Lão Đại Huyền Học Bị Gắn Với Hệ Thống Ẩm Thực

Chương 30

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Chu Thiên Lỗi hóng được một quả drama cực lớn, tuân thủ nguyên tắc có drama phải chia sẻ, cậu lập tức gửi tin tức vào group hóng chuyện.

Nhóm chat nổ tung ngay lập tức.

“Tề Nhược Nhược: !!!! Trời đất ơi, có chuyện gì thế? Xe cảnh sát với xe cứu thương đều đến kìa.”

“Lý Thành Chí: Để tại hạ phân tích một chút. Dựa vào những lời Triệu Dương nói ở bữa tiệc, tại hạ nghi ngờ tổng giám đốc Đàm bị cắm sừng. Tổng giám đốc Đàm xưa nay đa nghi, liệu có phải sau bữa tiệc hai vợ chồng cãi nhau, rồi động d.a.o động kéo không?”

“Chu Thiên Lỗi: Phân tích có lý.”

“Tôn Xương Minh: Phân tích có lý +1.”

Phía sau còn có cả một dàn hùa theo “+10086”, “Xin ké chứng minh nhân dân hóng chuyện”…

“Triệu Dương.”

Sự xuất hiện đột ngột của Triệu Dương khiến nhóm chat càng thêm sôi sục, vô số người điên cuồng tag tên anh để hỏi rõ ngọn ngành.

Triệu Dương nhìn chằm chằm vào những dòng tin nhắn, đầu óc ong ong.

Nhà họ Đàm mới sáng nay còn phơi phới làm tiệc đầy tháng, đến chập tối đã xảy ra chuyện. Đàm Kính Nghiệp nghi là tự sát, tự đ.â.m vào bụng mấy nhát dao, còn Trần Lệ thì trông điên điên khùng khùng.

Tất cả chỉ xảy ra trong vòng một ngày.

Triệu Dương nghĩ đến Phó Vãn. Món quà mà nhà anh chuẩn bị tử tế bỗng dưng biến thành bào thai, chắc chắn có bàn tay của Phó Vãn nhúng vào.

Vị đại sư họ Phó kia vẫn thản nhiên ngồi không ở khu chung cư cũ nát, trong khi nhà họ Đàm lại đang chìm trong địa ngục trần gian!

Đây đâu phải là một đại sư chỉ biết chút võ vẽ qua loa.

Triệu Dương không trả lời vô số tin nhắn tag mình trong nhóm. Anh ngồi trên băng ghế ngoài bệnh viện, lấy điện thoại ra, mở WeChat của Phó Vãn.

Vẫn là cái tên đáng yêu “Là Vãn Vãn nha”, vẫn là avatar anime dễ thương.

Lòng Triệu Dương rối như tơ vò, anh nhìn vào khung chat mà không biết nên nhắn gì cho Phó Vãn, đành bấm vào xem vòng bạn bè của cô.

Anh vừa bấm vào, nhóm hóng chuyện vẫn điên cuồng nhảy tin nhắn, một khung chat nhỏ hiện lên trên cùng màn hình điện thoại.

“Phó Hiên: @Triệu Dương, rốt cuộc là có chuyện gì thế?”

Sau khi tài khoản tên Phó Hiên này xuất hiện, nhóm chat càng náo nhiệt hơn.

“Chu Thiên Lỗi: @Phó Hiên, nghe nói cả nhà cậu đi du lịch ở nước Phật Đông Nam Á rồi mà, xa thế vẫn hóng drama à? Bao giờ về thế?”

“Phó Hiên: Vẫn chưa biết nữa, bên này đang hè, nóng c.h.ế.t đi được. Tớ muốn về lắm mà bố mẹ tớ nhất quyết không cho, cứ bảo nhà cửa không sạch sẽ.”

Phó Hiên.

Phó Vãn.

Tim Triệu Dương chợt thắt lại, mắt anh dán chặt vào vòng bạn bè của Phó Vãn.

