Nữ Phụ Xuyên Thư, Về Thôn Trồng Trọt [Mỹ Thực]

Chương 105:chương 105

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Việc cho thầu đất cũng phải đúng thời cơ. Làng Liên Hoa đã bỏ lỡ cơ hội vàng trong mấy năm đẩy mạnh việc này, để rồi vuột mất một dịp làm giàu, nên mấy năm nay vẫn luôn là một trong những thôn nghèo nhất.

Giữa trưa, trong bữa cơm, mọi người nghe Bạc Xuyên nhắc đến gia đình họ Từ và hỏi Diêu Tửu có biết không.

Diêu Tửu ở trong làng đã lâu nên vẫn còn chút ấn tượng về nhà đó, hễ nhắc tới là lại lắc đầu ngao ngán.

“ Tôi nghe ba tôi kể, con trai cả nhà họ Từ sau khi bỏ học thì vào Nam bôn ba mấy năm, chẳng biết làm thế nào mà phất lên được một khoản, sau đó về thành phố mua nhà, rồi nói muốn thầu hồ sen để trồng sen lấy ngó. Sau khi vụ đó đổ bể, anh ta chuyển sang mở một công ty thiết kế nội thất ở huyện. Anh còn nhớ cái đợt mình lên huyện mua điều hòa không? Cậu bạn học bán điều hòa cũ của tôi bảo anh ta ở huyện cũng mang tiếng xấu lắm.”

Cụ thể tiếng xấu thế nào thì cũng loanh quanh mấy chuyện như chất lượng công trình kém, dùng sơn dỏm, lúc thi công cho khách thì luôn tìm cách ăn chặn, kê giá vật tư. Mấy thói xấu này không phải chuyện gì to tát, nhưng ở huyện đa phần là làm ăn với người quen, nhà họ Từ làm ăn không đàng hoàng như vậy, nghe nói hai năm gần đây buôn bán cũng chẳng ra sao.

“Thế nên, Bạc Xuyên à, nếu anh muốn mua cây du cổ thụ nhà họ, e là không dễ dàng đâu.”

Ngày trước, lúc còn ở chung một làng, nhà họ Từ đã làm không ít chuyện quái đản. Ví dụ như bà cụ nhà đó, thấy vườn rau nhà ai xanh tốt là lại lùa dê nhà mình sang ăn, bị bắt quả tang thì lại bảo không để ý. Hay nhà nào có cây ăn quả sai trĩu, chỉ vài hôm sau là bị bà cụ lén tưới nước sôi cho c.h.ế.t cây, bị phát hiện nhưng không có bằng chứng thì chối bay chối biến. Còn con trai nhà họ, trước đây dưới sự "che chở" của đôi cha mẹ cực phẩm thì cũng chưa làm gì quá đáng, đó cũng là lý do người trong làng chịu cho anh ta thầu hồ sen. Ai mà ngờ được "con nhà tông không giống lông cũng giống cánh", đằng này anh ta còn tệ hơn cả bố mẹ.

Cha mẹ vừa ngốc vừa xấu tính, con trai lại càng quá đáng hơn, lừa cả làng một vố đau.

Bạc Xuyên “ừm” một tiếng rồi lại cắm cúi ăn cơm.

Bữa trưa hôm nay Lâm Du làm món bánh ướt và bánh mì kẹp thịt. Cô dùng loại gạo tẻ ngon, ngâm nước qua đêm rồi xay nhuyễn thành bột nước. Sau đó, cô tráng một lớp dầu mỏng lên khay hấp, đổ bột vào, hấp vài phút cho chín.

Bánh ướt nhà làm khá dày, mềm và mịn. Cô pha một bát nước sốt dầu ớt đỏ au, thêm gia vị, gắp vài lát bánh ướt chấm đẫm trong dầu ớt rồi mới cho lại vào bát. Ăn kèm với món bánh mì kẹp thịt giòn rụm, thơm phức, bên cạnh là một ly nước ngọt ướp lạnh.

Với bộ ba hoàn hảo này, Bạc Xuyên ăn một lèo hết ba phần.

Ăn xong, Bạc Xuyên lại như thường lệ đi rửa bát, quét sân, không hề đả động gì đến việc giải quyết vấn đề cây du cổ thụ.

Lâm Du hỏi thì anh chỉ nói cứ từ từ, đợi thêm một thời gian nữa.

Đợi thêm?

Cả Lâm Du và Diêu Tửu đều thấy hơi khó hiểu. Lúc trước người sốt sắng chạy khắp núi tìm cây đâu phải ai khác, sao bây giờ tìm được rồi lại không vội nữa?

Bạc Xuyên vừa quét sân vừa tĩnh tâm, nhớ lại quẻ mình vừa gieo trong đạo quán lúc nãy. Anh có thể tính được vận khí của người khác, nhưng lại không tính được của mình, nên mỗi khi gặp vấn đề, anh chỉ có thể hỏi Nguyên Quân.

Kết quả quẻ là một sấp một ngửa, ý bảo anh hãy kiên nhẫn chờ đợi.

Vậy thì cứ đợi thôi. Bạc Xuyên quét dọn sân xong, tâm trạng vui vẻ trở lại. Anh lấy điện thoại di động ra, như thường lệ báo cáo tiến độ cho sư môn.

“Đã tìm được gỗ tốt làm cột nhà cho đạo quán rồi ạ. (^▽^)”

Bên dưới lập tức nổ ra một tràng chửi rủa.

“Biến, biến, biến! Ngoài khoe khoang ra cậu còn biết làm gì nữa không!”

“Giơ tay biểu quyết đá cậu ra khỏi sư môn, tôi xin giơ cả hai tay tán thành!”

“Còn dám giả bộ dễ thương nữa à! Biến đi cho nước nó trong!”

“Sư đệ à, em còn nhớ 18 năm trước anh đã chia cho em một miếng kẹo mạch nha không?”

“Đồ nghịch tử!”

Nữ Phụ Xuyên Thư, Về Thôn Trồng Trọt [Mỹ Thực]

Chương 105:chương 105