Ngoan một chút đi! Thái tử gia Kinh Thành cúi đầu dụ dỗ cô vợ nhỏ mềm yếu

Chương 194

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Lòng Vân Tranh có chút nghẹn ngào, nhưng lại không biết phải mở lời thế nào.

Cô quay người xuống lầu, đi đến nhà ăn, nhìn bữa sáng đã được chuẩn bị trên bàn, nhưng lại không có chút khẩu vị nào.

Cô tùy tiện uống vài ngụm cháo, rồi đặt đũa xuống, đứng dậy rời khỏi nhà ăn.

——

Tầng cao nhất của Tập đoàn Phó thị, văn phòng Tổng giám đốc.

Phó Lăng Hạc ngồi trước bàn làm việc, tay cầm một tập tài liệu, ánh mắt lại có chút mơ hồ.

Trong đầu anh không ngừng hiện lên cảnh tượng tối qua, Vân Tranh tựa vào lòng anh, lại còn cầu xin cho người đàn ông khác!

Ha, đúng là khiến anh tức cười đến phát cáu!

Giỏi lắm! Vân Tranh đúng là coi anh ta Phó Lăng Hạc đã c.h.ế.t rồi!

Trong lòng anh dâng lên một trận bực bội, anh nặng nề ném tập tài liệu lên bàn, đưa tay xoa xoa thái dương.

Trợ lý Kỳ gõ cửa bước vào, cẩn thận liếc nhìn anh một cái: “Phó tổng, đây là tài liệu cuộc họp sáng nay, mời anh xem qua.”

Phó Lăng Hạc lạnh lùng lướt qua, giọng trầm thấp: “Để đó đi.”

Trợ lý Kỳ thấy sắc mặt anh không tốt, cũng không dám nói nhiều, đặt tài liệu xuống rồi lui ra ngoài.

Phó Lăng Hạc tựa vào lưng ghế, nhắm mắt lại, nhưng cảm xúc bực bội trong lòng lại không cách nào xua đi được.

Anh không nỡ giận Vân Tranh, nhưng vừa nghĩ đến cảnh cô cầu xin anh tha cho Chu Duật Thâm, anh lại không kìm được mà nổi giận đùng đùng!

Tối qua anh cũng không hiểu mình bị làm sao, vậy mà lại thật sự thả Chu Duật Thâm.

Phó Lăng Hạc nặng nề ném tập tài liệu xuống mặt bàn, cầm lấy chiếc điện thoại đang úp, mở WeChat lên xem.

Được! Được lắm!

Đã qua cả buổi sáng rồi, Vân Tranh vẫn không gửi cho anh một tin nhắn nào.

Phó Lăng Hạc nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn, ánh mắt lạnh lẽo pha lẫn một tia bực bội.

Anh mở vòng bạn bè, ngón tay dừng lại trên màn hình vài giây, sau đó nhanh chóng soạn một dòng trạng thái:

【Cỏ cũ sao ngon bằng cỏ non】

Kèm theo là một bức ảnh bàn làm việc trống không, trên bàn chỉ có một ly cà phê đã nguội và một tập tài liệu chưa ký.

Đăng xong vòng bạn bè, anh ném điện thoại sang một bên, tựa lưng vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần.

Nhưng cảm xúc uất nghẹn trong lòng lại không cách nào tan biến. Anh biết dòng trạng thái này có hơi trẻ con, thậm chí mang ý dỗi hờn, nhưng anh không thể kìm được!

Vân Tranh có thể cầu xin cho bất kỳ ai, nhưng tuyệt đối không thể là Chu Duật Thâm, đây là vấn đề nguyên tắc!

Không lâu sau, điện thoại rung lên mấy tiếng. Anh liếc nhìn, thấy có vài lượt thích và bình luận của những người bạn chung.

Tưởng Sầm Ngự: Đại ca, có chuyện gì vậy? Sao tự nhiên lại đăng lên vòng bạn bè thế?

