Lão Đại Huyền Học Bị Gắn Với Hệ Thống Ẩm Thực

Chương 37

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Chỉ riêng thủ đoạn thần tiên này thôi cũng đủ khiến tổng giám đốc Tiết phải thán phục không thôi.

Yêu quái cây hòe già kia lúc nãy còn gào thét đòi con trai ông nhào vào lòng nó cơ mà? Giờ đầu bếp Phó vừa đưa linh hồn vào hình nhân giấy, nó đến rắm cũng không dám thả một cái.

Phó Vãn đưa hình nhân giấy nhỏ cho tổng giám đốc Tiết. Ông vội vàng chùi tay vào bộ vest đắt tiền của mình rồi mới cẩn thận đón lấy.

Phó Vãn dặn dò: “Đặt hình nhân giấy lên vị trí trái tim của cậu ấy, một tiếng sau hồn sẽ về lại với xác. Thời gian còn lại, ông tìm một tấm vải đen che nó đi, giữ cho nó ở trong bóng tối.”

Tổng giám đốc Tiết không ngờ cách làm lại đơn giản như vậy, chẳng lẽ không cần làm một buổi lễ cầu siêu hoành tráng như trên phim truyền hình sao?

Ông gật đầu lia lịa rồi nói: “ Tôi sẽ mang nó đến bệnh viện ngay đêm nay.”

Tuy đã muộn, sắp mười hai giờ đêm rồi, nhưng là một người cha, sao ông có thể ngồi yên được chứ? Có thể làm con trai tỉnh lại sớm một khắc nào hay một khắc ấy!

Ông đã không thể chờ đợi thêm được nữa.

Phó Vãn lắc đầu: “Không được, cậu ta gặp tai nạn xe lúc nào dẫn đến hồn lìa khỏi xác, thì phải nhập lại vào đúng thời điểm đó.”

Tổng giám đốc Tiết ngẩn người, còn có yêu cầu kỳ quặc thế này nữa sao?

Tiết Định Khôn gặp tai nạn lúc ba giờ lẻ ba phút chiều. Vậy tức là phải đợi đến chiều mai?

Thế thì càng phải tìm một tấm vải đen che nó cho thật kỹ mới được.

Phó Vãn liếc mắt nhìn chiếc bát sứ màu đỏ thẫm dưới gốc cây hòe, giọng điệu thản nhiên: “Ăn xong thì rửa bát đi, cái bát đó là do con trai ông ăn quỵt dùng đấy.”

Tổng giám đốc Tiết nào dám không nghe, vội vàng bê bát canh sắp nguội lạnh lên, ăn hết sạch mì bên trong, lại húp cạn không chừa một giọt nước canh. Sau đó ông mới xắn tay áo, rửa sạch hai chiếc bát.

“Ting! Tài khoản WeChat nhận 8888 tệ.”

Phó Vãn hài lòng cất điện thoại đi, quay sang nói với Đoàn Đoàn vẫn còn đang ngẩn ngơ: “Chuẩn bị dọn hàng về nhà thôi.”

Hệ thống Mỹ thực im lặng đến c.h.ế.t lặng.

Cô chỉ cần tiếp một vị khách thôi đã bằng ký chủ đời trước tiếp cả chục vị rồi.

Sau khi rời đi, việc đầu tiên tổng giám đốc Tiết làm là tìm một tấm vải đen bọc kín hình nhân giấy lại, sợ một chút ánh sáng cũng lọt vào.

Đồng thời, ông gọi ngay cho vợ: “Bà xã, tôi gặp được một vị đại sư rồi! Về nhà tôi sẽ kể chi tiết cho bà nghe, con trai chúng ta được cứu rồi!”

Bà Tiết cũng nói: “Triệu Dương nói đúng, Định Khôn cứ mãi không tỉnh, chúng ta ngoài bệnh viện ra cũng nên tìm cách khác. Tôi cũng đã liên lạc với bạn bè trong giới, nhờ mời một vị đại sư đến xem cho Định Khôn rồi!”

Tổng giám đốc Tiết nhíu mày, quay sang gửi cho Triệu Dương một bao lì xì đỏ chót trên WeChat: “Chú cảm ơn cháu nhé, Tiểu Dương, đã giới thiệu đầu bếp Phó cho chú.”

Triệu Dương, người vốn luôn trả lời tin nhắn ngay tắp lự, lần này lại im lặng hồi lâu.

Cậu ta thật sự có chút không chịu nổi, phải ngồi ở nhà chuẩn bị tâm lý cả buổi.

Ở nhà, Triệu Côn Minh và Lý Mỹ Phượng đang xem tin tức. Hiện tại, thông tin chính thức chỉ nói rằng Đàm Kính Nghiệp nghi ngờ vợ mình, Trần Lệ, đã cắm sừng ông ta và sinh con cho người khác, dẫn đến việc cầm d.a.o tự sát.

Đàm Kính Nghiệp là loại người nào, vợ chồng Triệu Côn Minh rõ hơn ai hết.

Nếu ông ta thật sự nghi ngờ vợ ngoại tình và sinh con cho kẻ khác, thì tuyệt đối không phải là cầm d.a.o tự sát, mà sẽ cầm d.a.o c.h.é.m Trần Lệ!

Trong chuyện này chắc chắn có uẩn khúc, mà người làm ra không ai khác ngoài Phó Vãn.

“Tiểu Dương, đầu bếp Phó đã xác nhận ngày mai sẽ đến nhà chúng ta làm lễ siêu độ cho những vong linh hài nhi đó chưa?” Triệu Côn Minh hỏi lại Triệu Dương một lần nữa.

Phá được hồn trận, họ mới có thể đón đứa con của chính mình, đây là điều mà hai vợ chồng quan tâm nhất lúc này.

Triệu Dương có chút thất thần gật đầu. Phó Vãn đúng là đã nói như vậy, buổi lễ phá hồn trận và siêu độ cho các vong nhi được ấn định vào tối mai.

Đang nói chuyện, điện thoại của Lý Mỹ Phượng reo lên. Nhìn tên người gọi đến, bà không khỏi ngạc nhiên.

“Là Nguyệt Nhi à?” Người được nhắc đến là con gái lớn của vợ chồng Đàm Kính Nghiệp và Trần Lệ, Đàm Nguyệt Nhi.

Nếu là ngày thường, nhà họ Đàm xảy ra chuyện lớn như vậy, hai vợ chồng chắc chắn đã chạy sang giúp đỡ, nhưng đêm nay, cả hai đều ngầm coi như không biết.

Ai ngờ Đàm Nguyệt Nhi lại chủ động gọi đến.

Lý Mỹ Phượng vẫn rất thương cô bé này nên đã bắt máy.

Đầu dây bên kia truyền đến tiếng khóc nức nở của Đàm Nguyệt Nhi: “Mẹ nuôi, em trai con… Em trai con mất tích rồi. Con xem camera giám sát, Thiên Bảo đã bị Trần thiên sư bế đi rồi.”

Đàm Nguyệt Nhi nghe nói lần này bố mẹ xảy ra chuyện là vì bố nghi ngờ mẹ sinh em trai là con của Trần thiên sư, cô bé vẫn còn nửa tin nửa ngờ.

Bây giờ Trần thiên sư lại bế em trai đi mất, cô bé càng tin vào điều đó hơn.

Lão Đại Huyền Học Bị Gắn Với Hệ Thống Ẩm Thực

Chương 37