền Linh Giới.

Nhưng tin tức không xác định, cấp trên không muốn dọa cô gái, cũng không muốn kinh động cô, nên mãi không cho phép họ đến thăm.

Sau này, họ muốn suy luận bát tự của Trần Kim Việt, bói toán một số thông tin.

Nhưng khi đưa ra quyết định này, đã quá muộn, bởi vì nhà họ Dung đã xuất hiện.

Ông nội Dung lo lắng có người bất lợi cho cháu gái nhỏ, bất kể là tình hình thực tế hay phương diện huyền học, đều đã dựng lên bức tường đồng vách sắt.

Họ không thu được thêm thông tin.

Nhưng dường như trong cõi u minh đã có định số.

Họ không tìm thấy đối phương, nhưng đối phương lại tự mình tìm đến.

Hơn nữa còn mang theo dấu ấn đó, thứ mà chỉ có giới cao tầng của Hiệp hội Đạo giáo họ mới biết.

Ánh mắt lần nữa rơi vào ký hiệu đó, sóng lòng anh ta cuộn trào, toàn thân m.á.u huyết sôi trào, mỗi sợi lông tơ đều đang gào thét.

Nhanh chóng bật dậy, vơ lấy áo khoác và chìa khóa xe, lê dép lào vội vã lái xe ra ngoài…

Hai giờ sáng. Nhà họ Đái.

Lão hội trưởng Đái vẫn đang ngủ say, bị tiếng gõ cửa dồn dập đánh thức.

Khoác áo đứng dậy, kéo cửa ra thấy là tiểu đệ tử không khiến mình bớt lo, ông ta mặt không biểu cảm đóng cửa lại.

Tô Diễm lập tức đưa chân chặn cửa, nói ngắn gọn rành mạch, “Sư phụ! Tin tức về Huyền Linh Giới đã xuất hiện… Ái chà!”

Lão hội trưởng Đái vốn đang đầu óc mơ màng.

Tuy nhiên, khi nghe thấy ba chữ ‘Huyền Linh Giới’, lập tức tỉnh táo.

Vì kích động, động tác tay cũng trở nên nặng hơn.

Một tay đóng sập cửa, đè mạnh lên cái chân đang thò vào, mà hoàn toàn không hề hay biết.

“Cậu nói cái gì?!”

“Sư, sư phụ! Chân! Chân!”

“…”

Lão hội trưởng Đái cúi đầu, lúc này mới thấy thủ phạm cản ông đóng cửa.

Sắc mặt xấu hổ, tay lập tức thả lỏng lực đạo…

--- Chương 557: Thật giả lẫn lộn, há lại là thứ chúng ta có thể phán định ---

Năm phút sau. Mấy người ngồi ngay ngắn trên ghế thái sư kiểu Trung Quốc trong phòng khách, ánh mắt đồng loạt đổ dồn vào người đàn ông đối diện, mặc đồ ngủ dép lê, lôi thôi lếch thếch.

Còn người sau, đang không nhanh không chậm xoa bóp cái chân bị xoa đến đỏ ửng của mình, trông có vẻ là người điềm tĩnh nhất toàn trường.

Lão hội trưởng Đái siết chặt cây gậy trong tay, không thể nhịn được nữa, “Cậu mà còn lề mề, tin hay không tôi lại cho cậu một cái nữa?”

Tô Diễm lúc này mới từ tốn bỏ chân xuống, bình tĩnh nói, “Sư phụ người đừng nóng nảy như vậy mà, không phải vừa nãy người đã đuổi con ra khỏi cửa trước sao?”

Lão hội trưởng Đái, “…”

Một người đàn ông cùng tuổi ngồi bên cạnh, nhìn Tô Diễm với ánh mắt cạn lời xen lẫn sùng bái.

Cũng chỉ có anh ta mới dám trêu chọc ông nội như vậy.

Nhưng Tô Diễm miệng lưỡi lanh lợi thì lanh lợi, vẫn không dám nhảy disco trên điểm mấu chốt của ông cụ.

Thấy vậy liền dừng lại đúng lúc, lập tức lấy điện thoại ra …

“Đây là đoạn ghi hình video con vừa nói chuyện với Chu tiểu thiếu gia, sư phụ người xem.”

“…”

Lão hội trưởng Đái nhíu mày nhận lấy. Đeo kính lão, ấn mở phát lại.

Ông cụ hơi có tật viễn thị, nhưng khi nghiêm túc, độ nhạy bén không hề thấp, ngay lần đầu tiên đã phát hiện ra dấu ấn đó.

Nhanh chóng ấn tạm dừng.

Làm Giàu Thôi! Tôi Có Nhà Máy Thông Cổ Kim

Chương 881