Lục Thời Khiêm: Tâm trạng không tốt có muốn ra ngoài uống một ly không? Dẫn chị dâu theo nữa chứ!

Tần Tử Ngang: Tôi hoa mắt rồi, đại ca đăng vòng bạn bè kìa! WeChat bị hack rồi!!!

Mẹ: Con tự xem con đăng văn án gì thế? Thằng nhóc thối này sẽ không phải bị con dâu mẹ đá rồi chứ?

Bạc Cẩn Niên chỉ bấm thích, không bình luận!

Phó Lăng Hạc lướt qua, cười lạnh một tiếng, không trả lời.

Người mà anh thực sự muốn thấy động tĩnh, lại vẫn không hề có bất cứ phản ứng nào.

——

Đàn Khê Uyển, phòng khách!

Vân Tranh ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, tay ôm điện thoại, đã dừng lại ở giao diện WeChat gần nửa tiếng.

Thấy chấm đỏ nhỏ ở vòng bạn bè, bệnh "sạch sẽ" của cô nổi lên nên đã bấm vào.

Ánh mắt cô dừng lại trên dòng trạng thái của Phó Lăng Hạc, đầu ngón tay nhẹ nhàng trượt trên màn hình, lòng có chút phức tạp.

Cô mím môi, do dự một lát, cuối cùng vẫn mở khung chat của Phó Lăng Hạc, gõ vài chữ: “Anh ăn sáng chưa?”

Gửi đi xong, cô nhìn chằm chằm màn hình, lòng có chút thấp thỏm.

Nhưng đợi rất lâu, đối phương vẫn không hồi âm.

Vân Tranh thở dài, đặt điện thoại sang một bên, trong lòng không khỏi có chút thất vọng.

Cô đứng dậy, đi đến bên cửa sổ, nhìn cảnh vật bên ngoài, lòng có chút hỗn loạn.

Ở phía bên kia, màn hình điện thoại của Phó Lăng Hạc sáng lên.

Anh liếc nhìn, thấy tin nhắn Vân Tranh gửi đến, cảm xúc bực bội trong lòng khẽ dịu đi một chút, khóe môi cũng không tự chủ khẽ cong lên.

Phó Lăng Hạc biết Vân Tranh chắc hẳn đã nhìn thấy dòng trạng thái anh đăng trên vòng bạn bè.

Nhưng anh không lập tức trả lời, mà úp điện thoại xuống bàn, tiếp tục xử lý công việc đang dang dở.

Tâm lý của Phó tổng kiêu ngạo: Hừ! Không phải thích cầu xin cho người đàn ông khác sao? Không phải quan tâm người khác sao? Anh ăn sáng hay không thì liên quan gì đến em? Dù sao anh có bị đau dạ dày em cũng sẽ không đau lòng đâu!

Dù Phó Lăng Hạc đang xử lý công việc, nhưng rõ ràng hiệu suất cũng không cao, dù sao tâm trạng không tốt, cũng chẳng có tâm trí nào cho công việc.

Khụ khụ khụ, ai đó trước khi đăng vòng bạn bè thì điện thoại đang úp trên bàn;

Sau khi đăng vòng bạn bè, điện thoại liền đặt thẳng lên tập tài liệu.

Phó tổng cũng chẳng biết là đang xem tài liệu, hay là đang xem điện thoại nữa.

Vân Tranh gửi tin nhắn đó xong thì không có thêm bất kỳ thông tin nào nữa, Phó Lăng Hạc cũng không nhịn được, cầm điện thoại lên.

Mở giao diện chat với Vân Tranh, ngón tay nhanh chóng gõ trên màn hình: 【Đang họp, vừa kết thúc!】

Ngoan một chút đi! Thái tử gia Kinh Thành cúi đầu dụ dỗ cô vợ nhỏ mềm yếu

Chương 194