Ảnh bìa của cô là một lớp học chất đầy sách vở, trên bảng đen treo một biểu ngữ khích lệ màu đỏ chói: “Chỉ cần học không chết, cứ học đến chết!”

“Bức ảnh qua bộ lọc trông thật có hồn.

Triệu Dương vội lướt xem trang cá nhân của Phó Vãn, nhưng vòng bạn bè của cô đã ngừng cập nhật từ sáu năm trước.

Nào là ảnh chụp ấm áp bên gia đình, nào là bài đăng vui mừng khôn xiết khoe thành tích thi đại học, kèm theo đó là ước mơ được ghi danh vào trường Đại học Ninh Thành. Mỗi một dòng trạng thái đều khắc họa nên hình ảnh một cô gái trẻ trung, xinh đẹp và tràn đầy sức sống.

Triệu Dương thậm chí còn cảm thấy khó mà tin được cô gái rạng rỡ trong ảnh và Phó Vãn của hiện tại là cùng một người.

Anh không dám tin mà lẩm bẩm: “Phó Vãn... Cô ấy là Phó Vãn!”

Phó Vãn là ai ư?

Cuối cùng Triệu Dương cũng nhớ ra rồi.

Phó Vãn, đại tiểu thư nhà họ Phó.

Nói một cách chính xác thì Triệu Dương còn phải gọi Phó Vãn một tiếng đàn chị. Chỉ là năm đó, khi Phó Vãn vừa tốt nghiệp cấp ba thì Triệu Dương mới chân ướt chân ráo vào lớp mười.

Thế nhưng, dù mới vào trường, Triệu Dương cũng đã nghe danh Phó Vãn, cô gần như là hoa khôi được cả trường công nhận.

Thật ra nhà họ Phó không được xem là gia tộc hào môn. Bố mẹ Phó Vãn từ nông thôn lên thành phố lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng, thuở thiếu thời chỉ làm phụ bếp, sau này nắm bắt được cơ hội, sang lại được nhà hàng Phúc Mãn Lâu, dựa vào tài nấu nướng hơn người mà gầy dựng tên tuổi, chen chân được vào giới thượng lưu Ninh Thành.

Và dĩ nhiên, Phó Vãn được hai vợ chồng gửi vào ngôi trường tốt nhất Ninh Thành, cũng chính là nơi cô gặp Thẩm Tử Khiên.

Triệu Dương không rõ khúc mắc giữa hai người họ, chỉ loáng thoáng nghe nói sau khi có kết quả thi đại học, Thẩm Tử Khiên lên núi vào nhà thờ tổ của Thẩm gia để báo cáo với tổ tiên.

Chẳng biết ai đã đưa Phó Vãn đi cùng.

Nghe đồn sau một đêm ở lại nhà thờ tổ của Thẩm gia, không bao lâu sau Phó Vãn liền mang thai. Rồi sau khi sinh con trong bệnh viện, cô cứ thế biến mất.

Bố mẹ cô gần như phát điên, lật tung cả thế giới để tìm con gái, nhưng Phó Vãn cứ như thể đã bốc hơi khỏi cõi đời!

Năm năm trôi qua, người trong giới của họ đều ngỡ cô đã c.h.ế.t ở một xó xỉnh nào đó, thậm chí cái tên này cũng sắp bị lãng quên.

Ai mà ngờ...

Vị Bếp trưởng Phó này lại chính là Phó Vãn của năm nào!

Nghĩ lại tình hình ở Ninh Thành mấy năm nay, rồi lại nghĩ đến thảm cảnh của vợ chồng nhà họ Đàm ban nãy, Triệu Dương bất chợt nuốt nước bọt ừng ực.

Anh có cảm giác, Ninh Thành sắp có sóng to gió lớn rồi.

Thiên đường của dân hóng chuyện sắp mở ra rồi đây.

Triệu Dương đưa tay cào cào mái tóc rối, thở hắt ra một hơi rồi run rẩy gửi một tin nhắn WeChat cho Phó Vãn.

Lão Đại Huyền Học Bị Gắn Với Hệ Thống Ẩm Thực

Chương 30