Ở Mạt Thế Trở Thành Cẩm Lý Hình Người

Chương 227

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Sở Hà Thiên áp tay lên tường, cảm nhận một lúc rồi nói: "Không cần tìm lối vào."

Dứt lời, một luồng hồ quang màu lam quấn quanh tay hắn. Hắn dùng một lực vừa đủ, phá vỡ cả tấm kính mờ và bức tường phía sau. Một mảng tường sụp xuống, để lộ ra một cửa động tối om.

Vụ Trà trợn mắt há mồm. Hóa ra, đây là sức mạnh của một dị năng giả Thập Khiếu.

Họ chờ cho không khí bên trong lưu thông rồi mới bước vào. Vụ Trà giơ cao ngọn đuốc. Ánh lửa soi rọi một bộ xương ma mị hoàn chỉnh, to lớn, sừng sững giữa mật thất. Ngoài bộ xương ra, không còn gì khác.

Lúc này, nhiệm vụ "Manh Mối Trên Phế Tích" của cô đã nhảy vọt lên 80%. Manh mối chính là bộ xương này.

"Lúc đó," Sở Hà Thiên đột nhiên nói, "họ thường xuyên làm thí nghiệm liên quan đến ma mị, tiêm huyết thanh của chúng vào cơ thể người. Ngưng Đóa chính là một trong những nạn nhân."

Vụ Trà chợt rùng mình. Việc này giống hệt những gì Thần Điện ở Thành Thiên Sứ đã làm để tạo ra "thần thủy". Lẽ nào tất cả các chi nhánh của Vô Cương đều hoạt động theo mô hình này, cố gắng dùng ma mị để cải tạo con người?

Cô quay lại nhìn bộ xương, và phát hiện phía sau nó có một huy hiệu bằng đồng phủ đầy bụi. Cô nhặt lên, lật lại. Trên đó chỉ có một con số: 23.

Ngay lập tức, nhiệm vụ "Manh Mối Trên Phế Tích" hoàn thành. Một nhiệm vụ mới thay thế nó: "Mật Mã Bí Ẩn".

Nhiệm vụ mới yêu cầu cô giải mã con số "23". Chắc chắn nó ẩn chứa một bí mật nào đó. Sau khi cất huy hiệu vào ba lô, cô và Sở Hà Thiên quay trở lại tòa nhà chính.

Sở Hà Thiên cẩn thận khoác áo choàng lên đầu cô, rồi bế bổng cô lên, nhanh như một cơn gió xuyên qua màn mưa để trở về.

Trong đại sảnh, La Khâm đang cảnh giác cao độ sau lời dặn của Sở Hà Thiên. Thấy hắn ôm Vụ Trà lao vào, sự cảnh giác của La Khâm tan thành mây khói, chỉ còn lại sự bực tức. Bảo người ta canh gác, còn mình thì chạy đi hẹn hò!

"Sở Hà Thiên, lương tâm của cậu đâu?!" La Khâm gào lên.

Sở Hà Thiên chỉ liếc hắn một cái khó hiểu rồi nhẹ nhàng đặt Vụ Trà xuống, lấy khăn khô lau tay cho cô. Vụ Trà cũng rất tự nhiên nhận lấy khăn, lau lại mái tóc ướt của hắn. Màn "phát cẩu lương" công khai khiến những người còn lại chỉ biết câm nín.

...

Họ bị kẹt lại đây thêm hai ngày nữa. Vì lo lắng Tần Minh Giác có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, không ai dám hành động một mình. Điều này khiến Vụ Trà cảm thấy bất tiện. Cô khao khát được trở nên mạnh mẽ hơn, để có thể kề vai chiến đấu cùng Sở Hà Thiên, chứ không phải lúc nào cũng là người được bảo vệ.

Thực ra, với tốc độ thăng cấp của mình, cô đã là một thiên tài hiếm có. Nhưng xung quanh cô toàn là những người ưu tú, khiến cô vẫn cảm thấy mình cần phải nỗ lực hơn nữa.

Đêm đó, cô quyết định hấp thụ thêm năng lượng thạch và thành công tăng lên hai cấp, đạt LV48.

Trong lúc đó, cô tình cờ nghe được cuộc nói chuyện giữa Sở Hà Thiên và La Khâm.

"Các cậu vốn định đến tìm tôi," Sở Hà Thiên nói, "bây giờ tìm được rồi, các cậu định đi đâu tiếp theo?"

"Ai nói chúng tôi đến tìm cậu?" La Khâm cãi, "Không thể là chúng tôi biết Vô Cương còn tồn tại nên quyết định đi báo thù sao? Chuyện này, dù có phải là chuyện của chúng tôi hay không, chúng tôi cũng quản chắc rồi!"

"Hiện tại bọn họ nguy hiểm hơn mười năm trước rất nhiều," Sở Hà Thiên trầm giọng.

"Đừng nghĩ chỉ có mình cậu là anh hùng," La Khâm nói.

Sở Hà Thiên sững sờ. Vụ Trà đang giả vờ ngủ, trong lòng thầm giơ ngón tay cái cho La Khâm. Cô quyết định ngày mai sẽ làm riêng cho cậu ta một cái đùi dê nướng để cảm ơn.

Sáng hôm sau, mưa đã tạnh, cả nhóm quyết định rời đi. Trong bữa ăn cuối cùng, Vụ Trà quả nhiên làm một cái đùi dê nướng đặc biệt cho La Khâm.

La Khâm nhìn đùi dê, rồi lại liếc sang Sở Hà Thiên. Ánh mắt lạnh như băng của Sở Hà Thiên khiến sống lưng cậu ta lạnh toát. Tình hữu nghị cách mạng đêm qua bay biến sạch. Cậu ta biết, nếu nhận cái đùi dê này, có lẽ mình sẽ thành người c.h.ế.t trong mắt Sở Hà Thiên.

Với bản năng sinh tồn trỗi dậy, La Khâm nhanh tay đẩy đùi dê về phía Sở Hà Thiên: "Mấy ngày nay Sở Hà Thiên vất vả rồi, cậu ăn đi."

Ở Mạt Thế Trở Thành Cẩm Lý Hình Người

Chương 227