Gậy ông đập lưng ông.
Tiểu Vương bị Lạc Thu chặn họng, nhưng hiển nhiên tổ chương trình cũng đã có phương án từ trước. Cô ta cứng ngắc nói tiếp: "Đồng chí Lạc Thu, hôm nay tổ chương trình sẽ cung cấp miễn phí cho đồng chí dịch vụ định vị bắt gà, cùng với hạn mức đổi không quá 10 điểm công."
Lạc Thu đảo mắt. Định vị 5 điểm công, hạn mức 10 điểm công, tổng cộng 15 điểm. Con số này gần bằng số điểm cô kiếm được từ việc bán bánh bao tuần trước sau khi trừ đi phần của tổ chương trình, tức là phần thu nhập từ việc bán cho các khách mời khác.
"Được thôi, vậy tôi miễn cưỡng đồng ý với cô vậy." Lạc Thu làm ra vẻ mặt như thể mình chịu thiệt thòi lớn, miễn cưỡng chấp nhận.
Lần sau tôi mà làm món gì ngon, các người đừng có mà tìm đến.
【Hoan hô, con chuột thối chuyên lách luật, không theo quy tắc cuối cùng cũng bị trừng phạt rồi! Tổ chương trình không phải sân sau nhà cô đâu!】
【Có chút thương Lạc Thu, dùng bản lĩnh kiếm được điểm công, tổ chương trình nói không tính là không tính, nói hủy là hủy, đúng là công cốc.】
【Có giống bạn bị sếp vẽ bánh không? Quay đi quay lại bánh không có mà còn bị trừ tiền thưởng nữa?】
【Nói thật thì kỳ trước tổ chương trình cũng không chuyên nghiệp, tự mình tham gia giao dịch đã phá vỡ quy tắc chương trình, gây ra mất cân bằng. Thu hồi lại phần điểm công đó cũng là điều nên làm.】
Hành động thu hồi điểm công của Lạc Thu lập tức gây ra một cuộc thảo luận sôi nổi trong phòng livestream. Có người ghét cay ghét đắng các hành vi "lập dị" của Lạc Thu, cảm thấy cô tìm mọi cách lách luật, không tuân thủ quy tắc, và ghét nhất loại người này ngoài đời. Lại có người cảm thấy tiếc nuối, cho rằng Lạc Thu dùng chính bản lĩnh của mình kiếm được, tại sao lại hủy bỏ, thế này không công bằng! Cũng có người giữ thái độ trung lập, cho rằng xét về quy tắc và lâu dài thì làm như vậy là tốt nhất.
Lạc Thu nhận được máy định vị miễn phí. Diệp Hạo Dương vốn định tự mình đổi một cái, nhưng Trì Nguyên đã kéo cậu lại: "Hạo Dương, cậu chung đội với tôi, hai chúng ta cùng nhau. Cậu cầm máy định vị, tôi bắt gà. Hai người dùng chung một cái vừa tiện lại tiết kiệm được một nửa điểm công."
Nghĩ đến việc mình không biết bắt gà, lại thấy bộ dạng tự tin của Trì Nguyên, Diệp Hạo Dương đã đồng ý chung đội.
Sổ điểm công của khách mời mới Trì Nguyên còn chưa kịp ghi điểm nào vào đã phải ghi nợ 2.5 điểm.
"Hạo Dương, chúng ta đi nhanh lên, bắt xong sớm thì về nhà nghỉ sớm." Cầm được máy định vị, Trì Nguyên lại càng thêm tự tin, kéo theo Diệp Hạo Dương chạy lên núi.
Fan của Trì Nguyên trong phòng livestream thấy thầy nhà mình bắt đầu hành động, lập tức kích động.
【Tới rồi tới rồi, màn trình diễn bắt gà của thầy Trì toàn năng nhà chúng ta bắt đầu!】
【Tiểu tam nào đó kỳ trước tẩy trắng được ghê ha, kỳ này còn cố chấp cướp spotlight lên núi, cũng không xem thầy Trì nhà chúng ta có thèm để ý đến cô không.】
【Cười c.h.ế.t mất, con tiểu tam Lạc Thu kia không vội không vàng giả vờ giả vịt, không lẽ thật sự cho rằng mình bắt được gà à?】
Trên màn hình, Trì Nguyên và Diệp Hạo Dương đã tìm thấy một trong năm con gà có buộc sợi chỉ màu tím trên chân. "Bé Tím" này đang thong dong tản bộ trong núi. Trì Nguyên lao lên một cú, bé Tím nhẹ nhàng né sang một bên, chạy mất!
