"Rầm!" Chiếc cốc nước trong tay Chu Duật Thâm rơi xuống đất, mảnh thủy tinh vỡ tung tóe. Anh ta đột ngột ngẩng đầu, mắt đỏ ngầu: "Anh nói cái gì?"
"Vân gia nói rằng nếu không chuyển nhượng cổ phần thì sẽ không rót vốn cho công ty. Chủ tịch không muốn trơ mắt nhìn công ty sụp đổ nên đã ký giấy chuyển nhượng cổ phần."
Lâm trợ lý cứng rắn nói tiếp: "Bây giờ Hội đồng quản trị đã bùng nổ rồi, mấy cổ đông lớn yêu cầu ngài triệu tập cuộc họp khẩn cấp ngay lập tức..."
Chu Duật Thâm đột nhiên cười, tiếng cười khàn khàn chói tai: "30% cổ phần? Vân gia đây là muốn thừa nước đục thả câu."
"Chu tổng," Lâm trợ lý bước tới một bước, "Bây giờ không phải lúc chán nản. Ngài nghĩ xem, nếu Chu thị thật sự sụp đổ, ngài lấy gì để tranh giành với Phó Lăng Hạc?"
"Tranh giành?" Chu Duật Thâm tự giễu nhếch môi, "Vân Tranh đã gả cho anh ta rồi, tôi còn tranh giành cái gì?"
" Nhưng ngài cam tâm sao?" Lâm trợ lý đột nhiên nâng cao giọng, "Cam tâm cứ thế nhìn Vân tiểu thư gả cho người khác sao?"
Ngón tay Chu Duật Thâm đột ngột siết chặt, băng gạc rỉ máu.
18. "Ngài còn nhớ Vân tiểu thư thích nhất điều gì không?" Lâm trợ lý hạ giọng, "Cô ấy thích nhất nhìn ngài vận trù trong trướng trên thương trường. Nhưng bây giờ thì sao? Ngài ngay cả đứng dậy cũng không được, làm sao xứng với cô ấy?"
19. [(Vận trù duy ốc: chỉ người có khả năng bày mưu tính kế trong màn trướng mà quyết định thắng bại ở ngoài nghìn dặm, ý nói tài năng điều hành, kiểm soát tình hình.)
"Câm miệng!" Chu Duật Thâm đ.ấ.m một cú vào tủ đầu giường, máy giám sát phát ra tiếng báo động chói tai.
"Chẳng lẽ tôi nói sai sao?" Lâm trợ lý không lùi mà tiến, "Nếu ngài thật sự muốn theo đuổi lại Vân tiểu thư, thì phải vực dậy tinh thần. Hãy để Vân tiểu thư nhìn xem ai mới thật sự xứng với cô ấy!"
Trong phòng bệnh chìm vào im lặng c.h.ế.t chóc, chỉ có tiếng tích tắc đều đặn của máy theo dõi.
Một lúc lâu sau, Chu Duật Thâm chậm rãi ngẩng đầu, sự chán nản trong mắt dần được thay thế bằng một tia sáng sắc bén: "Đem tài liệu dự án gần đây của công ty đến đây."
"Vâng!" Lâm trợ lý thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đưa máy tính bảng.
Ngón tay Chu Duật Thâm lướt nhanh trên màn hình, ánh mắt dần trở nên sắc bén, "Thông báo cho Hội đồng quản trị, ba giờ chiều nay sẽ tổ chức họp cổ đông tại tập đoàn."
Ánh nắng xuyên qua khe rèm cửa, chiếu lên bàn tay quấn băng của Chu Duật Thâm, chiếc nhẫn dính m.á.u lấp lánh ánh lạnh lẽo dưới nắng.
--- Chương 154 ---
Hội đồng quản trị gây khó dễ cho Chu Duật Thâm!
Chu Duật Thâm vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve vết m.á.u trên chiếc nhẫn, trong mắt lóe lên một tia quyết tâm phải giành được.
Ba giờ chiều, phòng họp trên tầng cao nhất của Tập đoàn Chu thị, không khí nặng nề đến nghẹt thở.
Chu Duật Thâm ngồi ở vị trí chủ tọa, sắc mặt có chút khó coi, gương mặt mấy vị giám đốc lạnh lùng nghiêm nghị, ánh mắt toát ra vẻ áp bức hung hăng.
20. "Chu tổng, tình hình công ty hiện tại ngài cũng rõ, giá cổ phiếu lao dốc, giá trị thị trường bốc hơi gần trăm tỷ, Vân gia lại nhân cơ hội lấy đi 30% cổ phần. Ngài là người chèo lái công ty, chẳng lẽ không nên cho chúng tôi một lời giải thích sao?" Một vị giám đốc lớn tuổi người đầu tiên gây khó dễ, giọng điệu mang theo sự trách móc không hề che giấu.
21. [(Người đầu tiên: Ở đây nghĩa là người đầu tiên làm điều đó)
Chu Duật Thâm vì đau đầu gối mà sắc mặt tái nhợt, nhưng lưng vẫn thẳng tắp.
Ánh mắt anh bình tĩnh và sắc bén, dường như không bị ảnh hưởng chút nào.
Anh chậm rãi mở lời, giọng khàn khàn nhưng kiên định, "Thưa các vị giám đốc, tôi hiểu rõ khó khăn hiện tại của công ty hơn bất kỳ ai. Nhưng xin hãy tin tưởng, tôi sẽ cố gắng hết sức để xoay chuyển tình thế."
22. "Xoay chuyển tình thế?" Một vị giám đốc khác cười lạnh, "Chu tổng, ngài nói thật dễ nghe. Chủ tịch Chu đã chuyển nhượng 30% cổ phần cho Vân gia, họ có thể can thiệp vào các quyết sách của công ty bất cứ lúc nào. Ngài nghĩ chúng tôi còn có thể tin tưởng vào năng lực của ngài sao?"
23. [(Chủ tịch Chu: Ở đây ý muốn nói là bố của Chu Duật Thâm, người đứng đầu Tập đoàn Chu Thị.)
Ngón tay Chu Duật Thâm hơi siết chặt, vết thương dưới băng gạc âm ỉ đau nhói, nhưng biểu cảm của anh không hề biến đổi.
Anh nhìn thẳng vào họ, giọng điệu trầm ổn, " Tôi sẽ tìm cách lấy lại cổ phần của Vân gia. Còn về giá cổ phiếu của công ty, tôi đã có phương án đối phó."
"Phương án đối phó?" Một vị giám đốc trung niên cười khẩy, "Chu tổng, ngài sẽ không định dùng lời nói suông để lấp l.i.ế.m chúng tôi đấy chứ? Công ty bây giờ cần không phải là nói suông, mà là hành động thực tế!"
Lâm trợ lý đứng một bên, cau mày chặt.
Anh nhìn Chu Duật Thâm, trong lòng vừa lo lắng vừa sốt ruột.
Anh biết, những vị giám đốc này đã mất kiên nhẫn với Chu Duật Thâm từ lâu, thậm chí có người đã bắt đầu âm thầm mưu tính, muốn kéo anh xuống khỏi vị trí tổng giám đốc.