Trì Nguyên dùng sức quá mạnh, ngã sấp mặt.
Diệp Hạo Dương vội vàng chạy lên đỡ: "Anh Trì Nguyên, anh không sao chứ?"
Trì Nguyên xua tay: "Không sao, hơi không quen địa hình trên núi này, tìm lại cảm giác là được."
【 Đúng rồi đúng rồi, thất bại là mẹ thành công. Thầy Trì nhà chúng ta trước đây toàn bắt gà ở đất bằng, lần đầu lên núi không quen là chuyện bình thường.】
【Lần sau nhất định sẽ được! Thầy Trì cố lên!】
Trì Nguyên đứng dậy, nhưng lúc này, bé Tím đã chạy đi xa. Anh ta quay đầu nhìn Diệp Hạo Dương: "Hạo Dương, sao vừa rồi cậu không xông lên bắt?"
Anh ta tỏ vẻ tiếc nuối: " Tôi sắp tóm được con gà rồi, cậu chỉ cần bao vây bên cạnh là bắt được rồi còn gì?"
Diệp Hạo Dương ngẩn người, không phải nói là cậu định vị, còn Trì Nguyên làm mẫu cho cậu xem sao? Sao bây giờ lại thành lỗi của cậu rồi?
"Em còn tưởng anh làm mẫu cho em xem. Con tiếp theo anh cứ bảo em làm thế nào, em sẽ phối hợp với anh." Thấy Trì Nguyên vừa bị ngã, Diệp Hạo Dương không phản bác.
Cậu nhìn vào máy định vị, tìm được con gà gần nhất, hai người tiếp tục hành động.
Núi Nam Sơn thật sự rất lớn, hai người đi khoảng mười phút mới thấy bóng dáng con gà tiếp theo. Xác nhận đó là con gà có sợi chỉ trắng trên đùi, Trì Nguyên chỉ huy Diệp Hạo Dương phối hợp, hai người cùng ra tay.
"Bé Trắng" này đang làm gì đó trong bụi cỏ, đứng yên không nhúc nhích, dường như đang ngẩn người.
Họ từ từ tiếp cận bé Trắng, Trì Nguyên gật đầu một cái, hai người một nam một bắc đồng thời vươn tay ra bắt.
Chỉ là...
"Phụt" một tiếng, bé Trắng vỗ cánh bay vút đi, hai người chỉ tóm được một thứ gì đó mềm mềm.
Hôi hôi, dính nhớp, còn tươi mới.
Mặt Diệp Hạo Dương tái mét, Trì Nguyên tối sầm mặt mũi.
Là phân gà!
Con bé Trắng này vừa rồi đứng yên trong bụi cỏ là vì nó đang đi nặng!
Hai người không những không bắt được gà mà còn dính đầy tay phân gà. Máy quay đã ghi lại tất cả một cách hoàn hảo.
【Ha ha ha ha ha ha ha ha ha】
【Xin lỗi, tuy rất thảm nhưng thật sự buồn cười quá.】
【Diệp Hạo Dương ngốc quá đi, chặn đường anh Trì rồi, không thì đã không cùng nhau sờ phải phân gà.】
【? Anh Trì nhà cô không phải là cao thủ bắt gà sao? Sao đến cả con gà đang đi nặng cũng không nhìn ra vậy?】
Liên tiếp hai lần bắt gà thất bại, đội của Trì Nguyên và Diệp Hạo Dương còn chưa nản lòng, nhưng fan trong phòng livestream đã bắt đầu muốn cãi nhau. Bên này chê bên kia không biết phối hợp, bên kia chê bên này chỉ biết nói mà không biết làm.
Hai người dính đầy tay phân gà, nhưng tổ chương trình lên núi không mang theo giấy. Trì Nguyên và Diệp Hạo Dương tìm một ít cỏ và lá cây để chùi bớt vết bẩn, nhưng không có nguồn nước, trên tay vẫn còn dấu vết. Thấy phân trên tay sắp khô, một nhân viên quay phim bên cạnh khuyên một câu.
"Hay là dùng quần áo lau đi, dù sao bộ đồ hôm nay cũng không mặc lại được nữa. Quần áo bẩn nhưng người ít nhất cũng sạch sẽ."
Hết cách, hai người lặng lẽ dùng quần chùi sạch phân gà trên tay, rồi nhìn định vị tiếp tục bắt gà.
Lần thứ ba, lần thứ sáu, lần thứ mười...